9, Bất ngờ từ Ranpo.Mặc dù Kunikida Doppo thiếu chút thì bị Dazai Osamu làm cho tức chết, nhưng hắn thật sự sẽ không vì tư tâm mà ảnh hưởng đến việc công.
Cho nên tuy rằng trái một câu tên Dazai chết tiệt, phải một câu tên Dazai ngu xuẩn, nhưng hắn vẫn tận chức tận trách vừa mang tên Dazai đang lười biếng theo, lại cẩn thận lo lắng cho Edogawa Ranpo đang một mình lượn xung quanh, chú ý tới người ủy thác hưng phấn tới mức mặt đỏ hết cả lên, sau đó còn muốn tiếp tục điều tra án kiện.
Cho nên không phải tự dưng mà Dazai Osamu mới nói đùa hắn là bà mẹ chăm lo cho cả cái Công ty Thám tử đâu.
Mà Dazai Osamu cũng không phải cố ý lười biếng gì, hắn đang xem chương 3 mới được cập nhật xong.
“Sách” được ngụy trang thành 《 Sổ tay toàn tập về tự sát 》, được Dazai cầm vừa đi vừa xem.
Góc nhìn chủ yếu được chia làm hai phần, một phần là của người chơi, phần còn lại là bên phía Kunikida Doppo.
Đương nhiên, phía người chơi chủ yếu dùng hình thức diễn đàn, hiện tại hình thành nên hai phe đối lập rõ ràng, nhân số chiếm ưu thế thuộc về 【hậu viên đoàn của Dazai Osamu 】
Dazai Osamu quả không hổ danh là “Người con trai nổi tiếng nhất”, không thẹn với vai trò làm nhân vật biểu tượng chút nào, số lượng thành viên có trong hậu viên đoàn của hắn đông tới kinh người.
Chẳng qua thành phần cấu tạo nên hậu viên đoàn tương đối phức tạp, trong đó có đảng công lược, đảng CP, thậm chí còn đảng sắc đẹp.
Nhưng tất cả đều có một điểm chung, để có thể vượt qua khảo sát trở thành người của hậu viên đoàn, bạn bắt buộc không thể là người hâm mộ mang tư tưởng cấp tiến. Có nghĩa là, ngày thường nói chuyện phiếm có thể nó giỡn, nhưng tuyệt đối không được phép thật sự làm ra bất kỳ hành vi mang tính thương tổn, cưỡng bách gì đối với Dazai Osamu, hơn nữa phải chung sức chống giặc ngoài, tức mấy đứa anti- fan để bọn nó cũng không thể thương tổn tới Dazai Osamu.
Chiến lực của hậu viên đoàn cực mạnh, hơn nữa phía nhà phát hành cũng đã đưa ra lời cảnh cáo, sau khi trò chơi được cập nhật đã khôi phục trật tự, ít nhất là sẽ không có những hành vi quá mức quái dị.
Những fan muốn điên cuồng truy đuổi chặn đường cùng với làm mấy trò kỳ quái đối với Dazai Osamu đều bị hậu viên đoàn dùng vũ lực trấn áp, không cho phép một lần nữa chen chen chúc chúc tìm cách tới trước mặt Dazai Osamu, sẽ dọa đến hắn.
Còn những người tương đối bình tĩnh bắt đầu cẩn thận tính toán, chuẩn bị buông cần câu cá lớn, cận thận nghiên cứu một chút coi phiên bản mới cập nhật này thế nào, muốn tham gia phe nào, phải bắt đầu từ đâu.
Nhưng vào lúc này đã có chuyện kỳ quái xảy ra, đây cũng là nguyên nhân người chơi 【 dâu tây sữa bò 】tới Công ty Thám tử nói lời ủy thác. Đương nhiên gặm CP cũng rất quan trọng, cuộc sống đã đủ khó khăn, người ta cũng chỉ có chút tình yêu nhỏ như này, hít CP thì có làm sao chứ!
Chẳng qua sự kiện này đúng thật rất quan trọng, từ lúc trò chơi bắt đầu khởi động lại, bắt đầu từ lúc 3 giờ sáng, đã dần xuất hiện những người chơi chết không rõ lý do, hơn nữa khi sống lại thì hoảng sợ phát hiện dị năng của bản thân thế mà chắp cánh bay mất rồi.
