ĐÂY KHÔNG PHẢI TIÊN GIỚI MÀ TA MUỐN - CHƯƠNG 6
Tác giả: Giang Nam Hồn Cô Nương
Edit: Alex
_____________
Lần tham dự hội đấu giá đợt này của hai người kết thúc vô cùng chóng vánh.
Vốn Lam Trúc còn định chờ xem đan dược của mình có thể bán được bao nhiêu, nào ngờ Minh Nhan lại đột nhiên cảm nhận được tiên thể của mình bị người động, không thể không đi trước.
Để tránh chuyện ngoài ý muốn, tốt nhất là bây giờ lập tức đi tìm tiên thể trở về. Nếu không để người khác mang đi, ai biết đối phương sẽ làm gì?
Nhưng Lam Trúc còn đang đi học, cũng không thể đột nhiên bỏ ngang hết được.
Không còn cách nào khác, Lam Trúc đành phải tìm viện trưởng xin nghỉ dài hạn, sau đó nhanh chóng đi theo Minh Nhan rời khỏi học viện.
Minh Nhan cảm nhận được tiên thể của mình bị ai đó dời khỏi nơi ẩn thân, nhưng cũng không ra ngoài phạm vi tiên phủ của nàng. Nghĩa là người nọ lấy thân thể xong cũng không mang đi. Suy đoán tương đối có khả năng chính là có người chiếm tiên phủ của Minh Nhan, sau đó phát hiện tiên thể nên lôi ra.
Hoặc cũng có thể là ai đó phát hiện tiên thể, cố ý mang ra để chờ Minh Nhan tìm đến.
Mặc kệ là tình huống nào, Minh Nhan đều phải nhanh chóng quay về.
Tiên thể bị người động vào cũng không phải chuyện gì lớn, bởi vì điểm yếu duy nhất của tiên nhân là tiên cốt. Chỉ có phế đi tiên cốt mới có thể gây ảnh hưởng đến tiên nhân. Nhưng tiên cốt cũng không phải thật sự là một khúc xương cốt mà là trung tâm của tiên hồn. Cho nên ban đầu Minh Nhan không vội về lấy tiên thể là vậy.
Dù gì... lỡ như có ai cảm thấy Minh Nhan trông đẹp, lấy tiên thể của nàng đi làm búp bê bơm hơi (?) thì phải làm sao?!
Lam Trúc vừa nghĩ vậy đã cảm thấy tâm trạng vô cùng bực bội. Minh Nhan là người của nàng, quyết không thể để kẻ khác đυ.ng vào được.
Vì nóng lòng lên đường, Lam Trúc để Minh Nhan trực tiếp mang mình thuấn di. Tuy không có tiên thể nhưng cảnh giới thực lực của tiên hồn vẫn còn đó, thuấn di không có gì khó khăn.
Chỉ là thuấn di cũng không thể đến ngay mục đích được, nó có hạn chế về khoảng cách.
Chờ đến khi hai người chạy đến bên ngoài tiên phủ của Minh Nhan thì nửa canh giờ đã trôi qua.
Minh Nhan thả lỏng bàn tay đang ôm eo Lâm Trúc, chau mày nhìn cả tòa tiên phủ trước mắt.
Tiên phủ của nàng vốn rất đơn sơ, chỉ là một pháp bảo cung điện mang từ Hạ giới lên, tùy ý tìm một chỗ linh mạch rồi đặt đó. Nhưng hiện tại, bên ngoài tiên phủ được bao bởi tường cao, còn có cửa phủ vô cùng nguy nga tráng lệ.
Từ cảnh tượng rạng rỡ huy hoàng trước mắt mà nói thì tòa tiên phủ này một chút cũng không giống như bị mất chủ nhân, đã lâu không được tu sửa. Xem ra, tiên phủ của Minh Nhan quả thật đã bị người khác chiếm.
Nhưng tấm biển "Kiếm tiên cung" treo trên cửa lại là ý gì? Người chiếm tiên phủ của Minh Nhan là một Kiếm tiên khác sao?
"Vào thôi." Lam Trúc giữ chặt tay Minh Nhan, bước chân qua cửa.
Có một người với lực chiến mạnh mẽ như vậy bên cạnh, căn bản không sợ âm mưu quỷ kế. Tiên Đế có thực lực mạnh nhất Tiên giới bây giờ cũng chỉ mới Tứ Chuyển Kim Tiên thôi. Thần hồn của Minh Nhan tuy chỉ có Tam Chuyển nhưng nàng là Kiếm tiên rất am hiểu chiến đấu vượt cấp.
Theo lời Minh Nhan nói thì ở niên đại của nàng, Tiên giới vốn không có Tiên Đế, cũng chẳng có tiên thành, tiên vương gì cả. Mọi người ai nấy tự tìm một chỗ ở, bình an không xâm phạm gì đến nhau.
Cho nên Tiên Đế hiện giờ hoặc là một trong số tiên nhân bọn họ năm xưa, hoặc là người mới phi thăng sau này. Tóm lại, ở trước mặt Minh Nhan, cả Tiên giới đều là hậu bối.
Vào phủ, bên trong là đình viện, hành lang cực đẹp. Sau tầng tầng lớp lớp cây xanh, một phần mái giác mơ hồ xuất hiện. Minh Nhan nhìn lướt qua, xác nhận đúng là một góc cung điện của nàng năm xưa.
