Chương 13

Giờ phút này, người trong phòng stream đạt tới hai nghìn người.

Hai nghìn người, cái gì cũng muốn xem.

Một vườn trái cây không chỉ có cây ăn quả.

Dưới tàng cây trồng dâu tây, nhìn dưới rừng, còn nuôi gà.

Một con gà hoa lau(*) xinh đẹp dường như bị hoảng sợ, đột nhiên bay lên phành phạch, không chờ Lương Cẩm Tú phản ứng, một con chim đủ màu sắc lại bay ra.

(*) Gà hoa lau: hay còn gọi là gà cú, gà cườm, cú cườm. Gà cườm chính là những giống gà đặc biệt với màu lông tuyệt đẹp giống như những con cú mèo. Toàn bộ phần lông của chú gà chấm lốm đốm màu trắng li ti, nhỏ bé lấp lánh.

Con bay ra sau này đẹp như bay ra từ một bức tranh, khoảng lông lớn trên bụng đỏ đến mức quyến rũ, mào trên đầu cực kỳ vàng, cánh và đuôi không tươi đẹp như vậy, nhưng có nhiều màu sắc, xanh dương, xanh lá, đỏ sậm, nâu, trắng, đen nhìn có vẻ hoa hòe hoa sói.

Mọi người trong phòng stream: “...”

“Ôi trời ơi, chim trĩ? Lần đầu tiên tôi nhìn thấy ở nơi hoang dã. Hiện tại nông thôn thật sự còn chim trĩ à?”

“Chắc là chim trĩ.”

“Sự khác biệt giữa chim trĩ và gà rừng là gì vậy? Cần phổ cập khoa học.”

“Đúng là một con chim xinh đẹp, chẳng qua, nó đang làm gì vậy? Sao hình như tui thấy nó giống đang đuổi theo bạn tình thế?”

“...”

Chim trĩ xinh đẹp chuyển động rất linh hoạt, bỗng nhiên chạy đến đằng trước gà hoa lau, vừa xoay vòng vòng không ngừng vừa có ý đồ cọ vào mặt gà hoa lau.

Chim trĩ: “Cạc cạc cạc.”

Gà hoa lau: “Ku ku ku.”

Lương Cẩm Tú: “...”

Có thể nói ngay rằng việc nghe hiểu cuộc trò chuyện của động vật không phải chuyện gì tốt đẹp, một hình ảnh đẹp đẽ như vậy mau chóng thay đổi.

Mọi người trong phòng stream nhìn ra chút manh mối.

“Gà hoa lau nhìn như không vừa ý, vẫn luôn tránh né phản kháng.”

“Sao tui lại cảm thấy con chim trĩ này hơi buồn nôn nhỉ? Nhìn biểu cảm kia, có loại cảm giác không thể giải thích được như một tên lưu manh vậy.”

“Không sai, thật đúng y như bạn vừa nói. Gà loa lau giống như gặp phải thằng thích trêu đùa con gái nhà lành, chẳng trách vừa nãy cứ bay lên.”

Có người nhớ tới Lương Cẩm Tú.

“Streamer, nhanh dịch lại đi.”

Lương Cẩm Tú trầm ngâm một lát, chọn gõ chữ, tốt xấu gì cô cũng chỉ là một sinh viên đại học thuần khiết vừa mới tốt nghiệp.

“Em gái ơi, đi nào, phóng túng một lần đi! Chúng ta cùng ấp trứng nhỏ được không nào?”

Mọi người trong phòng stream: “...”

Gà cùng lắm chỉ bay được sát mặt đất thôi.

Gà hoa lau né trái né phải, hoàn toàn không trốn thoát được, đi tới đâu, chim trĩ theo tới đó. Nó sốt ruột kinh khủng: “Anh là cái đồ hư hỏng, tránh ra đi, đừng tới gần tôi.”

Chĩm trĩ mặt mày hớn hở: “Không tránh đâu! Em xem anh có rất nhiều lông chim xinh đẹp, em không thích à?”

Gà hoa lau: “Không thích! Mau tránh ra, mau tránh ra! Xấu chết đi được.”

Thân là một con chim trĩ, lông chim là điều tự hào lớn, là phương tiện chính để thu hút con khác giới, nói lông không đẹp, có lẽ tương đương với việc nói cái đó của nam giới loài người không được.

Lông chim trên cổ chim trĩ xù hết lên, rất giống cái đèn lồ ng nhỏ màu đỏ: “Chưa nhìn qua gà làng có bộ mặt thành phố hả, em lại nhìn kỹ xem?”

Gà hoa lau phì một tiếng: “Xem lại cũng vẫn hoa hòe hoa sói.”

Mọi người trong phòng stream lập tức cười bò.

“Streamer lồ ng tiếng rất thú vị nha, cực kỳ hợp với tình hình, gà làng xinh xắn gặp gỡ chim Smart(*) hoa hòe hoa sói.”

(*) Chỉ những người mặc lố lăng nhuộm tóc màu sáng.

“Gà hoa lau của chúng ta quá tuyệt vời, tiêu chuẩn của mẹ hiền dâu thảo trong tương lai đó nha.”

“Có vấn đề này, gà nhà và chim trĩ có thể cùng nhau đẻ trứng hả? Lúc đẻ ra sẽ thành cái gì?”

“Vấn đề này tui có thể trả lời: Gọi là trứng thối!”

“...”

Lương Cẩm Tú nhặt một nắm đất cứng ném đến, lúc này chim trĩ mới phát hiện có người. Nó không dám phóng túng nữa, phành phạch bay lên: “Cạc cạc cạc, con người, chờ sự trả thù của anh gà đẹp trai này đi.”