Lần này thật sự là có biến, ở cái trò chơi sử dụng dị năng để chiến đấu mà không có dị năng thì chơi cái đếch à?!
Phía nhà phát hành tỏ vẻ: Trò chơi này không có lỗi, chỉ là sự kiện đầu tiên của trò chơi bắt đầu thôi, thỉnh các vị tiếp tục thăm dò.
Vì thế nên góc nhìn của kịch bản đã đi theo người chơi đại diện 【 dâu tây sữa bò 】tới Công ty Thám tử, sau đó chuyển sang người Kunikida Doppo.
Dazai Osamu lược nhanh qua cái đoạn miêu tả nội tâm và phần tình cảm chứa đầy bối rối của Kunikida Doppo dành cho hắn, hắn tỏ vẻ bản thân không nghĩ lại lần nữa trải qua cái đoạn văn tự miêu tả ngọt nị khiến cho da đầu của thẳng nam tê dại một chút nào.
Phần cập nhật của chương 3 kết thúc với việc Kunikida Doppo bị Dazai Osamu chọc cho xù lông, Dazai Osamu thành công cắt đứt một sợi tơ hồng, đập nát một trái tim đỏ, có thể nói là một chương một người chết, thật đáng mừng, thật đáng mừng……Mới là lạ á! Khu bình luận cười muốn điên rồi như vậy còn được sao?!
Một đám đổ rởm! Rặt một đám cười lên còn giống thật hơn bọn anti- fan! Thậm chí còn đang hứng thú bừng bừng mà thảo luận xem người tiếp theo lên sân khấu là ai kiến Dazai Osamu càng thêm hoảng sợ, cái sau càng khủng bố hơn cái trước, đúng một đám chỉ sợ thiên hạ không loạn!!!
Nói cái gì mà so với những người khác thì Atsushi và Kunikida vẫn là tương đối ngọt, cũng không có gì khó khăn, nếu dựa theo việc độ khó sẽ tăng dần theo thời gian mà nói… Khặc khặc khặc, thật sự vô cùng chờ mong trùm cuối lên sàn nha.
Bọn họ vì rảnh háng thậm chí còn cho đủ loại cp kỳ quái ra đời, ví như sinh mệnh x Dazai Osamu, ví như tử vong x Dazai Osamu, ví như Nhân Gian Thất Cách x Dazai Osamu, tỷ như thủ lĩnh tể x Dazai Osamu…… Thậm chí có người còn bình luận hơn ngàn chữ về cp của mình trong phần bình luận, khiến Dazai Osamu đọc đến sửng sốt.
Đương nhiên, ở đây vẫn còn tốt chán, bởi vì quy định ngôn ngữ của trang web vậy nên một số từ mang hàm ý kinh khủng sẽ không được xuất hiện trong bản cập nhật, càng kinh khủng hơn đó là nếu đọc không hiểu cũng không sao sẽ có những người bạn qua mạng thiện lành nhiệt tình mà giải thích, và Dazai Osamu theo đó cũng có được một khóa phổ cập khoa học.
Hắn tay run lên, thư thiếu chút nữa rớt trên mặt đất.
Dazai Osamu: “……”
Đại não của hắn nháy mắt trở nên trống rỗng.
Mèo vũ trụ tư duy jpg
Dazai Osamu dứt khoát lật trang đóng cửa khu bình luận, cho dù là vậy trong lòng vẫn còn sót lại sợ hãi, trái tim thẳng nam nhỏ bé đang đập thình thịch.
Hắn hận cái khả năng đọc phát là hiểu của bản thân a a a a a a!
Lần này Osamu Dazai vô cùng sợ hãi và bất lực.
Hắn thật sự phục luôn rồi, lần nào đám người này cũng có thể cho hắn chứng kiến một cú sốc mới, ở góc độ nào đó khả năng này cũng rất là lợi hại.
Edogawa Ranpo nhón chân thò qua xem.
Dazai Osamu lật sách tới phần chính văn và hạ nó xuống: “Ranpo có thể thấy được nó sao?”
