Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đầy Tớ Thường Trực

Chương 3: Gia Đinh Tệ Nhất (I)

« Chương Trước
Ngày thứ hai, dường như tất cả mọi người đều biết tam thiếu gia đã không còn ngốc nữa, dư luận xôn xao bàn tán.

Hơn thế việc này còn tạo thành một hiện tượng. Đó là một đám người bị sét đánh chết, tại vì họ cũng muốn trở nên thông minh, chỉ là có số ít người có thể sống sót.

Lâu ngày cũng không còn ai làm theo nữa, vì tỷ lệ tử vong quá cao. Người chết nhiều, đương nhiên sẽ sợ hãi, và tất nhiên vẫn sẽ có những kẻ không sợ chết mà tiếp tục đi nộp mạng!!

Trong khi, sau ngày thứ hai, mọi người lại không nhìn thấy dược sư chữa bệnh cho tam thiếu gia. Chuyện này đối với Mặc gia mà nói dường như không có gì to tát, cũng ít người nhớ đến, không có bọn họ vẫn sẽ có người mới thay thế. Dù gì đây cũng không phải vị trí quan trọng.

Mà tam thiếu gia cũng bắt đầu quá trình tu luyện chính thức của mình, anh ta nỗ lực đuổi kịp người khác. Thời điểm hiện tại, anh đã thông tuệ hơn nhiều so với trước, tiến độ tu luyện tất nhiên cũng sẽ khác trước, chí ít có thể tương đương với cấp độ của người bình thường.

Thời gian dần trôi, mọi người hình như chỉ nhớ hiện trạng của tam thiếu gia, mà quên đi dáng vẻ trước kia, song cũng quên mất nhân vật chủ chốt - Tiêu Dao.

Ngày này, Tiêu Dao lại một lần nữa bị điều đi làm việc ở phòng đan dược.

Phòng đan dược của Mặc Gia cũng không nhiều việc. Mà từ ngày mấy vị dược sư rời đi, nơi đây càng nhàn rỗi hơn, có lẽ là do chuyện của tam thiếu gia, khiến nhị gia cảm thấy dược sư không có chỗ cần dùng đến, còn không bằng một gia đinh. Vì thế, Mặc gia cũng không mời thêm dược sư mới.

Mà vì để duy trì vận hành của phòng đan dược, Tiêu Dao thường xuyên bị điều đi, trở thành khách quen ở đây. Mà sau giờ làm việc, anh cũng học y thuật trong đó, nghiên cứu một chút, có lẽ vì để đảm nhiệm tốt hơn, hay chỉ là anh ta muốn học.

“Tiêu Dao!”

“Có, có chuyện gì thế?”

Tiêu Dao đang vừa đọc sách, vừa canh lửa nghe thấy có người gọi mình, liền lập tức đáp lại, làm một gia đinh, tốc độ phản ứng nhất định rất nhanh.

“Nhanh đi theo ta, đại tiểu thư có việc triệu tập.”

“Đại tiểu thư triệu tập?”

Tiêu Dao bỏ thêm nguyên liệu vào lò luyện đan, thêm lửa, rồi đi theo hắn. Từ phỏng đoán của anh, đan dược này chắc sẽ không có vấn đề gì, sau khi hoàn thành việc của đại tiểu thư, rồi đến mở lò sau.

Nhiều nhất là chất lượng kém chút, dù sao thì viên đan dược này cũng chỉ là nguyên liệu thông thường, là đan dược cũng bình thường, không có gì đặc biệt.

Mà đại tiểu thư có việc gì cần gọi người, việc này thì Tiêu Dao không nghĩ nhiều. Lại không phải anh nghĩ không ra, mà là vì việc này căn bản cũng không cần phải nghĩ, ai cũng đều biết đáp án.

“Người đến đông đủ chưa?”

Một giọng nói đầy mê hoặc phát ra từ một cô gái xinh đẹp đến mức khiến người ta phải cảm thán trước sự kỳ diệu của tạo hóa.

Đây là tửu lâu xa hoa nhất trong thành Kim Vân, nơi của cải dồi dào của thành Kim Vân, là một trong những nơi giới quyền quý thích đến nhất trong thành, đồng thời cũng là một trong những nơi nhiều thị phi nhất.

Thì tại lúc này, liền xảy ra một cuộc xung đột, một cuộc tranh chấp bất thường nhưng cũng rất bình thường!

Trong cuộc tranh chấp đôi bên đều là thành viên trực hệ của gia tộc đứng đầu trong thành Thanh Vân. Một bên là đại tiểu thư của Mặc gia, một bên chính là tứ thiếu gia của Nam Cung. Hai người đều là những người xuất chúng trong lớp người trẻ, đồng thời cũng là thành viên của hai gia tộc có mối quan hệ bất hòa. Hễ gặp nhau thì liền va chạm, đặc biệt là trong đó một người còn là đại tiểu thư của Mặc gia.

Lần này, họ lại lần nữa chạm mặt rồi!

“Bẩm đại tiểu thư, đâu vào đó rồi, người yên tâm đi, người chúng ta ở đây nhiều hơn đối phương, xét về số người thì chúng ta đang chiếm ưu thế.” Người thị nữ bên cạnh đại tiểu thư nói.

