Mộ Thiển Thiển đời này là lần đầu tiên lên cao triều, thân hình mảnh mai cơ bản chịu không nổi kí©h thí©ɧ như vậy, sau khi hoa huyệt phun ra, ý thức liền bắt đầu trở nên mơ hồ.
Trong lúc mơ mơ màng màng, tựa hồ cảm giác được hai ngón tay dài lẽ ra đang cắm bên trong hạ thể chính mình lại bị người khác rút ra.
Sau khi ngón tay dài rời khỏi, hoa huyệt cảm thấy một trận hư không, ham muốn bị nhét đầy ngày càng mãnh liệt, làm nàng nhịn không được mà bắt đầu vặn vẹo hai cái đùi, tự mình duỗi tay đến hoa huyệt mò mẫm: "Muốn, còn muốn......"
Đầu ngón tay trơn bóng như ngọc sờ đến cánh hoa ướt đẫm, bị ý thức lôi kéo, tiếp tục sờ soạng đến cửa hoa huyệt, sau khi tìm được đúng vị trí, chậm rãi cắm vào.
Hiện tại thân thể Mộ Thiển Thiển đang mẫn cảm không chịu nổi, chỉ cần một chút kí©h thí©ɧ, cũng đủ để khiến nàng điên cuồng.
Bị ngón tay của chính mình đâm vào, nàng híp nửa đôi mắt, căn bản không thấy rõ mọi thứ chung quanh, chỉ có thể dựa vào cảm giác của chính mình, vô lực mà vặn vẹo mông, làm cho ngón tay cắm đến càng sâu: "Ân, muốn......"
Đông Lăng Mặc vừa xuống giường nghe vậy ngẩn ra, tiện tay cầm lấy bộ quần áo trên đất mặc lên người, khi quay đầu lại, liền nhìn thấy động tác tự an ủi* của Mộ Thiển Thiển.
*Tự an ủi = tɧẩʍ ɖυ =]]]
Hắn biết nàng chưa được thỏa mãn, kỳ thật chính mình cũng vậy, cho tới bây giờ côn ŧᏂịŧ vẫn vừa cứng vừa nóng như cũ, làm quần dài mới mặc bị nổi lên một ngọn núi nhỏ.
Nhưng, Hiên Viên Liên Thành đang ở dây, hắn cho dù có muốn, cũng chỉ có thể đợi tên kia đi trước đã.
Hiên Viên Liên Thành tới đây, đương nhiên là bởi vì có chuyện quan trọng, chờ bàn xong chuyện này, hắn chắc chắn sẽ đem nha đầu này ném đến trên giường, tiếp tục điên cuồng thao nàng.
"Nàng có vẻ còn rất muốn ngươi." Hiên Viên Liên Thành lạnh lùng nhìn nữ nhân sau khi được Đông Lăng Mặc đắp chăn, lại tự tay đem chăn xốc lên, rồi mới ở trước mặt bọn họ tự an ủi, đáy mắt trừ bỏ mấy tia khinh thường, còn có vài phần du͙© vọиɠ chính hắn cũng không phát hiện ra.
Hoa huyệt ướt đẫm như vậy, còn có ngón tay dài kia, không ngừng thâm nhập, thế nhưng hắn nhìn thấy lại có vài phần bức bối, bỗng nhiên cũng rất muốn thử cái cảm giác ngón tay bị hoa huyệt của nàng hút lấy gắt gao.
Hắn bị điên rồi mới có thể muốn nữ nhân dâʍ đãиɠ này.
Lời nói lạnh như băng, làm Mộ Thiển Thiển còn đang chìm đắm trong cao trào tỉnh lại vài phần.
Nàng chậm rãi mở mắt ra, khi thấy rõ mặt của nam tử đứng ở mép giường, lại thấy rõ ngón tay đáng xấu hổ của chính mình đang làm cái gì, trái tim đột nhiên chấn động, thiếu chút nữa đã bị dọa hôn mê bất tỉnh.
"A!" Mộ Thiển Thiển hét lên một tiếng, cố sức nắm lấy cái chăn phủ lên người mình, thật vất vả mới từ trên giường bò lên được, ngẩng đầu oán hận mà trừng mắt nhìn Đông Lăng Mặc một cái.Đông Lăng Mặc làm lơ ánh mắt ủy khuất của nàng, trầm mặc, thậm chí lại có vài phần lạnh băng.
Mộ Thiển Thiển thật sự cảm thấy rất bế tắc, ngày đầu tiên xuyên không đã bị nam nhân cưỡng bức, ngày hôm sau lại tự an ủi trước mặt một tên nam nhân xa lạ khác...... Nàng dùng sức cắn môi, nước mắt khuất nhục đảo quanh hốc mắt, chỉ cố gắng chịu đựng không để cho những giọt lệ rơi xuống dưới.
"Tối nay Thái Hậu vì ngươi mở tiệc sinh nhật, lệnh cho ngươi lập tức đến Từ Ninh Cung yết kiến, nói chuyện về việc yến hội." Hiên Viên Liên Thành lạnh lùng nói, nhàn nhạt nhìn những giọt nước mắt nàng cố ẩn giấu một cái, liền xoay người rời đi.
Đông Lăng Mặc từ đầu đến cuối không hề nhìn bọn họ, lệnh cho hạ nhân lấy nước nóng tới để Thất công chúa tắm gội thay quần áo, hắn thì lại từng bước hướng ngoài cửa đi ra, chỉ ném cho Mộ Thiển Thiển một bóng dáng lãnh ngạnh vô tình.
Tên nam nhân đó, kẻ đùa giỡn thân thể của nàng suốt cả đêm, cứ như vậy đi rồi......Rất nhanh liền có tỳ nữ đem nước nóng để tắm vào cửa, một tỳ nữ có vài phần xinh đẹp nhìn Mộ Thiển Thiển, cung kính nói: "Thất công chúa, tối nay Thái Hậu nương nương tổ chức yến hội là đặc biệt dành cho người cùng bốn vị hôn phu, thỉnh công chúa lập tức rời giường tắm gội thay quần áo, không cần trễ giờ yết kiến Thái Hậu nương nương."