🚫KHÔNG ĐẶT NẶNG CẢM XÚC ĐỂ MẮNG CHỬI NHÂN VẬT CHÍNH.🚫
=========
ĐĂNG DUY NHẤT TẠI truyenhdt.com weuunu🍓
Beta: ngodiepnhi🍓
=========
Phác Uyên Tranh xụ mặt ngồi ù lì một góc.
Cô thật sự có thù với boss mới. Chắc chắn.
Nhưng nghĩ mãi vẫn không biết mình đã làm gì phật ý cực phẩm này.
Đã biết trước buổi tối sẽ có tiệc, Phác Uyên Tranh lên kế hoạch hết tất cả mọi thứ, tan tầm lúc 5h, về nhà sửa soạn trang điểm lên đồ lung linh rồi đến dự tiệc.
Kết quả, tất cả mọi người đều được tan tầm sớm về chuẩn bị đi hội, còn Phác Uyên Tranh đáng thương lại bị bắt lại tăng ca.
Bây giờ vác nguyên cả một thân đồng phục công sở đi trẩy hội.
Tức đến mức không gì tức hơn.
Nhìn chị em bạn dì ai ai cũng xúng sính váy xinh, trang điểm lên đồ lung linh, Phác Uyên Tranh uất ức nói không nên lời.
Nhìn Phó Trì Diễm đang xã giao bên kia, Phác Uyên Tranh đem mặt cực phẩm thành dĩa bánh trước mặt, dằm nát bét.
- Phác thư kí. Sao chị lại ngồi một mình thế này?
Giọng nói cắt ngang hành động của Phác Uyên Tranh, cô ngẩng đầu, nheo mắt nhìn.
Người này.... trông quen quen ?
- Cậu là....
- Ngại quá... lần trước là em thất hẹn Bluegem với chị.
Nam nhân cười cười hối lỗi.
Phác Uyên Tranh nghĩ mãi mới nhớ ra, nhờ có vị đầu xỏ này, hôm đó cô suýt thì bỏ mạng mới vớt được bảo bối Hạ Duẫn Tu về nhà.
- À...
Phác Uyên Tranh ngâm một tiếng, sau đó im lặng nhìm chằm chằm người nọ.
Để cô nhớ, hình như là một nhân viên nhỏ phòng kế toán thì phải, họ gì nhỉ? Tạ đúng không?
Họ Tạ hay tên đầy đủ là Tạ Tuấn cười cười, nhận thấy Phác Uyên Tranh không muốn tiếp chuyện nên qua qua vài câu rồi rời đi.
Tạ Tuấn chưa đi được bao lâu, đã có các cô em ăn không ngồi rồi kiếm chuyện với Phác Uyên Tranh.
- Nhìn chị ta kìa... tiệc lớn như vậy mà ăn mặc chẳng ra sao, đúng là có ô dù liền coi trời bằng vung.
Cô em váy tím liếc liếc Phác Uyên Tranh, nói.
.....
Gì vậy ???
Phác Uyên Tranh suýt thì sặc nước, bộ tôi muốn thế, đi mà hỏi sếp mới quý hóa của các người kìa.
Ô dù là cái từ mới mẻ gì thế này ? Cỡ như chị mà còn cần ô dù à?
Phác Uyên Tranh cười cười, không lên tiếng, muốn nghe các cô em tiếp tục nói.
- Hừ... chỉ biết leo lên giường dạng háng cho đàn ông chơi thì giỏi, ô dù thì hay chắc, suốt ngày quyến rũ đàn ông, tuần trước còn không biết xấu hổ mời gọi Tạ Tuấn ca đến Bluegem.
Cô em váy vàng này chửi hay đó.
Em gái mưa của Tạ Tuấn à??
Phác Uyên Tranh vểnh tai lên, nghe ngóng cô em váy hồng còn lại nói tiếp.
- Đúng vậy. Tớ có nghe nói, chị ta ép buộc Tạ Tuấn cùng đi, Tạ Tuấn ca nói bộ dạng chị ta lúc đó lẳиɠ ɭơ đê tiện, Tạ Tuấn khó xử, rồi người yêu của hắn biết được,bắt ở nhà, tưởng gì hay ho, hôm đó bị leo cây tức tối lắm nhỉ? Đồ đê tiện.
Cô em cuối cùng nói đầy hả hê.
Câu chuyện lọt vào tai Phác Uyên Tranh bỗng trở nên lạ lẫm.
Tôi rủ cậu ta đi Bluegem hồi nào? Sao tôi là chính chủ mà không biết thế.
Hài hước thiệt sự.
