Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đẩy Ngã Nam Nhân

Chương 45: Tin tôi hay cô ta?💐

« Chương TrướcChương Tiếp »
🚫KHÔNG ĐẶT NẶNG CẢM XÚC ĐỂ MẮNG CHỬI NHÂN VẬT CHÍNH.🚫

=============

Warning: Hạ Duẫn Tu với Lâm Trân ngoài mặt là cái mác vị hôn thê.

Nhưng sự tình bên trong còn chưa rõ ràng.

Cho nên, ĐỪNG VỘI VÀNG PHÁN XÉT BẤT CỨ ĐIỀU GÌ.

============

ĐĂNG DUY NHẤT TẠI truyenhdt.com weuunu

🍓Beta: ngodiepnhi🍓

===========

- Chuyện gì?

Hạ Duẫn Tu thấy không đúng lắm. Sao Lâm Trân lại ở một chỗ với Phác Uyên Tranh?

Quen nhau?

- A Tu. Anh đến rồi. Nhất định phải làm chủ cho em. Người này thật sự rất quá đáng. Đυ.ng phải em, không xin lỗi, còn lớn lối kiêu căng dọa em. Đầu đến cuối cứ như sắp tiến đến muốn ăn thịt em. Anh không tới kịp, không biết chuyện gì đã xảy ra.

Lâm Trân nũng nịu lắc tay Hạ Duẫn Tu, bị cực phẩm không chút để ý gạt ra.

Ả dường như quên mất, vài phút trước còn nâng tay đòi cho Phác Uyên Tranh một cái tát.

Hay cho một cái Lâm Trân. Cái tài kể chuyện này khó có ai sánh kịp, bẻ cong sự thật đến trình độ này còn chưa có mấy ai làm được đâu.

Phác Uyên Tranh lẳng lặng nghĩ, ăn thịt? Xin lỗi, không chơi less.

Cơ mà, chỉ có cóc ghẻ mới ăn thịt thiên nga, chứ đời nào thiên nga dòm ngó thịt cóc ghẻ?

Nghe mà buồn cười.

Thậm chí đến cả cực phẩm còn tưởng mình nghe nhầm.

- Cái gì?

Hạ Duẫn Tu không tin hỏi lại, ngờ vực nhìn Phác Uyên Tranh.

Từ khi nào mà cô rảnh rỗi như vậy?

Chung đυ.ng hơn nữa tháng, Hạ Duẫn Tu hầu như nắm bắt rõ tính tình của Phác Uyên Tranh.

Nhìn bề ngoài chính là rất phách lối, cả người đều toát ra vẻ được sủng mà kiêu, trông rất khó gần, không vừa mắt liền đến khi dễ.

Thế nhưng không phải.

Người này dễ cáu kỉnh, vậy nên chưa bao giờ rảnh rỗi tiến tới kiếm chuyện với người khác.

Cho dù có lớn lối thật, nhưng cũng có căn cơ. Này là bé ngoan làm sai biết nhận lỗi, đâu có ngang ngược như vậy.

Phác Uyên Tranh là lười để những thứ không cùng đẳng cấp với chính mình vào mắt.

Nói thẳng ra, trong mắt cô chỉ đều xoay vòng quanh vấn đề đại loại như nam nhân này có đẹp hay không, nhiều tiền không, có múi hay không thôi.

Từ từ.... sao gã lại hiểu rõ Phác Uyên Tranh như vậy?

Hạ Duẫn Tu trong đầu xuất hiện suy nghĩ kì quái, nhưng gạt bỏ rất nhanh.

Chuyện cần giải quyết bây giờ mới là chính.

- Không có.

Phác Uyên Tranh bình tĩnh đối diện ánh mắt cực phẩm phũ nhận.

- Tôi chỉ đứng một chỗ nhìn mấy cái brand, cô ta đâm trúng tôi, nói tôi đi đường không có mắt, bắt tôi xin lỗi. Tôi không chịu. Vừa nâng tay muốn dạy dỗ tôi, anh tới.

Cô đem kể không sót một chi tiết nào. Giống như thật sự bị ăn quả đắng cáo trạng.

Phác Uyên Tranh là muốn xem, trong tình huống thế này, giữa hôn thê danh nghĩa và đối tượng tìm hiểu, nào quan trọng hơn?

