Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đế Chế Đại Việt

Chương 275: Sĩ quan huấn luyện

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thực ra việc tổ chức quân đội đóng thường trú tại các vị trí quan trọng của đất nước đối với Việt quốc mà nói là không hề mới. Từ thời Lê Thánh Tông đã có những cải cách mang tính vượt thời đại. Ngoại trừ Cấm quân thì quân địa phương được chia thành hai loại là quân tại các đạo, và quân năm phủ: Trung quân phủ đóng tại các Xứ Nghệ An, Thanh Hóa; Đông quân phủ đóng tại các Xứ Hải Dương, An Bang, Nam quân phủ đóng tại các Xứ Sơn Nam, Thuận Hóa, Quảng Nam; Tây quân phủ đóng tại các Xứ Tam Giang, Hưng Hóa; Bắc quân phủ đóng tại các Xứ Kinh Bắc, Lạng Sơn. Tại mỗi Xứ lại có một ty giống như bộ chỉ huy quân sự địa phương trong thời hiện đại.

Cải cách của Lý Anh Tú cũng chia nhiệm vụ ra rất rõ ràng. Việc viễn chinh, phòng thủ ngoại xâm là công việc của Bộ quốc phòng. Đối nội trị an là công việc của Bộ quốc an chia làm bốn bộ phận: Bộ phận an ninh giữ trật tự tại các phủ, thành là thành quản Đại đội và bộ khoái hay còn gọi là Cảnh sát, bộ phận tiêu diệt các phần tử rối loạn, sơn tặc, thảo khấu, cướp biển là việc của Cẩm Y vệ (cảnh sát vũ trang) hay còn gọi là vũ cảnh (cái này ta thực sự rất thích của TQ là một tổ chức quân đội trá hình lực lượng dân sự), bộ phận thứ ba là Ám bộ có nhiệm vụ tình báo, phản gián tương tự như KGB, bộ phận cuối cùng là đặc công tác chiến ở nước ngoài, ám sát các mục tiêu quan trọng là của Thiên Long vệ. Ám bộ và Thiên Long vệ không được cấp quân hàm, không được cấp quyền lực cũng như danh tính hoàn toàn đượcg giữ bí mật, ngoại trừ cơ sở lưu trữ tại tổng bộ thì không đâu có thân phận của bọn hắn. Ngoài ra Ám bộ cũng có nhiệm vụ huấn luyện ra một lực lượng chính ủy nhậm chức chính trị viên từ cấp Tiểu đoàn trở xuống cấp Trung đội. Nhóm này có trách nhiệm tuyên truyền, chỉnh đốn tinh thần, kỷ luật của binh sĩ, đồng thời giám sát mọi hoạt động của quân đội các cấp, nhận lệnh trực tiếp từ Bộ quốc an.

Sau khi thống nhất công cuộc cải cách, bộ máy triều đình Đại Việt lập tức hoạt động hết công suất, chỉnh đốn vị trí, bổ sung nhân lực, việc tổ chức lại triều đình lần này giả tán Đô ngự sử cũng đào móc ra không ít nhân tài, nhất là người bản địa, Mạc Hiển Tích vậy mà từ Hộ bộ tìm ra một người tên là Seagull người này nghiên cứu về cây trồng rất có thực lực, nhất là các loại cây công nghiệp, Mạc Hiển Tích vô cùng ưa thích liền đưa lên bộ nội vụ đảm nhiệm một ghế vụ trưởng. Các quan viên tại các xứ, phủ cũng bắt đầu được bổ nhiệm, Đặng Ma La được điều về làm Tri phủ phủ Triệu Phong, Bùi Mộc Đạc điếu đi nắm vị trí Tuyên Phủ sứ xứ An Bang, Phạm Sư Mạnh đảm nhiệm Tuyên phủ sứ xứ Giác Long, Lê Chân đảm nhiệm chức vụ Tư lệnh quân chủng Hải quân.