Phí lời, các người đến cả cấp gia đinh cũng đưa đến tập hợp, sao lại có thể ít hơn đối phương được!

Nhìn thấy cảnh này tứ thiếu gia của Nam Cung gia, hiện tại chỉ có thể cao ngạo nhìn đại tiểu thư Mặc gia. Ánh mắt đó dường như đang nói: Các người chỉ là nhiều hơn một vài người, nhưng về thực lực còn kém xa ta.

Ưu thế về mặt số lượng, là không thể bù đắp thiếu sót về chất lượng được!

Hắn nhìn bên này, ngó bên kia, tất cả đều là thêm vào cho có!

“Được, cho dù là số người thì chúng ta cũng không thể thua người khác. Đương nhiên, ngay cả không cần nhiều người như vậy, một mình ta cũng có thể tiêu diệt đám người ngu ngốc phía trước, chỉ là như thế người khác lại nói chúng ta không có người, sẽ bắt nạt một nữ tử yếu đuối như ta đây.” Đại tiểu thư Mặc Gia gật gật đầu, khinh thường liếc nhìn tứ thiếu gia Nam Cung gia.

Đây tựa như là đáp lại ánh mắt trước đó của tứ thiếu gia Nam Cung gia!

“Tiểu Mặc Ngư, đừng có ngạo mạn! Cô đừng quên, cô là bại tướng dưới tay tôi!” Tứ thiếu gia Nam Cung cao ngạo nói. Sự tự mãn đó không phải là không có căn cứ, đại tiểu thư Mặc gia quả thật đã từng bị hắn đánh bại một lần.

Nam Cung là một gia tộc võ thuật khác với Mặc gia lại là gia tộc rèn đúc, xuất thân võ công của bọn họ là rất mạnh. Mặc gia không thể so sánh với họ.

Lý do đại tiểu thư Mặc gia gọi nhiều người như vậy, trong đó có một nguyên nhân chính là người của Mặc gia về phương diện võ thuật, còn kém đối phương rất nhiều, cần dùng số lượng để bù đắp.

“Mẹ kiếp, tự tìm đường chết! Lão nương đây tên Mặc Ngữ, không biết chữ thì về lớp vỡ lòng mà học lại cho ta!” Đại tiểu thư Mặc gia tức giận. Mặc Ngữ là tên thân mật, chỉ là cũng gần âm với Mặc Ngư. Hồi đó khi cha cô lấy tên dường như không nghĩ đến điểm này, mà đã ghi trong gia phả nên không cần phải đổi.

( chữ Ngữ - 语 nghĩa là ngôn ngữ, lời nói; chữ Ngư -鱼 nghĩa là cá , trong tiếng Trung hai cách phát âm này gần giống nhau là yǔ - yú)

“Có gì khác biệt sao?” Tứ thiếu gia Nam Cung gia khinh miệt nói.

“……” Đại tiểu thư Mặc gia trầm lặng một lúc. Đối với vấn đề này, quả thực là không khác biệt, chí ít đọc lên cũng đúng là vậy. Chỉ là, việc này khiến cô cảm thấy rất khó chịu, cô không cách nào chấp nhận được.

“Tất nhiên là có, một cái là ngữ trong lời nói nhẹ nhàng, một cái là ngư trong cá trong nước. Thầy của ngươi không dạy ngươi đọc sách học chữ à? Đúng thật là đầu to mà không não!” Đại tiểu thư Mặc gia phản kích vô cùng sắc bén.

Đầu to mà không não?!

Vừa rồi Tiêu Dao vừa kịp đứng vào phía sau đám người, nhìn thấy vị tứ thiếu gia Nam Cung, phát hiện đầu của vị tứ thiếu gia này thực sự rất to, so với người thường cũng to hơn nhiều. Đây tuyệt đối là đặc điểm lớn nhất của vị tứ thiếu gia này. Đồng thời, cũng có thể là nỗi đau của anh ta.

“Đồ chết tiệt, ông đây ghét nhất người khác nói về đầu mình, hôm nay ngươi chết chắc rồi!”

Quả nhiên, vị tứ thiếu gia Nam Cung phẫn nộ bộc phát rồi!

“Ta chính là nói đầu ngươi, đầu ngươi, đầu ngươi….” Đại tiểu thư Mặc gia cười nói. Nữ nhân à, một khi nói lý lẽ trước giờ sẽ không buông tha ai, nhất là còn là vị đại tiểu thư Mặc gia này.

“Lên cho ta, tiêu diệt cô ta và người của chúng !” Tứ thiếu gia Cung Nam càng tức hơn, tự mình đâm đầu xông qua.

“Ai tiêu diệt ai còn chưa rõ, các con, xông lên cho lão nương, đánh chết con quỷ đầu to…. đánh trúng đầu to của hắn, lão nương có thưởng hậu hĩnh!”

Đại tiểu thư Mặc gia vừ hét, vừa xông vào, cùng với tứ thiếu gia Nam Cung bắt đầu đánh nhau!

