🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Đương nhiên anh ấy không hề tiếc thức ăn cho mèo, nhưng anh muốn biết đã xảy ra chuyện gì, có thể giúp đỡ hay không.
Lương Cẩm Tú cũng ngơ ngác, chỉ có thể tự mình hỏi con mèo này.
“Cảm ơn streamer.” Dê Nhỏ Nỗ Lực gấp gáp đóng gói thức ăn cho mèo rồi chạy xuống lầu: “Không mất quá nhiều thời gian của bạn đâu, tôi gọi một tiếng, nó sẽ lập tức xuất hiện.”
Khu dân cư phủ xanh rất tốt, thỉnh thoảng trong video xẹt qua một khoảng lớn màu xanh lá, nói đây là công viên cũng có người tin.
Dê Nhỏ Nỗ Lực không cần gọi lên, còn chưa đi đến đình hóng mát mà Mèo Sư Tử thích nhất, một bóng dáng màu trắng đột nhiên nhảy ra trong video.
Nhắm ngay camera, khiến khu bình luận trào dâng.
Dê Nhỏ Nỗ Lực không hề nói quá chút nào.
Quá cao quý quá đẹp trai.
Rõ ràng nó có vẻ vội vã, lại không mất đi vẻ khí phách của nhà vua, bộ lông mềm mại tung bay khi nó chạy, giống như một hoàng tử cao quý lưu lạc giữa nhân gian.
“A a a, đây là một con mèo hoang ư? Tại sao lại sạch sẽ thế này.”
“Là mắt hai màu hiếm thấy đấy, trời ơi.”
Mèo Sư Tử nhìn chằm chằm vào thức ăn cho mèo trong tay Dê Nhỏ, như thường lệ, sau khi cho anh sờ vài cái để đền đáp, nó ngậm thức ăn cho mèo rồi xoay người định đi.
Lương Cẩm Tú hắng giọng, vội hỏi: “Bạn định cho mèo khác ăn sao?”
“Đúng vậy.” Mèo Sư Tử sửng sốt một chút, tò mò nhìn về phía điện thoại di động, âm thanh từ chỗ đó phát ra: “Các bà vợ của tôi mang thai, mỗi ngày phải ăn rất nhiều.”
Lương Cẩm Tú kinh ngạc dịch lại.
Khu bình luận lại dâng trào.
“A a a, vừa đẹp trai vừa có trách nhiệm, đều là mèo, vì sao mèo nhà tui cả ngày nổi loạn, cả ngày luôn nghĩ xem phải làm gì.”
“Cảm động quá, lại là một ngày người không bằng mèo.”
Đương nhiên người vui mừng nhất chính là Dê Nhỏ Nỗ Lực, anh hoàn toàn thông suốt.
Khó trách lúc trước mình mang nó về nhà lại bị nó đuổi đánh, người ta đã có vợ rồi, đổi lại là ai mà chẳng nóng nảy.
Sau đó, vợ mang thai, nó không thể không mạo hiểm lần nữa dù có thể sẽ mất đi tự do, hạ thấp tôn nghiêm, lại hướng về anh để xin đồ ăn.
Dê Nhỏ Nỗ Lực vội vã nói: “Streamer, phiền bạn nói với nó, mang thai không thể chỉ ăn đồ ăn cho mèo, để gia tăng dinh dưỡng. Nếu tiện thì dẫn tôi mang đồ hộp qua đó đi.”
Mèo Sư Tử do dự một chút, rồi sảng khoái đồng ý.
Con người này cũng không xấu, nó có thể cảm nhận được ý tốt của anh, trong khoảng thời gian này nếu không có sự hỗ trợ của anh, các vợ sẽ chết đói.
Xét đến việc loài người đi chậm, nó không nhảy lên tường, từ chối ý muốn giúp cầm thức ăn cho mèo hộ nó, chậm rãi đi dọc theo đường nhỏ.
Một lúc sau, một con mèo cam(*) lớn bỗng nhiên nhảy ra khỏi bụi cỏ.
(*) Mèo cam: Mèo mướp lông cam còn được biết đến với tên gọi mèo vàng tại Việt Nam điều đặc biệt là hầu hết chúng là con đực. Con cái chỉ chiếm khoảng 20% tổng số mèo mướp lông cam.
Mèo cam lớn nhìn nó ngậm thức ăn cho mèo, li3m li3m mép: “Meow, nhà vua, có muốn lại đây chơi đùa hay không á.”
Mèo Sư Tử lạnh lùng liếc nhìn cô mèo một cái: “Không rảnh, vợ tôi đang chờ tôi rồi.”
Mèo cam lớn nhấc cái mông lên rồi duỗi cái eo cong lả lướt xinh đẹp, ánh mắt mềm mại như nước: “Tới đi mà.”
Lương Cẩm Tú: “...”
Lượng thông tin hơi kh ủng bố.
Đi xuyên qua đường nhỏ, vào hòn non bộ, một con mèo đen khí chất thần bí lại nhảy ra: “Nhà vua, đến li3m lông không?”
Mèo Sư Tử vẫn thờ ơ từ chối: “Không rảnh.”
Cứ như vậy, dọc đường đi nó liên tục từ chối năm con mèo cái.
Mọi người trong phòng stream: “...”
Chỉ có thể nói, giá trị nhan sắc quá quan trọng.