Edogawa Ranpo không vui mà phồng má rời đi: “ Tôi chỉ thấy một trang trống thôi.”
Trên mặt hai người đều lộ ra biểu cảm “Quả nhiên là như thế”, không chut ngoài ý muốn nào.
Dazai Osamu khép lại sách, ngẩng đầu nhìn người chơi ở bên kia đang lưu luyến mà quay đầu nhìn lại nhìn họ nhưng bởi vì Kunikida Doppo mà không thể rời đi.
Thôi, vẫn là kệ đi, dù sao công việc đề cho Kunikida làm là được rồi.
“Dazai, trừ cái này ra, chỗ này cũng có cái gì sao?” Edogawa Ranpo chọc Dazai Osamu khiến hắn chú ý tới, chỉ vào đỉnh đầu của mình, lại chỉ chỉ vào cổ tay
Dazai Osamu tạm dừng một chút: “Trên đầu có trái tim, cổ tay là tơ hồng.”
Edogawa Ranpo mở mắt, ngập tràn tò mò: “ Oa, nga, thì ra là thế, là giả thiết kiểu này sao? Thật là thú vị, tiếc là không được nhìn thấy ghê, nếu không chắc chắn sẽ rất vui cho mà coi.”
“Không không không, nó chẳng thú vị chút nào cả, thật sự vô cùng đáng sợ đấy Ranpo.” Mặt Dazai Osamu đầy vẻ ghét bỏ.
Edogawa Ranpo nghiêng đầu suy nghĩ: “Trái tim thì tôi biết rồi, tơ hồng……. Ừm, xem phản ứng vừa rồi của cậu và Kunikida- kun, có lẽ tôi cũng đoán được tình huống rồi, bộ dạng cụ thế là gì? Giống với tơ hồng trong truyền thuyết Nguyệt lão sao? Vì cái gì mà trên tay tôi không có? Là bởi vì tình cảm của chúng ta chưa sinh ra đủ kí©h thí©ɧ để 【 cái kia 】xuất hiện ư? Nga nga nga, ý là hành động của tôi chưa đủ chứ gì? Xem ra những loại hành vi mơ hồ không rõ sẽ không bị 【 cái kia 】bắt lấy nha.”
Ngay lập tức Dazai Osamu đã có dự cảm không ổn: “Từ từ, Ranpo à, chẳng lẽ cậu muốn——”
“Đúng vậy, tôi thích Dazai nha.” Edogawa Ranpo vô cùng thản nhiên mà nói, ánh mắt sạch sẽ.
“…… Này cũng quá trực tiếp đi?! Ranpo! Cậu tuyệt đối chưa từng chơi qua trò công lược nào chứ gì!!!” Dazai Osamu đập một tay lên mặt mình.
Trong nháy mắt hắn thậm chí đã sinh ra cảm giác rằng có một thứ gì đó đang kích động tới mức năng lượng trở nên hỗn loạn.
Dazai Osamu rất muốn đánh gãy cái không khí ngập tràn nguy cơ này, nhưng không kịp rồi.
Hắn nhìn thấy trên cổ tay Edogawa Ranpo có sợi tơ hồng hoạt bát nhảy nhót thoát ra, vô cùng mới lạ mà xoay xung quanh Edogawa Ranpo vài vòng xong liền xác định mục tiêu hướng về phía hắn lao tới.
Dazai Osamu đang muốn theo bản năng lùi lại né tránh, thì tơ hồng kia đã bị một người chộp lấy.
Thật sự lần này Dazai Osamu đã ngẩn cả người, không thể tin được mà mở to mắt nhìn
Edogawa Ranpo bắt giữ tơ hồng đang không cam lòng mà dãy dụa, con ngươi xanh biếc nghiêm túc quan sát vài giây: “Thế mà bắt được thật này? Người khác không thể sao? Không, thực tế thì tôi cũng không thấy nha, cầm trên tay cũng không có cảm giác gì. Vừa tay tôi chỉ căn cứ theo phản ứng của cậu mà thử một chút, không nghĩ thế mà lại thành công được.
