"Không...... Ta không cần cái đó!" Cảm giác được đầu ngón tay của Phong cô nương đang đè trên miệng hoa huyệt của chính mình, Mộ Thiển Thiển lập tức hô nhỏ một tiếng.
Phong cô nương không suy nghĩ nữa, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang chìm trong bất an của nàng, cười nói: "Thuốc này không những giúp hết sưng, mà còn có thể làm cho tiểu huyệt càng chặt hơn, mỗi một lần thịt hành của đàn ông cắm vào, đều giống như đang thao xử nữ vậy, sẽ làm cho bọn họ dục tiên dục tử, vĩnh viễn không thể quên được tư vị mất hồn đó."
Hoàn toàn không thèm để ý đến ánh mắt vừa xấu hổ lại vừa tức giận của Mộ Thiển Thiển, Phong cô nương tiếp tục nói: "Có điều, sau khi sử dụng thuốc này, chỉ sợ Thất công chúa phải chịu khổ một chút, bởi vì, nếu thịt hành của bọn họ quá lớn, mỗi lần Ngài đều sẽ rất đau, mỗi lần đi vào đều sẽ rất khó khăn."
"Ta không cần......" Mộ Thiển Thiển dùng sức muốn giãy giụa, nhưng thật sự một chút sức lực đều không có.
"Đừng lo lắng, tuy rằng sẽ đau, nhưng, sẽ làm nam nhân rất thích, nghĩ lại, bọn họ có thể mỗi ngày thao xử nữ, Ngài nói xem chắc chắn bọn họ rất thích rồi." Miệng huyệt được nhẹ nhàng thoa thuốc lên, ngón tay dài bôi từng lớp từng lớp thuốc mỡ lên hoa huyệt của nàng.
Nhìn đến hai cánh hoa phớt hồng đang khép lại chặt chẽ, Phong cô nương nhịn không được thở dài nói: "Tiểu huyệt của Thất công chúa quả là danh khí trăm năm khó gặp, cho dù không thoa thuốc này, thì tuyệt đối mười năm cũng như một ngày, vẫn chặt như lúc ban đầu, còn cánh hoa này... thật đẹp."
"Đừng chạm vào ta!" Mộ Thiển Thiển thật sự tức giận, nàng ta là một cô gái mà lại nói toàn những lời thô tục, còn có giọng nói đó, nếu nàng nhắm mắt lại, liền cảm thấy y như đang có một tên đàn ông đang đùa giỡn hoa huyệt của mình vậy, sao nàng không tức giận được chứ?
Nhưng không biết nàng ta dùng phép gì trên người mình, làm cho nàng toàn thân mềm nhũn, hoàn toàn không có chút sức lực nào.
Phong cô nương lại lấy một lượng thuốc mỡ bằng một lóng tay, muốn thoa vào bên trong hoa huyệt của nàng, ngón tay dài căn bản không thể cắm vào được, liền nhăn lại mi, "Chặt như vậy??Đến đầu ngón tay cũng không cắm vào được, làm sao thoa thuốc cho Người đây. Mau thả lỏng chút, để ta tiến vào."
Trước ánh mắt kinh hoàng của Mộ Thiển Thiển, Phong cô nương nhếch mép cười, bỗng nhiên cúi đầu cắn nhũ hoa của nàng, mυ"ŧ vào thật mạnh.
"A......" Nàng hút rất mạnh, thậm chí còn dùng hàm răng cắn lấy nhũ hoa yếu ớt nữa, Mộ Thiển Thiển chịu không nổi tra tấn như vậy, lập tức nhịn không được, bắt đầu rêи ɾỉ, "Không! A...... A! Tránh ra! A......"
Nhưng Phong cô nương lại còn tiếp tục mυ"ŧ vào thật mạnh, giống như đứa trẻ đang cố mυ"ŧ sữa vậy, lại cảm nhận được tiểu huyệt không chảy ra chút mật dịch nào, Phong cô nương có chút bất mãn, lập tức dùng ngón tay đè xuống thịt châu của Mộ Thiển Thiển.
"A......" Mộ Thiển Thiển vặn vẹo thân mình, lại không thể trốn thoát bàn tay nàng, vừa kí©h thí©ɧ lại vừa khó chịu, khiến nàng phút chốc khó chịu đến muốn khóc.
Cuối cùng, miệng huyệt vì bị kí©h thí©ɧ, chảy ra một chút mật dịch. Không thèm để ý nàng có thể chịu nổi không, Phong cô nương tiếp tục cắn lấy nhũ hoa của Mộ Thiển Thiển, ngón tay dài còn dính thuốc mỡ lập tức hướng đến chỗ sâu nhất của hoa huyệt mà cắm vào.
"A...... A a...... Buông ra! A......"
Sau khi ngón tay đi vào, liền không ngừng động tác đâm vào rút ra, thuốc mỡ lạnh lẽo kí©h thí©ɧ khiến hoa huyệt không ngừng co rút, thân mình của nàng cũng liên tục run rẩy.
Thiển Thiển cắn môi, quay mặt không muốn nhìn cảnh này, cố gắng kiềm nén những giọt lệ trong mắt, không muốn để bọn chúng rơi xuống.
Không khóc, đừng khóc, nhịn một chút là được, nhịn chút sẽ qua thôi, nàng phải mạnh mẽ......
Khi không thể nhịn nổi nữa, nàng không kiềm được mà hét lên: "A a......"