Đình viện cũng không có trận pháp, bẫy rập gì. Nơi Kiếm tiên ở quả thật không cần những thứ đó. Nàng chỉ cần thả kiếm vực của mình ra là đã dùng tốt hơn bất kì trận pháp nào. Cho nên một đường đi tới đều rất yên bình, trên mặt đất chỉ có một vài trận pháp phụ trợ như Tụ Linh Trận, Thanh Khiết Trận các thứ để giữ cho đình viện được sạch sẽ, xinh đẹp.
Vòng qua hoa viên, cuối cùng cũng đến trước cung điện. Mà lúc này, trước điện đã có người chờ sẵn.
"Trẫm chờ các ngươi đã rất lâu." Người nọ đầu đội miện quan mười hai chuỗi ngọc, hoa văn rồng trên áo bào đen tuyền chậm rãi lưu động như đang sống, hoa mỹ đến mức khiến người ta không cách nào nhìn thẳng.
Đây là...
Lam Trúc kinh ngạc không thôi: "Tiên Đế bệ hạ?!"
Nói đến vị Tiên Đế này, Lam Trúc miễn cưỡng xem như người quen.
Thân là đại sư luyện đan đứng trong top 5 của Tiên giới, Lam Trúc đương nhiên từng gặp qua Tiên Đế. Tòa tiên thành kia của nàng còn là Tiên Đế cố ý ban tặng, bằng không lấy thực lực của Lam Trúc thì làm sao mà đoạt được? Phải biết rằng được tiên thành là có thể lập tức trở thành tiên vương. Đám chiến đấu cuồng kia mỗi ngày tóm lấy những tiên vương có thực lực yếu mà khiêu chiến, chỉ hòng đoạt lấy tiên thành của người ta đem về tự làm vua.
Dưới tình cảnh ấy, có một bộ phận thành chủ tiên thành là do Tiên Đế bệ hạ đích thân bổ nhiệm, trên cơ bản đều là ban cho một ít đại sư Đan đạo, Khí đạo xem như khích lệ. Mà để hồi báo, người được tiên thành mỗi một thời gian sẽ đưa vài thứ tốt cho Tiên Đế, xem như có qua có lại.
Lam Trúc tuy không gặp Tiên Đế quá nhiều nhưng số lần người của nàng đưa đan dược đi cũng không ít. Tiên Đế còn từng thương lượng với nàng khả năng luyện chế đan dược cấp bậc Chuyển Kim Tiên. Đáng tiếc Lam Trúc còn chưa kịp luyện chế đã tự tìm đường chết.
Năm đó, Đan tiên có thần hồn mạnh nhất ở Tiên giới cũng chỉ đến đỉnh Đại La Kim Tiên, không cách nào vượt cấp luyện ra dược đan dược Cửu Chuyển Kim Tiên. Nhưng Tiên Đế đã lên cấp Chuyển, đan dược dưới mức đó hắn ăn vào cũng vô dụng.
Lúc trước đã nói tất cả đan dược đều có thể được sử dụng như Tụ Linh Đan bình thường. Với tiên nhân cấp bậc Cửu Chuyển Kim Tiên cũng vậy, nếu muốn tăng tốc độ tu luyện, đương nhiên cũng có thể ăn đan dược. Nhưng đan dược cấp ấy chưa có ai luyện thành. Tiên Đế không chỉ tìm riêng Lam Trúc mà những đại sư Đan đạo khác hắn cũng đã đến gặp.
"Bệ hạ giờ đã tìm được người có thể luyện thế Cửu Chuyển Tiên Đan chưa?" Lam Trúc tò mò hỏi.
Tiên Đế lắc đầu, thoáng hậm hực: "Thần hồn của Đan tiên dừng tại cấp bậc Đại La Kim Tiên đã vạn năm, đến nay vẫn chưa ai đột phá."
Vốn sức mạnh thần hồn của Đan tiên sẽ cao hơn thực lực thân thể, nhưng mà những đan tiên kia bây giờ thân thể đã lên Đại La Kim Tiên rồi nhưng thần hồn có làm cách nào cũng không thể đột phá được. Cho nên Cửu Chuyển Tiên Đan đến giờ vẫn chỉ là vật trong truyền thuyết. Tiên Đế chỉ có thể tu luyện chậm rì bằng cách hấp thu tiên lực bình thường.
Lam Trúc vô cùng kinh ngạc. Không ai đột phá hết sao?
"Cho nên trẫm đang đợi ngươi trở về." Tiên Đế nói, "Có lẽ ngươi sẽ có cách."
Dù sao thì từ lúc khai thiên lập địa đến giờ, Lam Trúc chính là Đan tiên đầu tiên luyện chế ra được đan dược có thể làm hỏng tiên cốt. Trước đó, đừng nói là uống thuốc hủy tiên cốt, cho dù có xé tiên hồn ra thành mảnh nhỏ đi nữa cũng chẳng thấy tiên cốt ai bị làm sao.
Bởi vậy, Tiên Đế cảm thấy Lam Trúc có thể là kỳ tài Đan đạo, đương nhiên làm được chuyện mà người khác không thể.
Đối với suy nghĩ ấy, Lam Trúc bày tỏ: "..."
Đừng tưởng ngươi là Tiên Đế thì ta không dám đánh ngươi nha! Ta đánh không lại vẫn còn có tiểu tỷ tỷ Minh Nhan đây à!
_____________
Lam Trúc: