Chương 47: Thiên Hồ Mị Hoặc đại pháp

"Một phút nữa qua đi, nếu không có ai nói thì ta sẽ gϊếŧ thêm một người nữa!" Tiêu Viêm nhìn mười người, vừa cười vừa nói. Bất quá điệu cười đó thật âm trầm đáng sợ.

Thời gian tích tắc cuối cùng cũng đến, sắc mặt Ly Quắc cùng mười tên Long Nham vệ càng thêm tái nhợt.

Tựa hồ mỗi một cái hô hấp cũng sẽ ở mọi người tâm trên đầu cảm thấy một sám, bởi vì thời gian qua đi một giây, sẽ có một người nối gót theo tên Long Nham vệ vừa nãy. Hơn nữa còn không biết là ai sẽ đi theo tên đó. Nói cách khác, mỗi người bọn hắn còn sống ở đây, có lẽ sau một phút nữa sẽ chết.

Hiện trường hào khí thập phần áp lực, cơ hồ khiến người hô hấp không đến. Tựa hồ không có qua một giây, trái tim của bọn hắn đều không tự chủ được nhảy lên thoáng một phát. Tiêu Viêm, đây là lợi dụng trong nội tâm áp lực đang tiến hành tra hỏi.

"Đã đến giờ rồi, vẫn không có ai mở miệng sao? Ha ha, thật sự nhìn không ra, cả đám các ngươi trung thành đến vậy a. Nhưng đáng tiếc là các ngươi chọn sai chủ tử rồi, nhớ kỹ, nếu có kiếp sau thì nên chọn cho tốt."

Bàn tay lớn hất lên, dùng Tiêu Viêm làm trung tâm chung quanh thiên địa năng lượng lập tức bị điều động lên. Không ngừng bốc lên lấy, toát ra, thiên địa năng lượng lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ ngưng tụ lấy. Trông thấy ngưng tụ thiên địa năng lượng, Tiêu Viêm hai tay vung lên. Quát lạnh một tiếng chi tiếng vang lên: "Cứng lại! Chuyển hóa! Tụ hình!"

"Năm phút đồng hồ, ta cho các ngươi thời gian năm phút. Qua năm phút mà vẫn không có ai mở miệng nói ra vậy thì các ngươi cũng không cần sống nữa." Tiêu Viêm khẽ cười nói, lộ ra một loạt răng trắng như tuyết, thoạt nhìn có chút khát máu.

Hơn mười người bọn hắn nghe thấy Tiêu Viêm nói vậy, thân thể không tự chủ được run lẩy bẩy. Cũng khó trách, Tiêu Viêm đều có một chiêu gϊếŧ chết một người thì bọn hắn cũng không chau mày chút nào, nhưng hiện tại nếu một hơi gϊếŧ hết thì bọn họ ai nấy đều sợ hãi. Loại này khiêu chiến nhân tâm lý sống chết kiểu này cho dù kém hơn kẻ đứng đằng sau bọn họ nhưng thực sự cũng không kém bao nhiêu.

Lúc này, kịch liệt bốc lên thiên địa năng lượng cũng là tại Tiêu Viêm dưới sự chỉ huy, biến thành một điều ước không ai dài hơn mười trượng cự đại năng lượng Cự Mãng, ở đằng kia mười tên Long Nham vệ không xa chỗ bàn cư lấy. Trong miệng cái kia cực đại lưỡi rắn càng là đang không ngừng co rút lại, rất có ăn một miếng mất mọi người cử động.

Năng lượng Cự Mãng bàn cư trên không trung, do thiên địa năng lượng ngưng tụ mà thành mãng vĩ không ngừng chập chờn lấy. Theo thiên địa năng lượng ngưng tụ mãng xà không ngừng lắc lư, cả tòa núi mạch thiên địa năng lượng pha tạp không chịu nổi, hỗn loạn vô cùng. Nhất phái tận thế chi cảnh. Cái này lại để cho bị vây mười tên Long Nham vệ trong nội tâm hàn ý càng đậm!

...



