Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Để Ký Chủ Đi Cứu Vớt Vai Ác, Ký Chủ Lại Trực Tiếp Trở Thành Vai Ác

Chương 16: Nguyện vọng không thể thực hiện 16

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cố Tiện Ngư cứ như vậy nhìn bộ dáng chật vật của cô ta, thanh âm cũng đang run rẩy, “Nhặt bài kiểm tra của tao lên, dán lại từng tờ một!”

Nàng tức giận đến phát run.

Nhưng mà thanh âm mang theo sự run rẩy kia lọt vào trong tai đám người, làm cho người khác tưởng là Cố Tiện Ngư đang sợ hãi.

Từ Nhuỵ Tĩnh được đỡ dậy, chỉ cảm thấy xương sườn đau nhức.

“ Mang nó ra hồ cá chép cho tao!”

Hồ cá chép nằm cạnh một khu rừng nhỏ trong trường học, chỗ đó là nơi tụ tập của mấy giáo bá giáo tỷ.

Truyền thuyết trong trường nói là con chuột đi qua đó cũng bị lột mất một lớp da.

Đương nhiên, cái này chỉ là cách nói khoa trương mà thôi.

Cố Tiện Ngư không thể hiểu được, một học sinh, sao mà nói chuyện lại huênh hoang như vậy.

Nhưng mà nàng bây giờ vẫn rất tức giận.

Những người khác không dám đi lên.

Từ Nhuỵ Tĩnh không biết mắng hai câu gì, vừa muốn tiến lên động thủ, lại bị Cố Tiện Ngư ấn xuống.

Lần này, không phải là ấn ở trên mặt bàn.

Mà là ấn xuống đất.

Bàn ghế xung quanh đều gặp tai ương.

“Bây giờ có thể nhặt bài kiểm tra của tao lên chưa?”

Thanh âm của Cố Tiện Ngư vừa mềm yếu vừa run rẩy, rõ ràng là một chút lực uy hϊếp cũng không có, nhưng mà lại lần nữa làm mọi người sợ hãi.

Từ Nhuỵ Tĩnh đã bị dọa cho choáng váng rồi.

Thấy cô ta vẫn không nói chuyện, Cố Tiện Ngư lại lần nữa mở miệng, “Hai ngày này tao vừa mới học được một câu.”

“Thay vì oán trách người khác, không bằng chôn vùi người khác.”

“Bọn học Từ, cậu cảm thấy thế nào?”

Thân thể Từ Nhuỵ Tĩnh run lên, cô ta hình như có thể cảm nhận được tầm mắt đến từ bốn phương tám hướng rồi.

Cả đời này của cô ta chưa bao giờ mất mặt như vậy.

Nhưng thanh âm nghe giống như là đang sợ hãi kia của Cố Tiện Ngư, sau khi chui vào trong lỗ tai của Từ Nhuỵ Tĩnh, lại làm cho Từ Nhuỵ Tĩnh cảm thấy sợ hãi.

“Tao nhặt.”

Từ Nhuỵ Tĩnh cuối cùng vẫn mở miệng.

“Sau khi nhặt lên, phải dán lại từng tờ một, rồi viết một bức thư xin lỗi, tao phải nộp chung cho giáo viên.” Cố Tiện Ngư nghiêm túc nói.

Lỡ như giáo viên không tin, nàng còn có thể lấy thư xin lỗi ra làm bằng chứng!

Từ Nhuỵ Tĩnh tức đến nỗi hốc mắt đỏ lên, nhưng vẫn là đồng ý.

Cố Tiện Ngư lúc này mới chậm rãi buông lỏng tay ra, lại đứng thẳng người dậy, “Tao nhìn mày đó nha, nhanh lên, đừng có làm chậm trễ buổi học tiếp theo của giáo viên!”

Từ Nhuỵ Tĩnh vốn dĩ định giãy giụa một chút, liền nhìn thấy Cố Tiện Ngư dùng một tay nhấc cái ghế lên.

Cô ta vội vàng nói: “Còn không mau tới đây giúp đỡ đi, ngây ra đó làm gì!”

Mấy nữ sinh khác vội vàng đi lên nhặt bài kiểm tra.

Cũng may là Từ Nhuỵ Tĩnh không xé thành quá nhiều mảnh, nếu không thì người hối hận nhất chính là cô ta.

Cố Tiện Ngư ở bên cạnh nhìn chằm chằm, hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội chạy trốn.

Thời gian mấy phút, bọn người Từ Nhuỵ Tĩnh lấy băng keo trong suốt từ chỗ các bạn học, dán mấy tờ giấy kiểm tra lại.

Còn viết một bức thư xin lỗi rồi ký tên đưa cho Cố Tiện Ngư.

Chờ tới khi Cố Tiện Ngư nhận được hai thứ đồ này, Từ Nhuỵ Tĩnh mới nhìn chằm chằm bóng lưng nàng, buông lời cay nghiệt, “Cố Tiện Ngư, mày chờ đó cho tao!”

Nói xong, dứt khoát đầu cũng không quay lại rời khỏi phòng học.

Mấy tên tuỳ tùng khác cũng rời đi theo, dứt khoát trốn học.

Quả thật, bị làm cho bẽ mặt như vậy, bọn họ sao còn muốn ở lại chỗ này nữa chứ?

Cố Tiện Ngư không thèm quan tâm tới mấy lời cay nghiệt của bọn họ, nàng đặt bài kiểm tra đã dán xong lên trên bàn đại diện khoa, “Bây giờ có thể nộp bài tập được chưa?”

“Có, có thể.” Đại diện khoa sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Ai cũng không thể ngờ được, một người lúc nào cũng bị khi dễ, bỗng nhiên có một ngày lại trở nên kiên cường, khủng bố như vậy.

“Được, cảm ơn.”

Cố Tiện Ngư gật gật đầu, nộp xong hết bài tập, trở về vị trí của mình, mới cảm thấy mình sống lại!

Bài tập chính là kẻ thù lớn nhất của nhân loại!

Cũng là kẻ thù lớn nhất của thần!

-

Tiện Ngư: Gần đây ta mới học được một câu, ăn cái gì cũng được, nhưng mà không thể bị thiệt được!
« Chương TrướcChương Tiếp »