Lý Anh Tú dẫn theo Lê Phụng Hiểu, Lê Chân đi đến Đại sứ quán. Đại Việt mở rộng binh lực lên gần gấp đôi, hai ngàn Cẩm Y vệ và quân Thiết đột được chuyển sang cho Bộ quốc an, do đó Bộ quốc phòng tăng mạnh tuyển quân, hai mươi ngàn thanh niên trai tráng Đại Việt lập tức bước vào quân ngũ, ngoài ra còn có các bộ hậu cần, quân y các loại con số tân binh nhập ngũ sẽ tăng lên chừng hai mươi lăm ngàn người. Thực ra thanh niên Đại Việt luôn sẵn sàng nhập ngũ, binh lính Đại Việt không chỉ được hưởng tiền lương cao, người nhà cũng được hưởng rất nhiều phúc lơi, chỉ là quân đội giới hạn số lượng binh lính nên số ngạch cũng chỉ có hạn, tuyển chọn càng thêm khắc khe.

Lý Anh Tú dẫn theo hai người vừa đi vào Đại sứ quán hai đại sứ người Anh và người Bồ đã hồ hởi ra chào đón nói.

- Bái kiến bệ hạ, thứ bệ hạ cần đã sẵn sàng, mời ngài cùng các vị đại nhân vào trong.

Năm người đi vào bên trong sân trong đã có đứng sẵn hai mươi sĩ quan xếp thành bốn hàng. Hai hàng bên trái sĩ quan đều mặc giáp sắt, đội nón sắt, sau lưng đeo súng, bên hông mang gươm rõ ràng là sĩ quan người Bồ; hai hàng bên bên phải các sĩ quan đội mũ đen, mặc áo dạ màu xanh thẫm viền áo đều thêu chỉ vàng, bên trong áo chẽn và quần cũng đều màu trắng, giày da ngắn cổ màu đen. Lý Anh Tú nhìn sĩ quan người Anh không khỏi tự nhủ trong lòng quả nhiên là một đội quân quý sờ tộc đây.

Hai tên sứ thần hồ hởi nói.

- Đây là những sĩ quan huấn luyện tốt nhất mà chúng thần có, mời bệ hạ xem thử.

Lý Anh Tú lập tức thấy được hệ thống bắn ra một bản tin tức của những sĩ quan huấn luyện này.

Sĩ quan huấn luyện người Bồ Đào Nha: Sĩ quan tinh nhuệ lục quân, có thể tăng nhanh tốc độ huấn luyện lên ba mươi phần trăm. Binh sĩ nắm được cách xây dựng công sự, sử dụng vũ khí, xạ kích, cận chiến,...

Sĩ quan huấn luyện người Anh: Sĩ quan tinh nhuệ hải quân Anh, kế thừa truyền thống tốt đẹp của người Anh. Tăng tốc độ huấn luyện lên ba mươi phần trăm. Binh sĩ nắm được cách điều khiển tàu buồm, tăng khả năng đi biển, bắn pháo tăng độ chính xác, đội hình hạm đội,...

Đối với lục quân Bồ Đào Nha thực sự Lý Anh Tú vẫn chưa hài lòng, dù sao trong ký ức của hắn lục quân Bồ vẫn khá yếu đuối, ngược lại hải quân Anh lại rất đáng đồng tiền bát gạo. Lần này Bắc Hải hạm đội tăng lên bốn ngàn tân binh, có bọn hắn huấn luyện, khả năng tác chiến sẽ rất nhanh.

- Được lắm, đối với những sĩ quan này Trẫm rất hài lòng, bọn hắn biết nói tiếng Việt chứ?

Nghe Lý Anh Tú hỏi hai người lắc đầu nói.

- Những người này có hai người dẫn đội, chỉ có bọn hắn mới biết nói tiếng Việt, những người khác liền không.

Dứt lời, trong hai mươi người lập tức có hai người mối nước bước ra hô lớn.

- Báo cáo, ta là Ricacdo Pedera, Thiếu tá lục quân.

- Báo cáo, ta là Maurice Suckling Thiếu tá hải quân hoàng gia Anh.

Lý Anh Tú nghe đến đây liền hỏi Suckling.