Dazai Osamu: “……”
“Cái thứ như này là nguyên nhân dọa câu sợ hãi sao?” Thật không có chút tiền đồ nào mà, Dazai.” Edogawa Ranpo giống như một đứa trẻ con tìm thấy món đồ chơi mới lạ hưng phấn mà đùa nghịch tơ hồng, khiến nó bị dọa tới bay màu tới Dazai cũng bắt đầu thấy thương hại nó.
“Ranpo, thứ khiến tôi sợ hãi không phải là nó, mà là thứ nó sẽ mang tới kìa.” Dazai Osamu thở dài
“Ranpo hẳn là biết đi, biết Dazai Osamu là một tên khốn không xong tới cỡ nào.” Dazai Osamu nghiêm túc mà nhìn về phía vị trinh thám đệ nhất tóc đen mắt lục, “Hẳn Ranpo cũng biết tình huống hiện tại rất không bình thường đúng không?”
“Quả nhiên Dazai là một tên ngu ngốc mà, ừm, không sai, chính là một tên ngu ngốc đến độ hết thuốc chữa!” Đệ nhất trinh thám tức giận mà nói một cách lớn tiếng, thậm chí còn thu hút sự chú ý của hai người ở phía xa.
Đột nhiên bị mắng Dazai Osamu sửng sốt: “Hở…… Ai?”
“Vậy nên tôi mới nói thế giới của người lớn chưa toàn những tên ngu xuẩn tệ hại mà.” Edogawa Ranpo một tay chống nạnh thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ, “Nhưng mà, Dazai, chỉ có cậu mới có thể nhanh chóng đuổi kịp suy nghĩ của tôi. Cảm giác này vô cùng tốt đẹp, ở vấn đề này, cậu là người duy nhất tôi có thể tin tưởng. Hơn nữa hiện tại cậu cũng là một thành viên thuộc Công ty Thám tử, nhớ kỹ điều này. Quan trọng nhất chính là, không phải cậu đã tự mình ý thức được hơn nữa còn đang nỗ lực thay đổi ư? Chẳng phải cậu đang học cách phủ nhận nhức điều sai trái và cố gắng tìm kiếm con đường đúng đắn và chính xác để bước đi sao?”
Cơ thể của Dazai trở nên cứng đờ.
“Chuyện này đã rất tuyệt rồi, Dazai, cậu đã làm rất tốt. Suốt thời gian này cậu vẫn luôn sợ hãi đi? Rõ ràng vẫn luôn rất mệt rất muốn từ bỏ có đúng không? Nhưng cậu vẫn luôn kiên trì bước tiếp, điểm này rất đáng được khen ngợi nha” Edogawa Ranpo vỗ vỗ bờ vai của hắn.
【 Xã trưởng, Yosano-san, Haruno-chan, Kunikida-kun, Kenji-kun, Atsu-kun…… Chỉ mình Dazai Osamu là từ trước tới nay Edogawa Ranpo kêu thẳng tên.
Dazai, Dazai, Dazai.
Nếu gọi thẳng tên thể hiện cho việc có một loại thái độ đặc biệt thì, rõ ràng Dazai Osamu là đặc biệt đối với Edogawa Ranpo.
Vũ trang song bích, gấp đôi chỉ số thông minh, gấp đôi đáng yêu, gấp đôi tin cậy, gấp đôi đáng tin cậy.
Cái thế giới của những thiên tài, nơi người bình thường chẳng thể hiểu được, có lẽ chỉ có đôi mắt của bọn họ là nhìn thấy cùng một điều, tâm trí của bọn họ là cùng một tần số, và chỉ có họ mới có thể hiểu nhau.
Người hiện đại luôn thích dùng động vật để so sánh với con người, có rất nhiều người cảm thấy Dazai Osamu giống như một con mèo hoang, nhưng Edogawa lại cảm thấy không phải
Dazai giống con thỏ.
Con thỏ rất sợ đau, nhưng con thỏ lại có thể nhịn đau.
Con thỏ rất sẽ dàng bị chết, bởi vì giật mình mà chết, bởi vì bất cẩn mà chết, bởi vì thống khổ mà chết, bởi vì bi thương mà chết, bởi vì tĩnh mịch mà chết,......
