Chương 40

Người trong video này dường như biết có vô số người đang xem, nở một nụ cười khách sáo.

Nhưng mà lúc Khi Nào Đột Nhiên Giàu lên tiếng suýt chút nữa đã khiến cho nhiều người tức giận: “Chào streamer, đây là nhóc béo nhà tôi. Bởi vì nguyên nhân bất đắc dĩ nên phải đưa cho người khác. Tôi đã sàng lọc một vài người nhận nuôi đáng tin, nhưng vẫn không yên tâm, muốn nhờ bạn giúp tôi hỏi nó một chút, nó thích người chủ mới nào hơn.”

Khu bình luận lập tức sôi trào.

“Biết đưa cho người khác đối với chó tổn thương biết bao nhiêu không? Nó chỉ biết rằng mình bị vứt bỏ.”

“Hoặc là đừng nuôi, hoặc là nuôi cả đời.”

“Cậu đổi vị trí tự hỏi, bố mẹ cậu đưa cậu cho người khác, cậu sẽ nghĩ thế nào?”

“...”

Lương Cẩm Tú cảm thấy còn có thể tiếp nhận, so với những người chủ trực tiếp vứt bỏ chúng, Khi Nào Mới Có Thể Đột Nhiên Giàu coi như có trách nhiệm.

Chờ cô thuật lại xong, nụ cười trên mặt Golden biến mất một chút, nó không dám tin nhìn chủ bên cạnh, đầu to rũ xuống, lẩm bẩm: “Hóa ra bố không cần em.”

Lương Cẩm Tú ấm áp an ủi: “Nhưng cậu ấy vẫn yêu em, tìm cho em ba người chủ tốt.”

Cái đầu to của Golden ghé vào trên móng vuốt, giọng nức nở: “Vì sao? Em rất nghe lời, không ầm ĩ không làm loạn. Bố không cần em vì người phụ nữ kia à?”

“Không phải, mẹ của con rất thích con, tuy rằng có đôi khi hung dữ với con.” Đôi mắt của Khi Nào Mới Có Thể Đột Nhiên Giàu đỏ ửng, nhìn ra được là thật sự khó chịu: “Chủ yếu chủ nhà không cho nuôi thú cưng, bố không có năng lực, thật sự xin lỗi con.”

Hễ có biện pháp khác, cậu ấy chắc chắn sẽ không làm ra lựa chọn này.

“Cái này tui có thể hiểu, tui cũng thuê nhà. Chủ nhà luôn dặn dò, tuyệt đối không được nuôi thú cưng.”

“Đổi nhà ở không phải là được sao, có gì to tát đâu.”

“Lấy cớ đúng không, chắc không muốn nuôi.”

“...”

“Đợi chút.” Lương Cẩm Tú giơ tay, ý bảo Khi Nào Mới Có Thể Đột Nhiên Giàu đừng giải thích vội, nghi ngờ nói: “Cậu xác định, nhà ở là thuê?”

Khi Nào Mới Có Thể Đột Nhiên Giàu xoa mắt: “Đúng vậy, tôi đang ở Ma Đô. Mọi người biết tiền thuê nhà đắt biết bao nhiêu, hiện tại nhà ở vị trí tốt, ra cửa là trạm tàu điện ngầm...”

Lương Cẩm Tú lại lần nữa ngắt lời cậu ấy: “Golden nói nhà ở là của bạn gái cậu.”

Khi Nào Mới Có Thể Đột Nhiên Giàu cho rằng nghe nhầm: “Hả, nhóc béo bảo nhà ở là của bạn gái tôi?”

Lương Cẩm Tú cũng ngơ ngác: “Đúng thế.”

Hai người cách màn hình mắt to trừng mắt nhỏ, một hồi lâu sau, Khi Nào Mới Có Thể Đột Nhiên Giàu liên tục xua tay: “Không thể nào, tôi thậm chí còn chưa gặp chủ nhà, càng không quen biết.”

Lương Cẩm Tú cảm thấy khả năng nắm bắt suy nghĩ của người này có vấn đề, đính chính: “Nhóc béo nói, chủ nhà chính là người bạn gái hiện tại mà cậu đang qua lại, à, đã tính là vị hôn thê.”

Trong phòng stream có người bối rối, có người ý thức được điều gì đó trước một bước.

“Tình huống gì đây, chú chó nói nhà ở là của chị chủ, anh chủ lại nói nhà ở là thuê. Rốt cuộc ai nói dối?”

“Có khả năng cả người và chó đều không nói dối không?”

“Nếu không đoán sai thì Đột Nhiên Giàu là người bên ngoài, sau đó tìm vị hôn thê dân bản địa Ma Đô nhỉ.”

“...”

Khi sự thật quá phũ phàng, bộ não sẽ trốn tránh nó theo bản năng.

Lòng Khi Nào Đột Nhiên Giàu đã rối loạn, ánh mắt cậu ấy rã rời, nói cho mọi người trong phòng stream,càng giống là nói cho mình: “Tôi, tôi nộp gần ba năm tiền thuê nhà.”

Lương Cẩm Tú không biết nên nói gì, nghe rất phức tạp. Cô là streamer thú cưng, không phải streamer tình cảm, thậm chí kinh nghiệm tình cảm bằng không, nhạt nhẽo nói: “Chắc nhóc béo không nói dối.”

Động vật gần như rất ít nói dối, hơn nữa, giọng điệu nhóc béo không giống.

Khi Nào Mới Có Thể Đột Nhiên Giàu nhếch miệng, giống cười, càng giống khóc.

Thực ra, cậu ấy có rất nhiều mối nghi ngờ, nghi ngờ rất lâu như một câu đố luôn làm cậu ấy băn khoăn, bỗng nhiên có người nói đáp án cho cậu ấy, chợt hiểu rõ tất cả.