Các em nghe ai kể mà bóp méo sự thật đến mức này?
Nếu giờ mà Phác Uyên Tranh không nhìn ra ý đồ của tên Tạ Tuấn nọ thì câu dẫn cực phẩm làm gì nữa... ở nhà đi tu cho khỏe.
Tạ Tuấn này chắc là tính một chân đạp hai thuyền đây. Ai ngờ bị cô bồ phát hiện liền một phát đổ hết tội lên đầu cô. Biết chơi đấy.
========
ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD
weuunu==========
Phác Uyên Tranh thu liễm lại nụ cười, đặt ly rượu xuống bàn, liếc mắt về phía 3 cô em lòe loẹt, kết quả nhìn thấy bọn họ chột dạ nhìn hướng khác.
Ồ? Có mồm sủa bậy sau lưng lại không dám gâu gâu trước mặt à?
Muốn kiếm chuyện chứ gì? Chị đến đây.
Nhân tiện xả hết uất ức nãy giờ nhịn xuống.
- Các em gái.....
Phác Uyên Tranh cợt nhã lên tiếng, không hề giảm âm lượng.
Gây chú ý đến một số người.
Ba cô chích chòe liền không dám nhìn thẳng, đảo mắt mỗi người một hướng.
- Sao thế?? Gâu gâu từ nãy đến giờ sau lưng chị hăng hái lắm cơ mà. Chị đứng đây rồi này.... nói tiếp đi chứ? Chị nghe này!!!
Phác Uyên Tranh vén tóc, ghé tai sát về phía ba cô.
- Chị... chị đừng có nói bậy.
Cô em váy hồng đỏ mặt, lắp bắp nói.
- Ô.... chị nói bậy hồi nào... nói có sách mách có chứng đấy. Ba em vừa nói chị dạng háng ra cho đàn ông chơi , ô dù không thèm để Boss mới vào mắt còn gì?
Phác Uyên Tranh lặp lại rõ từng ý một, không hề xấu hổ ngại ngùng, vậy mà ba cô em chích chòe đã nghẹn đỏ mặt.
Bao tiếng xì xào bàn tán vang lên, Phác Uyên Tranh liếc mắt một vòng hội trường, hơn một nữa đều đến đây góp vui, có cả rùa vàng Phó Trì Diễm.
- Tôi... tôi nói thế đấy... chị có tật giật mình à??
Cô váy tím ngân giọng gào.
- Đúng rồi em.
Phác Uyên Tranh nói đến thản nhiên.
- Chị nhột lắm. Cực kì. Ô dù nhà chị lớn lắm. Cũng nhiều. Nhột quá nên qua hỏi em đang tính nói đến ai? Anh trai chị ? Mẹ chị? Hay ba chị?
Nàng váy tím nín bặt.
Tức tối nhìn Phác Uyên Tranh. Rõ ràng ai cũng hiểu ô dù mà ả nói không phải nghĩa đó.
- Còn có ... cô em nào vừa nói chị chỉ giỏi quyến rũ đàn ông, dạng háng cho đàn ông chơi nhỉ?
Phác Uyên Tranh vừa dứt lời, có bao tiếng kêu nhỏ ái ngại của các vị tiểu thư, phu nhân quyền quý.
- Chị dạng háng cho ai chơi? Chỉ ra xem?
Phác Uyên Tranh ác liệt nói, dọa đến ba nàng chích chòe sa sẩm mặt mày.
- Hả? Chứng cứ đâu? Nói đi chứ? Im lặng thế?
- Tôi... chị ngủ với ai tự biết đi chứ. Sao hỏi ngược lại tôi.
Nàng váy hồng vẫn chưa lùi bước, cãi cố.
- Chị không biết. Em chỉ một người thử xem, ai nào? Tiện thể nếu thật thì chị công khai?
Phác Uyên Tranh nữa đùa nữa thật nói, vừa dứt lời cái ót liền lạnh lẽo.
Cô quay đầu, chạm phải ánh mắt của cực phẩm nọ.
Phó Trì Diễm sâu thẳm nhìn cô, ánh mắt này... khiến Phác Uyên Tranh khó chịu.
Giống như... thợ săn đang rình rập con mồi của mình.
Cô không thích ánh mắt này.
Phác Uyên Tranh muốn đẩy ngã nam nhân nào hợp khẩu vị của cô, chứ không hề muốn mình là đối tượng bị nhắm đến.
======
ĐĂNG DUY NHẤT TẠI truyenhdt.com weuunu ======
Mọi vote và cmt của mọi người đều là động lực của Chua.
Moa moa moa.