Đến lúc này, đôi bên liền trực tiếp tiến vào giai đoạn gay cấn ác liệt…..

Mà lại đúng lúc này, Tiêu Dao một gia đinh cấp thấp bị thêm vào cho có, nên làm gì?

"Tiêu Dao, ngươi còn chơi đùa với tiểu yêu thú của mình làm gì? Mau tới giúp đi! Thật sự, tôi không biết cậu đang làm cái quái gì, chỉ nuôi một con quái vật nhỏ vô dụng như vậy!" Một gia đinh đang trợ giúp nói.

Mà lúc này, thì như người gia đinh đó nói, Tiêu Dao đang vì cho một con tiểu yêu thú ăn. Con yêu thú này, thân trắng như tuyết, lông mượt như nhung, hình dáng cơ thể gần như quả bóng tròn, lớn lên có đôi cánh trắng như tuyết, mắt to màu đỏ, tứ chi được giấu trong bộ lông nhung trắng, hầu như không thể thấy được.

Xét về mặt ngoại hình mà nói, tiểu yêu thú này cực kì có tính trang trí, vô cùng đáng yêu, rất nhiều người đều thích nuôi một con yêu thú.

Chỉ là loại yêu thú này chỉ là để trang trí, về mặt thực dụng hầu như bằng không. Thông thường chỉ có quý tộc nhàm chán, còn những cô gái thích những thứ dễ thương mới nuôi nó.

Yêu thú bên cạnh Tiêu Dao chính là loài yêu rất dễ bắt gặp, trong các cửa hàng thú cưng giá trị của loài này không cao, bị gọi là tiểu yêu thú của quái vật tuyết nhỏ. Mà khác biệt duy nhất chính là con thú của Tiêu Dao đặc biệt mập và tròn.

Tại vì con thú của Tiêu Dao lúc nào cũng ăn, lại còn cái gì cũng ăn, thậm chí đến kể cả đá cũng ăn!

Mà khiến người khác cảm thấy thần kỳ là con yêu thú này mặc dù rất béo rất tròn. Nhưng nó vẫn biết bay, lại còn rất linh hoạt, điều này tuyệt nhiên có thể xem như là ngoại lệ.

Đối với con tiểu yêu thú này mà nói, mọi người đã không còn nhớ nữa. Chỉ biết rằng rất lâu về trước Tiêu Dao đã nuôi rồi, là đại khái nhớ không phải có từ lúc đầu mà là sau này mới nuôi.

Chỉ là một thú yêu thông thường mà thôi, không ai quan tâm nó!!

“Ôi, ta biết rồi! Ta đến ngay đây…..”

Tiêu Dao đáp lại, sau đó bắt đầu tham gia vào việc mà anh phải làm.

“Đại tiểu thư uy vũ, đại tiểu thư….”

Tiêu dao ở phía sau hét to, đây không phải do anh đứng bên quan sát, muốn tránh xa sự việc. Mà là đám gia đinh đó của họ việc cần làm chính là như vậy, vì người trước mặt mà ra sức cổ vũ.

Họ vốn là người thêm vào cho đủ số lượng. Tham gia chỉ để bị đánh bại, nên không ai để ý họ tham chiến hay không!

“ Rất tốt, tiếp tục đi!” Gia đinh trước đó lúc nhìn thấy Tiêu Dao làm như vậy, gật đầu tán đồng, mà họ ở bên ngoài ra sức cổ vũ, anh cũng chỉ là một gia đinh cấp thấp không kém gì Tiêu Dao.

“Ăn Ăn…..” Tiêu Dao một bên gọi tiểu yêu thú, nó có lẽ cũng cũng giúp hét lên, mà nó phát ra luôn cũng một âm điệu, đều là “Ăn Ăn”

Ngoài ra, tiều yêu thú này bản thân là “rất thích ăn uống”, Tiêu Dao liền đặt nó cái tên, gọi là “Ăn Ăn”

Chính là thế, trận đấu đang tiếp tục, tiếp tục cổ vũ. Đại tiểu thư Mặc gia quả nhiên cũng không phải là mạnh miệng phô trương thanh thế, thủ hạ dưới tay vẫn còn vài người, chí ít vẫn dư sức đối phó với tứ thiếu gia Nam Cung.

Tứ thiếu gia lúc này cau mày, càng tiếp tục càng kinh ngạc. Theo như hắn đã bảo trước đó, đại tiểu thư Mặc gia là người thất bại dưới tay hắn. Thời gian xa cách cũng không lâu, nhưng hiện tại xem ra đại tiểu thư Mặc gia gần như có thể ngang bằng với hắn.

Thực lực cải thiện rất rõ rệt!

Theo lý mà nói, về tu luyện võ thuật của Mặc Gia là sẽ tụt phía sau Nam Cung gia. Nếu nói người trong hai gia tộc thì tình hình hiện tại cũng bình thường, nhưng tình huống hiện tại lại làm người khác cảm thấy có chút bất thường.

Chẳng nhẽ nói, vị đại tiểu thư Mặc gia lại kỳ ngộ* mới?

( *kỳ ngộ là cuộc gặp may mắn và kỳ lạ)
« Chương Trước