- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Để Ký Chủ Đi Cứu Vớt Vai Ác, Ký Chủ Lại Trực Tiếp Trở Thành Vai Ác
- Chương 4: Nguyện vọng không thể thực hiện 4
Để Ký Chủ Đi Cứu Vớt Vai Ác, Ký Chủ Lại Trực Tiếp Trở Thành Vai Ác
Chương 4: Nguyện vọng không thể thực hiện 4
Sau khi mẹ mình qua đời, Thẩm Lâm Uyên đã bị bảo mẫu, bị tiểu tam ngược đãi, bị đứa con riêng cướp đi hết tất cả.
Thậm chí ngay cả tin đồn “con ngoài giá thú”, cũng đều là do đứa con riêng lên kế hoạch lan truyền ra ngoài.
Dù sao thì Thẩm thị nói với bên ngoài là chỉ có một thiếu gia.
“Cuộc đời ngắn ngủi của vai ác quá khổ rồi, ngăn cản vai ác hắc hóa phạm tội, chính là nhiệm vụ của đại nhân!” Bánh trôi nghiêm túc nói.
Nói xong, còn cẩn thận dè dặt dò hỏi: “Đại nhân, người không cảm thấy tên của vai ác nghe có chút quen quen sao?”
“Hả? Có sao?” Cố Tiện Ngư nghiêng đầu nghi hoặc.
Thẩm Lâm Uyên.
Quen chỗ nào?
Thấy Cố Tiện Ngư hoàn toàn là một bộ dáng nghĩ không ra, bánh trôi cũng không nhiều lời nữa.
Trong lúc Cố Tiện Ngư nói chuyện cùng với bánh trôi, Thẩm Lâm Uyên bị đẩy ra khỏi phòng cấp cứu.
May mắn là, bởi vì đưa tới bệnh viện kịp lúc, chân của Thẩm Lâm Uyên thật ra còn có thể cứu được, chỉ cần nghỉ ngơi cho tốt thì sẽ không có chuyện gì nữa.
Chờ lúc tới phòng bệnh bình thường rồi, Cố Tiện Ngư lấy ghế dựa tới ngồi, nhìn chằm chằm người trên giường.
Thiếu niên trên giường bệnh đúng là rất xinh đẹp.
Làn da trắng như tuyết, lông mi dài và dày.
Sống mũi cao thẳng, còn có một nốt ruồi nhỏ nữa.
Hắn nằm ở trên giường, hô hấp rất nhẹ, một bộ dáng xinh đẹp vô hại.
Nhưng mà một thiếu niên xinh đẹp vô hại như vậy, mấy năm sau lại dùng thủ đoạn cực đoan khủng bố gϊếŧ chết ba người.
“Ta phải làm như thế nào để ngăn cản hắn hắc hóa?” Cố Tiện Ngư chống cằm hỏi.
Bánh trôi nghiêm túc suy nghĩ, “Sưởi ấm hắn, tránh để hắn đi theo hướng quỹ đạo ban đầu là được rồi!”
“Như vậy sao.” Cố Tiện Ngư như có điều suy tư, “Ta hiểu rồi.”
“Đại nhân hiểu cái gì rồi?” Bánh trôi hỏi.
“Nếu như hắn không thể làm mấy chuyện đó, vậy thì để ta làm là được.” Cố Tiện Ngư chớp chớp mắt, nóng lòng muốn thử.
Bánh trôi: “!!!”
Kêu người đi ngăn cản vai ác hắc hóa, không phải kêu ngưòi trở thành vai ác!
Đại nhân!
Cố Tiện Ngư suy tư trong chốc lát, liền dời lực chú ý lên các dụng cụ trong phòng bệnh.
Nàng ở thần vực chưa thấy qua mấy thứ này.
Mặc dù trong đầu nguyên chủ có ấn tượng, nhưng cũng là nửa quen thuộc nửa xa lạ.
Nhìn Tiện Ngư nhìn nhìn chỗ này, sờ sờ chỗ kia, bánh trôi rất nhiều lần muốn thay đổi ý tưởng của Cố Tiện Ngư, cuối cùng vẫn là không mở miệng.
Thôi bỏ đi, Thiên Đạo chí tôn cũng nói cứ để mặc nàng chơi vui là được.
Bánh trôi: nụ cười lịch sự giả tạo.jpg.
“Đại nhân, đi đun một ấm nước cho vai ác đi, chờ lát nữa vai ác tỉnh lại có thể uống thuốc.” Bánh trôi mở miệng nhắc nhở nói.
Cố Tiện Ngư gõ gõ cái đầu nhỏ của mình, sau đó dựa theo chỉ thị của bánh trôi xách theo ấm nước đi lấy nước về nấu.
Thiếu niên tỉnh lại sau khi Cố Tiện Ngư đi ra ngoài không lâu.
Y tá vừa tới đổi một chai nước biển, hắn bỗng dưng mở mắt ra, đôi lông mày thanh tú xinh đẹp lại có vẻ u ám không phù hợp với độ tuổi.
Y tá đã đi ra ngoài, trong phòng bệnh chỉ còn lại một mình thiếu niên.
Hắn nhìn thoáng qua cái chân bó thạch cao, cùng với quần áo sạch sẽ trên người.
Thẩm Lâm Uyên hơi hơi nhíu mày, suy tư một lát, mới nhớ ra trước khi ngất đi, đã nhìn thấy một nữ sinh gầy yếu cầm viên gạch……
Đang nghĩ ngợi, một nữ sinh cầm ấm nước đẩy cửa đi vào.
Nhìn thấy Thẩm Lâm Uyên đã tỉnh lại, hai mắt nàng tức khắc sáng ngời.
“Cậu tỉnh rồi sao! Có chỗ nào không thoải mái hay không? Chân còn đau hay không?”
Yêu thương tiểu đáng thương, ai cũng có trách nhiệm!
Thẩm Lâm Uyên thật là đáng thương, con phượng hoàng không có lông ở thần vực cũng không đáng thương bằng hắn.
Bánh trôi: Đừng tưởng là bánh trôi không biết, lông của phượng hoàng là do đại nhân nhổ lúc bảy tuổi nha!
“Cậu là ai?” Thẩm Lâm Uyên nhìn nàng.
“Cố Tiện Ngư.” Cố Tiện Ngư bổ sung một câu, “Tiểu Ngô Kinh bắc thành!”
Ở trong trí nhớ của nguyên chủ, Ngô Kinh đồng nghĩa với có thể đánh!
Mặc dù bị giới hạn bởi quy luật của vị diện, nàng không thể một kiếm phá trời cao, nhưng mà cũng đánh rất giỏi!
Thẩm Lâm Uyên: “……”
Cố Tiện Ngư.
Thẩm Lâm Uyên không nhớ cái tên này, nhưng lại nhớ gương mặt này.
Cùng một bọn với đám người bị Thẩm Tinh Vũ mua chuộc.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Để Ký Chủ Đi Cứu Vớt Vai Ác, Ký Chủ Lại Trực Tiếp Trở Thành Vai Ác
- Chương 4: Nguyện vọng không thể thực hiện 4