Nhưng mà bởi vì con thỏ có thể nhịn, cho nên có rất ít người có thể phát hiện ra ý nghĩ thật sự của con thỏ.
Chỉ là chút tâm tư nhỏ của con thỏ không thể lừa được đôi mắt của Edogawa Ranpo đâu.
Con thỏ rất được hoan nghênh, con thỏ cũng rất hữu dụng, bất kể là làm vật thí nghiệm làm vật nuôi trong nhà hay trực tiếp để ăn luôn, đều vô cùng được ưa chuộng.
Nhưng mà Edogawa chỉ muốn nuôi dưỡng một con thỏ nhỏ thôi, cậu chỉ là muốn dưỡng thỏ nhỏ vốn đang nửa chết nửa sống trở nên trắng trẻo mập mạp có thể tung tăng mà nhảy nhót là được, chỉ thế mà thôi.
Cậu chẳng cần con thỏ làm bất cứ cái gì, thế giới này có ngài trinh thám đệ nhất đang ở, vậy nên con thỏ chẳng cần phải nỗ lực làm gì cả, hắn có thể giải quyết hết thảy vấn đề khiến thỏ nhỏ bối rối.
Ngài đệ nhất trinh thám có thể giải quyết được toàn bộ vấn đề, con thỏ chỉ cần vui vẻ mà sống là được.
Dù sao, đây cũng là chuyện mà tiền bối nên làm cả thôi!
Bất kể vấn đề của thỏ con có bao nhiêu khó khăn, Edogawa Ranpo đều không sợ.
Rốt cuộc thì đối với một vị đệ nhất trinh thám, trên thế giới này không có gì cậu không giải quyết được!
Chỉ là con thỏ thật sự quá mức nhát gan, cho nên tới việc ở chung cũng phải thật cẩn thận hơn nữa phải có lòng kiên nhẫn. 】
Hệ thống đọc xong đoạn này thì lòng chỉ có đúng một câu rồi, xong luôn, cảm giác như nội dung của cốt truyện cộng với những lời nói vừa rồi của Ranpo sẽ khiến cho hàng phòng ngự của Dazai gặp một đòn trí mạng a.
Quả nhiên, hệ thống có thể cảm nhận được rõ ràng nhịp đập trái tim của Dazai Osamu đang đang dần mất khống chế, đây rõ ràng là lần đầu tiên.
Phải biết rằng mặc dù hắn sẽ hoảng sợ và kêu gào thảm thiết lúc đối mặt với những người quen muốn chơi gay với hắn, nhưng thật có một phần lý do là Dazai Osamu cố ý làm như vậy để phát tiết cõi lòng khó chịu, vào lúc cảm xúc của Dazai Osamu thật sự cảm thấy chấn động. ngược lại, hắn sẽ che giấu mất.
Giống như hiện tại, rõ ràng trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì, nhưng trong lòng thì sóng to gió lớn.
Quả nhiên là trí mạng mà.
Nguy Dazai nguy! Hiện tại Dazai Osamu đang phải đối mặt với mới mối nguy hiểm và thử thách lớn nhất từ trước tới giờ.
[Phải kiên trì đấy, Dazai! Ngàn vạn lần không thể động tâm a! Hiện tại còn chưa thể động tâm a a a !] Hệ thống nhịn không được mà gào thảm thiết.
[Câm miệng……] Dazai Osamu hít sâu, [Đương nhiên là tao biết chứ, làm sao tao có thể động tâm được, mày đừng có mà làm ầm lên. Bỏ qua những yếu tố khác đi, tao vẫn luôn biết thế giới này chỉ là giả thuyết của một cuốn tiểu thuyết đồng nhân đam mỹ mà, ở thế giới thật, tao thậm chí còn không hề quen biết Edogawa Ranpo đâu. Chờ khi mọi chuyện kết thúc, người nhớ kỹ mọi chuyện từng xảy ra cũng chỉ có mình tao.
