Chương 23: Muốn hút máu phải nhìn game online!

Dịch: OENUE

.

Sức nóng của một tựa game indie, dưới điều kiện không có ngoại lực tác động vào, thường đến nhanh đi cũng nhanh.

Cái gọi là ngoại lực, dĩ nhiên chính là các thủ đoạn marketing quảng bá ở hậu đài.

[Game giả lập sự học gian khổ] cũng thế, mặc dù bởi vì đủ loại nguyên nhân mà từng tạo nên cơn sốt, nhưng sức nóng này như cỏ cây không rễ, vốn không thể duy trì lâu dài.

Dù cho Trần Bá đã thuê hai streamer hỗ trợ quảng bá, nhằm kéo dài sức nóng, nhưng phương pháp này không thể thay đổi xu hướng đi xuống từng ngày của lượng tiêu thụ game.

Lại qua một tuần nữa, bây giờ đã tiến vào trung tuần của tháng bảy, lượng tiêu thụ game cuối cùng cũng nằm bất động.

Giai đoạn mỗi ngày đều tăng mấy ngàn lượt bán, đã sớm trở thành dĩ vãng. Theo sự sụt giảm sức hút, hiện tại lượt tải game mỗi ngày gần như rất khó duy trì được ba chữ số.

Biểu đồ sức hút lao dốc, từ đó làm cho lượt tải game tụt thẳng đứng…

Mà phản ứng dây chuyền khi lượt tải giảm đi, chính là thu nhập của Trần Bá bị sụt giảm, từ một ngày thu một đấu vàng, dần dần biến thành có cũng được mà không có cũng chẳng sao.

Trò chơi Single-Player là thế đấy!

Mặc dù mức thu nhập thay đổi rất nhanh, nhưng cảm xúc của Trần Bá vẫn ổn định như thường, chí ít là hắn không nảy sinh ý nghĩ tiếc nuối hay tiếc hận.

Từ lúc ban đầu chọn làm game singleplayer, hắn đã dự liệu được tình huống hiện tại.

Game trả phí một lần, chỉ bán được cho mỗi người một lần!

Cho dù là những game AAA hàng khủng, cũng chỉ có sức hút và lượng tiêu thụ mạnh lúc mới phát hành, khi người chơi đã bão hòa, sức hút và lượng tiêu thụ cũng sụt giảm theo.

"Chẳng trách mấy tựa game online hot đến vậy, hút máu một lần, so với game online hút máu liên tục, hút máu dài hạn, quả là kém rất xa. "

Trần Bá thở dài.

Làm công ty phát hành game offline, chỉ có thể kiếm tiền ngay lúc trò chơi mới phát hành, có thể kiếm được bao nhiêu chính là bấy nhiêu. Sau này trừ khi “khuyến mãi” hạ thấp giá bán xuống, nếu không doanh thu rất khó khởi sắc trở lại.

Trái lại bên phía game online, chỉ cần nhà phát hành tung ra một đợt event, bán ra một ít skin hay đạo cụ có chỉ số tốt, hoặc là tổ chức một sự kiện gacha mới cho người chơi thử vận may, tiền cứ thế chảy ào ào vào trong túi, thu tiền đến mỏi tay.

Mấu chốt là, những game thủ yêu thích chơi game online, hệt như trung tâm lưu trữ máu, bị hút máu hết đợt này tới đợt khác.

Tháng này mới bị hút cạn ví?

Không sao cả! Tháng sau nhận lương lại có thể hút thêm đợt khác.

Quả là máu chất lượng cao!

Nào giống người chơi game offline, mỗi lần mua một con game còn đặc biệt lên mạng tra lịch sử giá bán, không chiết khấu giảm giá chính là không có thành ý, không có thành ý thì không thèm mua nữa.

Mua xong còn phải xem thử game chơi có hay không, có dễ chơi không, tối ưu tồi hay có bug là nhận ngay đánh giá tiêu cực, đi kèm lời phun châu nhả ngọc, mắng người ta đến mức không ngóc đầu dậy nổi.

Cuối cùng gửi yêu cầu refund, để nhà phát hành game không lấy được một xu nào.

Càng nghĩ càng thấy câu "Tiền khó kiếm, phân khó nuốt" quả là chân lý tối cao.

Trần Bá âm thầm hạ quyết tâm, nếu ngày nào đó nghèo rách mồng tơi, hắn cũng sẽ đi làm game online.

Lấy trình độ kỹ thuật của hắn, lại thêm khứu giác nhạy cảm về nhu cầu thị trường, và... hệ thống không đáng nhắc tới, dù không kiếm được quá nhiều tiền, nhưng đủ để ăn sung mặc sướиɠ.

Nói đến hệ thống, Trần Bá lập tức cảm thấy giận không thể tả.

[Game giả lập sự học gian khổ] xuất hiện bug "Chăn trâu", mặc dù hắn không có ý định sửa chữa, nhưng cũng đi tìm hiểu nguyên nhân cụ thể phát sinh bug.

Kết quả khiến hắn câm nín rất lâu.

Cái bug này lại bắt nguồn từ module do hệ thống cung cấp, mấu chốt là đống code này hắn không thể động vào, động một chút sẽ khiến toàn bộ framework của cả trò chơi bị sụp đổ, không cách nào phản hồi lại thao tác của người dùng nữa.

"Thật sự không phải tôi lười không chịu sửa bug, mà vì tôi có muốn sửa cũng không sửa được..." - Trần Bá dở khóc dở cười nghĩ thầm.