Cô và Lâm Trân, ai có nhiều phân lượng cần để ý hơn.

Lâm Trân mặc tái mét, không nghĩ cô thật sự nói thẳng, vội vàng muốn thanh minh, nhưng chống lại ánh mắt của Hạ Duẫn Tu, nữa chữ cũng không thể thốt lên.

- Lâm Trân. Thật sao?

Lời này vừa thốt ra, liền rõ ai mới được để ý nhiều hơn.

==============

ĐĂNG DUY NHẤT TẠI truyenhdt.com weuunu

============

Lâm Trân không tin vào tai mình, sao A Tu lại đứng về phía cô ta? Tin tưởng cô ta như vậy? Nghe ả kể khổ cũng một bộ không tin, mà người này vừa nói mấy câu liền hướng ả tra hỏi?

Lâm Trân nghẹn uất không có chỗ phát, lẽ nào đây chính là yêu tinh mà chị họ nhắc đến?

- A Tu... không có, cô t....

Lâm Trân còn chưa nói xong, Phác Uyên Tranh cắt ngang.

- Đi. Nhìn Camera một chút liền biết.

Chém xuống 1 câu, quả nhiên chặn họng được Lâm Trân.

Ả im lặng không nói tiếng nào, Hạ Duẫn Tu cũng không nói nhiều vòng vo, trực tiếp hạ lệnh.

- Lâm Trân. Xin lỗi.

Lâm Trân trợn mắt, không nghĩ lời này lại từ trong miệng Hạ Duẫn Tu thốt lên.

- Em.....

- Xin lỗi.

Hạ Duẫn Tu không nói nhiều, sắc mặt hơi lạnh xuống.

- Nhưng mà em.....

- Gia giáo cha mẹ tôi dạy em đều để đi đâu rồi?

Từ lúc còn rất nhỏ nhận thức Lâm Trân, cha mẹ gã đã dạy rõ từng điều một, làm sai thì phải biết nhận lỗi.

- Em... xin lỗi.

Lâm Trân oán giận, cũng phải thỏa hiệp, giọng lí nhí.

- Nói cho một mình nghe sao?

Hạ Duẫn Tu chỉnh đốn không thương tiếc.

- Xin lỗi.

Lâm Trân hít hơi, đỏ mắt nói. Con khốn chết tiệt này dám dụ dỗ A Tu như vậy, rồi sẽ có ngày ả cào nát mặt nó, cho nó khỏi đi dụ dỗ đàn ông nữa.

- Được. Đi đường nhớ để ý, may đυ.ng tôi là còn tốt chán, chứ đυ.ng phải vào mấy mụ chanh chua khác, hậu quả... khó mà nói.

Phác Uyên Tranh mỉm cười, nhắc nhở nhẹ một câu.

- A Tu.... trở về đi được không?

Lâm Trân tức suýt thì phun máu, không thể để A Tu ở lâu với con hồ ly tinh thủ đoạn này được. Ả phải nghĩ cách.

- Không được.

Hạ Duẫn Tu nhíu mày, dứt khoát cự tuyệt.

- A Tu....

- Thay vì nói chuyện đó. Sao em lại xuất hiện ở đây?

Hạ Duẫn Tu hỏi, Lâm Trân tốt nhất là cho gã được một lí do thỏa đáng.

- Em.. em nghe nói. Anh ở đây.

- Ai nói?

Lâm Trân im lặng.

- Tôi ra kia đợi một chút.

Phác Uyên Tranh nghĩ nghĩ, chừa chỗ cho đôi trẻ có không gian riêng tư.

Để có mà cãi nhau, đòi hủy hôn các loại, cô liền có thể dễ dàng một chân chen vào.

==========

ĐĂNG DUY NHẤT TẠI truyenhdt.com weuunu

==========
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
Các tình iuu đoán thử xem bộ này mìng nói về ai?

Vẫn là xoay quanh Phác Uyên Tranh.

Mà nam chính là ai? Trong 7 nam chính á.

Không giới hạn là một.

Gợi ý là bìa đó.

=========

Cảm ơn các cậu đã ủng hộ.
« Chương TrướcChương Tiếp »