Ở trong thế giới thật, bọn họ một người là vị trinh trinh thám nổi danh của Công ty Thám tử, một người nổi danh ở Mafia Cảng với tư cách là cán bộ trẻ tuổi nhất
Ở trong thế giới hiện thực, bọn họ một cái ở võ trang trinh thám xã làm danh trinh thám vừa mới thanh danh thước khởi, một cái ở cảng Mafia làm lịch đại tuổi trẻ nhất cán bộ xông ra hiển hách uy danh, có quăng tám cái sào cũng không tới.
Tất cả những thứ bây giờ đều chỉ là cốt truyện mà thôi, chỉ là bầu không khí có chút quá mức ngột ngạt ảnh hưởng tới hắn mà thôi, hắn làm sao có thể tin là thật được?
Dazai Osamu bình tĩnh lại, sử dụng ảnh mắt vô cùng bình tĩnh nhìn về phía Edogawa Ranpo.
Edogawa Ranpo bĩu môi: “Chậc, cậu đúng là nên cảnh giác một chút, có lẽ mọi chuyện so với suy nghĩ của cậu còn đáng sợ hơn nhiều, đối mặt với người khác tuyệt đối không thể vì khinh địch mà bất cẩn nha, nếu không sẽ xảy ra một chuyện vô cùng đáng sợ.”
“Ví như?” Dazai Osamu hỏi, hắn không tin có thứ gì còn đáng sợ hơn đống bình luận ở dưới truyện đồng nhân đó.
“Ví dụ như, ở trong đầu tôi, tự nhiên sẽ xuất hiện một số ý tưởng tương đối đáng sợ.” Edogawa Ranpo một tay cầm chắc chỉ đỏ đang có ý đồ dãy dụa, một tay chọc chọc đầu mình, “Ờm, để tôi nghĩ chắc là giống kiểu 【 hắc hóa 】 gì đó? Mấy người bây giờ thật là biết chơi mà, quả nhiên thế giới người lớn thật đáng sợ.
Dazai Osamu đánh cái rùng mình.
“Nhưng mà tục ngữ nói, người thông minh mới không yêu đương.”
Đôi mắt Dazai Osamu nháy mắt sáng lên.
“Nhưng dù sao, lời răn của tôi cũng là【 nếu hợp ý ta, hết thảy toàn hảo 】.”
Nụ cười của Dazai Osamu cứng lại.
“Lừa gạt thôi.” Edogawa Ranpo đột nhiên cười, “Tôi đương nhiên sẽ không làm mấy chuyện như vậy, tôi sẽ không xuống tay với Dazai đâu nha, rốt cuộc cậu không thích như vậy không phải sao? Tôi vẫn luôn biết, Dazai chỉ thích con gái.”
Dazai Osamu là tên thẳng nam, hắn là thật sự Không Động*, thậm chí hiện tại vì chuyện này mà vẫn luôn lo lắng, Edogawa Ranpo vẫn luôn rõ ràng chuyện này.
Trong tiếng Trung thì Không Động (núi) đọc gần giống với kỳ thị đồng tính (Kǒng tóng zhèng) vậy nên tác giả mới nói lái sang núi Không Động.“Ranpo ……” Ngón tay của Dazai Osamu hơi hơi co rút lại.
“Cho nên tôi mới nói rồi, có gì khó khăn thì tìm tới toi, vị đệ nhất trinh thám sẽ giúp cậu giải quyết toàn bộ.” Edogawa Ranpo duỗi tay, "Thật sự là ngu ngốc mà, mọi vụ án khó khăn trên thế giới này tất nhiên phải để cho vị đệ nhất trinh thám tới giải quyết chứ!”
Dazai Osamu nhìn thấy, chỉ đỏ mà cậu cầm lấy trên tay bởi vì những lời này mà dù có rơi xuống đất cũng chẳng hề dãy dụa
Giây tiếp theo, chỉ đỏ tan ra, chậm rãi biến mất.
“Xong, giải quyết hết rồi đúng không, hiện tại không còn gì đáng lo nữa nhỉ?” Edogawa Ranpo đôi tay chống nạnh, nở nụ cười rạng rỡ.
“Đừng có quá đắc ý mà vênh váo, Dazai ngu ngốc, muốn thắng tôi chờ thêm 500 năm nữa đi.” Cậu nói.