Đến tận hôm nay, hắn vẫn không rõ [Hệ thống làm game hardcore nhất] rốt cuộc là vì sao lại xuất hiện, càng đừng đề cập tới chuyện phân tích code do nó cung cấp.

Thứ đồ chơi kia thật sự là thiên thư a?

(*Thiên thư: sách trời, ý chỉ thứ khó lý giải, khó hiểu*)

Trần Bá từng hoài nghi, module game do hệ thống cung cấp hẳn là một loại ngôn ngữ lập trình cực kỳ đặc thù nào đó, dù sao lập trình viên nhân loại chắc chắn đọc không hiểu.

Cái thứ chữ viết trông như bùa chú thế kia, hắn có thể đọc hiểu mới là lạ.

Hắn cũng từng tra cứu một vài tư liệu, vô cùng xác định đây không phải là thứ hiện hữu trong nền văn minh của nhân loại, hay là bất cứ loại chữ viết nào từng xuất hiện suốt chiều dài lịch sử của con người.

Đừng nói là chữ viết của người ngoài hành tinh nhé?

Dùng văn tự thần bí diễn sinh ra chương trình máy tính, Trần Bá đọc không hiểu là chuyện rất bình thường. Nhưng điều khiến hắn không thể lý giải chính là, vì sao đồ vật khoa huyễn đến thế mà lại có bug?

[Tôi nhìn không hiểu, nhưng tôi rung động sâu sắc. jpg]

Quả nhiên, cho dù thế giới xa xôi ngoài trái đất, hay là thế giới ở chiều không gian cao hơn, lập trình viên vẫn viết ra những dòng code người khác đọc không hiểu và vẫn bị bug!

Cảm thán xong hệ thống phế vật, Trần Bá lại nghĩ tới vấn đề khác.

Nếu bug xuất phát từ hệ thống, vậy tựa game mới lần này, có thể nhảy ra một cái bug ác tính khác không?

"Không, tuyệt đối không thể!"

Trần Bá cảm thấy, sở dĩ lần trước không phát hiện ra bug, chủ yếu là vì hắn quá mức tin tưởng cái tool hack hệ thống này.

Có câu là ngã một keo, leo một nấc, lần này trước khi con game mới phát hành chính thức, hắn sẽ tiến hành nhiều vòng kiểm thử cường độ cao, hắn cũng không tin mình sẽ lại lần nữa để lọt cái bug kỳ quái nào!

"Thật ra vẫn còn may chán..."

Thấy sếp mang trong lòng khúc mắc với chuyện bug game, Tiểu Lục cười nói: "Trò chơi xuất hiện bug vốn là chuyện thường mà? Những ông lớn còn có vụ mua bug nhận game nữa kìa!"

(*Mua bug nhận game: câu trêu đùa, ý chỉ game nhiều bug đến nỗi người ta tưởng cty bán bug, còn game chỉ là hàng tặng kèm*)

"Game [giả lập sự học gian khổ] đã mở bán lâu như vậy, ngoại trừ cái bug sự kiện chăn trâu bị xung đột ra, cũng không phát sinh bug nào khác, biểu hiện như thế đã rất tốt rồi."

"Đúng vậy!"

Là một người tích lũy thời gian chơi hơn 50 tiếng, còn là người chơi thuộc nhóm mua game đầu tiên, rất dày dặn kinh nghiệm, Dương Đống có quyền lên tiếng với trường hợp này.

"Mặc dù cái bug chăn trâu kia vừa trừu tượng vừa không hợp thói thường, nhưng ngoại trừ bug đó, tạm thời tôi vẫn chưa thấy cái bug thứ hai nào, trên diễn đàn cũng không có người chơi đăng tải bug mới..."

Việc này rất kinh người!

Phải biết, những trò chơi tương tự thế này, không có bug là chuyện viển vông, khác nhau chỉ ở số lượng bug và tính chất phá hoại ác liệt của bug đến đâu thôi.

[Game giả lập sự học gian khổ] là một game indie, mà lại do một mình Trần Bá hoàn thành, từ đầu đến cuối chỉ mới phát hiện duy nhất một bug, thật sự rất lợi hại.

Nhìn các trò chơi khác mà xem, động một chút lại nhảy ra mười mấy hai mươi cái bug nhỏ, ba ngày đăng một bản vá lỗi, dành ra cả tuần để sửa những bug lớn...

So sánh như vậy, [Game giả lập sự học gian khổ] đã hoàn mỹ đến không giống một game indie.

"Nếu không phải tôi cùng ăn cùng ngủ, ở chung một mái nhà với cậu, tôi cũng sẽ hoài nghi cậu có phải người ngoài hành tinh không!"

Dương Đống trêu ghẹo: "Hoàn mỹ cỡ đó, thật sự có thể là game do một người làm ư?"

"Có đủ thời gian là được..."

Trần Bá chưa nói cho cả team biết, chính hắn trước đây tốn bao lâu mới làm ra [Game giả lập sự học gian khổ], một mặt là không cần thiết, một mặt khác cũng sợ hù dọa mọi người.

Ba tháng rưỡi, chừng một trăm ngày!

Trong thời gian ngắn như vậy đã làm ra một con game indie có độ hoàn thiện cực cao, lời này nếu nói ra, chỉ sợ chẳng ai dám tin.

Nên hắn dứt khoát không nói.

Ngược lại nếu người khác hỏi tới, hắn liền nói mình bỏ ra hai năm rưỡi, câu này nghe bình thường hơn chút...