- Ngươi có phải có một đứa cháu Horatio Nelson?

Suckling ngạc nhiên nhưng vẫn gật đầu nói.

- Bẩm bệ hạ, đúng vậy, chỉ là hắn còn rất nhỏ.

Quả nhiên, Lý Anh Tú trong lòng thầm hô. Nelson chính là một đô đốc huyền thoại của người Anh, ban đầu hắn khởi nghiệp chính là trên một con tàu chiến hạng ba của chú mình là Maurice Suckling đây. Lý Anh Tú hài lòng đối với hai sứ thần nói.

- Trẫm quyết định thuê những sĩ quan này trong vòng nửa năm, các ngươi tính toán một chút.

Hai tên sứ thần lập tức híp mắt lại một bộ gian thương nói.

- Bẩm bệ hạ, mười sĩ quan lục quân mỗi người một trăm đơn vị vàng một tháng, tổng cộng là sáu ngàn đơn vị trong nửa năm, mười sĩ quan hải quân mỗi người hai trăm đơn vị vàng một tháng, tổng cộng là mười hai ngàn. Tính cả hai liền là mười tám ngàn đơn vị vàng.

Mười tám ngàn đơn vị vàng, Lý Anh Tú cảm thấy trong lòng mình đang chảy máu. Mặc dù hắn thu thuế lên đến hàng triệu quan, thế nhưng đơn vị vàng thu được chủ yếu là đến từ mỏ vàng bên kia, khai thác số lượng quả thực rất hạn chế đây. Mùa đông vừa qua Lý Anh Tú cũng chỉ mời tiết kiệm được hơn năm mươi ngàn đơn vị mà thôi. Lý Anh Tú nói.

- Trẫm thuê người các ngươi nhiều như vậy hẳn có giảm giá chứ.

Sứ thần người Bồ lập tức lắc đầu nói.

- Bẩm bệ hạ, số tiền này chúng thần thực ra không kiếm một đồng, toàn bộ đều để trả công cho các binh sĩ. Nếu bệ hạ muốn thần có thể khuyến mãi bệ hạ thêm năm vị giáo sĩ.

Thôi bỏ đi, Lý Anh Tú không hiểu sao sứ thần người Bồ lại kiên trì tặng hắn giáo sĩ đến như vậy, cuối cũng vẫn nói.

- Giáo sĩ tạm thời cứ để chỗ ngươi đi. Trẫm thanh toán là được.

Rất nhanh mười tám ngàn đơn vị vàng bay theo chiều gió, hai tên sứ thần vui vẻ nói.

- Đã vậy chúng thần xin cáo lui, các sĩ quan này xin giao lại cho bệ hạ.

Lý Anh Tú vẫn còn đang xót ruột tiếc của cũng giao lại hai mười cho Lê Phụng Hiểu và Lê Chân dẫn đi. Hắn thì đi vào trong bệ đá cổ của Đại sứ quán. Hắn muốn xem một chút lần này Đại sứ quán sẽ cho ra những nhân vật nổi tiếng nào.

- Hệ thống, mở ra danh sách triệu hoán.

“Đinh, mở ra danh sách triệu hoán (thuê) danh nhân thế giới”.

Lập tức mười hai cái tên hiện ra cùng với giới thiệu tiểu sử của bọn hắn. Những người này đến từ các quốc gia có bang giao với Đại Việt, tài giỏi trên hầu hết các lĩnh vực như Toán học, Vật lý, Hóa học, Sinh học, Triết học,... Lý Anh Tú vậy mà nhìn thấy vài cái tên quen thuộc như người đầu tiên đi vòng quanh thế giới Magienlan, hay có cả Shakespeare, thậm chí có cả Trương Phụ của Bắc quốc. vừa nhìn thấy tên Trương Phụ Lý Anh Tú lập tức đỏ mắt, tội ác của hắn đến bây giờ sử sách vẫn còn ghi, Lý Anh Tú thật muốn triệu hoán hắn ra sau đó đem đi chặt.
« Chương TrướcChương Tiếp »