Ước chừng mấy phút sau, mới nhẹ nhàng giơ ngón tay lên, búng nhẹ lên trán Cố Tiện Ngư một cái.
Lực đạo không nặng, vừa đủ đánh thức Cố Tiện Ngư dậy.
Nàng theo bản năng che đầu lại, nhìn về phía Thẩm Lâm Uyên, đôi mắt ngấn nước còn mang theo chút mờ mịt, hiển nhiên là vẫn chưa tỉnh ngủ.
“Bảy giờ rưỡi, cậu đi tới trường học ít nhất phải mất nửa tiếng, trễ giờ rồi.”
Thẩm Lâm Uyên nhìn thần sắc nàng mờ mịt, không hề phòng bị, chậm rãi mở miệng.
Cố Tiện Ngư: “……”
Bánh trôi cũng vừa mới tỉnh ngủ, vừa nhìn thời gian, “Đại nhân! Bảy giờ rưỡi rồi! Người sắp trễ giờ rồi!”
Cố Tiện Ngư không muốn tới trường.
“Đại nhân, rất nhiều chuyện mà vai ác làm, phải ở trường học mới có thể làm được!” Bánh trôi lập tức mở miệng “khuyên đi học”.
“Hơn nữa đại nhân, người không phải là muốn đi trùm bao bố Thẩm Tinh Vũ sao?”
“Hôm nay sau khi tan học có thể đi làm quen một chút đường đi và camera.”
Nghe vậy, người lúc nãy còn lười biếng không muốn thức dậy, lập tức buông lỏng bàn tay đang túm chặt lấy tay áo Thẩm Lâm Uyên ra.
Nàng nhanh chóng đi rửa mặt, mặc bộ đồng phục hôm qua đã giặt sạch vào, sau đó nhìn cũng không thèm nhìn nhét hết bài kiểm tra vào trong cặp sách, hứng thú bừng bừng phất phất tay với Thẩm Lâm Uyên, “Mình đi học đây, cậu dưỡng bệnh cho tốt nha, hẹn gặp lại!”
Cố Tiện Ngư dựa theo sự chỉ dẫn của bánh trôi, lúc đi tới trường học, quả nhiên đến muộn.
Tiết này là môn vật lý, giáo viên vật lý bình thường rất hung dữ.
Vừa nhìn thấy còn có học sinh đến trễ, trực tiếp phạt Cố Tiện Ngư đứng ở ngoài cửa.
Cố Tiện Ngư xách theo cặp sách thở dài mấy lần, cúi đầu nhìn mũi giày của mình.
Ở thần vực bị cha phạt đứng.
Ở chỗ này bị giáo viên phạt đứng.
Bánh trôi: “……”
“Đại nhân, người có từng nghĩ qua thượng thần vì sao lại phạt người hay không?”
“Chắc chắn là giấu đồ ăn ngon, không cho ta ăn!”
Tối nào cha cũng kéo nương về phòng, lén lén lút lút.
Nàng liền chọn nửa đêm lẻn vào trong, muốn tìm xem cha rốt cuộc giấu thứ đồ tốt gì.
Nhưng lần nào cũng bị cha bắt được, xách cổ áo ném ra ngoài phạt đứng.
Bánh trôi: “……”
Đầu óc không tốt, cũng không biết là di truyền từ ai.
Cố Tiện Ngư đứng một lát, liền lấy bài kiểm tra từ trong cặp sách ra.
Tối qua không biết ngủ từ lúc nào, bài kiểm tra chắc chắn là chưa làm xong……
Vừa nghĩ tới chuyện bi thống này, Cố Tiện Ngư liền thở dài mấy hơi.
Nhưng mà, lúc Tiện Ngư lấy bài kiểm tra ra xem, lại phát hiện tất cả bài kiểm tra đều đã làm xong rồi!
Hơn nữa hai tờ sau của bài kiểm tra nàng rõ ràng chưa động tới, cũng bắt chước bút tích của nàng, viết không chút cẩu thả.
Cố Tiện Ngư nhìn nội dung trên bài kiểm tra, khó có thể tin được, “Lúc ta ngủ, tay ta tự viết sao?”
Bánh trôi không nói nên lời, “Là vai ác làm giúp người!”
Cố Tiện Ngư nghĩ tới đêm qua mình cầu xin Thẩm Lâm Uyên rất lâu, hắn cũng không chịu giúp mình làm bài tập.
Không nghĩ tới cuối cùng vẫn làm giúp nàng!
Đây nào phải là vai ác chứ!
Đây là người tốt!
Nếu bài tập cũng đã làm xong rồi, bánh trôi liền dứt khoát tìm một bộ phim “yakuza” cho đại nhân nhà mình xem.
Đang xem tới khúc gay cấn, chuông tan học liền vang lên.
Giáo viên vật lý đứng ở cửa giáo huấn Cố Tiện Ngư một lúc, sau khi kết thúc, Tiện Ngư dưới sự nhắc nhở của bánh trôi, đưa bài kiểm tra cho giáo viên.
Chờ tới khi giáo viên đi rồi, Cố Tiện Ngư mới thở phào nhẹ nhõm, đi vào phòng học.
Cố Tiện Ngư vừa đi vào, trong phòng học tức khắc yên tĩnh đến quỷ dị.
Nàng tùy ý buộc mái tóc ngắn ngang vai của mình lên, nhìn có tinh thần hơn rất nhiều so với bộ dáng trước đây ở trong lớp học.
“Nghe nói buổi sáng đám người kia muốn tìm cậu ấy gây rắc rối, cậu ấy sao còn dám tới?”
“Có nên nhắc nhở cậu ấy một chút không?”
“Nếu như không sợ bị liên lụy, thì cậu cứ đi nói đi.”
“……”
Cố Tiện Ngư ngày thường cảm giác tồn tại ở trong lớp học rất thấp.
Thời điểm cảm giác tồn tại mạnh nhất, chính là lúc nàng bị người ta khi dễ.