Tứ huyết chi địa phương. Một cái thiên địa năng lượng nồng hậu dày đặc sơn mạch ở bên trong, một cái thất tuần lão giả chính đứng ở chỗ này, cặp kia đυ.c ngầu con mắt, nhìn qua phía nam, tựa hồ muốn xem phá vô tận hư không, nhìn về phía mục của mình địa phương. Nếu là Tiêu Viêm tại nơi này, nhất định sẽ chấn động, cái này nhân hòa ngày đó ở ngoài sáng u cốc gặp được Lâm Vân một cái khuôn mẫu. Nhưng là thực lực của người này lại không có cái kia Lâm Vân thực lực cao cường.

"Đã chuẩn bị xong hết chưa?" Lão giả kia thản nhiên nói.

"Đã chuẩn bị xong, nhưng thưa đại trưởng lão, chúng ta thật sự phải liên hợp với người nọ sao? Hắn dù sao cũng là một kẻ tính tình thất thường a!"

"Khặc khặ-x-xxxxx... Sợ cái gì? Tính tình thay đổi thất thường thì sao? Chúng ta chẳng qua lợi dụng lẫn nhau mà thôi, ngươi không cần lo lắng. Các ngươi nhanh chóng chuẩn bị đi, ta đã chờ đến ngày hôm nay rất lâu rồi."

...

"Năm phút trôi qua, các ngươi nghĩ kỹ chưa?"

Trông thấy như cũ không có người đáp lại, Tiêu Viêm cũng là không nói hai lời, đấu khí một hồi bắt đầu khởi động. Ư qua mười trượng năng lượng Cự Mãng đối với mười tên Long Nham vệ phốc rít gào mà đi. Trong nháy mắt, mười tên Long Nham vệ hài cốt không còn.

Một chiêu một người chết, một chiêt mười người chết! (One hit more kill :]])

Bởi vậy đó có thể thấy được Đấu Thánh cùng Đấu Đế cường giả ở giữa chênh lệch lớn thế nào. Đấu Giả thời điểm, ngươi có thể bằng vào cường hoành đấu kỹ vượt cấp chiến đấu, thậm chí có thể vượt cấp chiến đấu. Nhưng là một khi đã đến Đấu Tôn về sau, vượt cấp chiến đấu trên cơ bản tựu là không thể nào, dù là ngươi đấu kỹ có mạnh mẽ hơn nữa, nhưng là ngươi thực lực bản thân dù sao quá thấp. Cho nên nói Đấu Tôn hướng lên, vượt cấp chiến đấu không có khả năng, vượt cấp chiến đấu cái kia là yêu nghiệt phương mới có thể.

Đến đây, mười một tên Long Nham vệ cùng với Ly Quắc đuổi gϊếŧ Tiêu Viêm thì ngoại trừ Ly Quắc ra, toàn bộ đã chết, hài cốt cũng không còn.



Đây là do Tiêu Viêm muốn truy ra kẻ sau lưng bọn hắn nên mới không hạ thủ gϊếŧ chết hết tất cả. Nếu dựa theo lẽ thường mà nói thì Tiêu Viêm đã gϊếŧ hết bọn chúng từ đầu rồi chứ không cần phải phiền toái đến vậy, hoàn toàn có thể một kích gϊếŧ hết. Dù sao, Đấu Thánh cùng Đấu Đế cường giả ở giữa chênh lệch là làm cho người ta sợ hãi đấy.

"Ly Quắc, nghĩ thông suốt chưa? Nói cho ta biết kẻ đứng đằng sau ngươi, nói nếu ra hắn thì ngươi có thể còn giữ được mạng, ngươi cao chạy xa bay thì cho dù hắn thực lực có mạnh đến đâu cũng không thể tìm ra ngươi. Nhưng hiện tại, nếu ngươi không nói cho ta biết thì ngươi sẽ chết ngay lập tức. Mà không, trước tiên ta sẽ đem linh hồn của ngươi ra, dùng Dị hỏa của ta thiêu đốt linh hồn ngươi, đây chính là so chết còn muốn đáng sợ." Nói xong, Tiêu Viêm ngón tay chỗ đầu ngón tay, một đám gần như trong suốt hỏa diễm tuôn ra, đây chính là năm đó theo Hắc Giác Vực Già Nam học viện trong nội viện đạt được loại thứ hai bổn nguyên Dị hỏa ---- Vẫn Lạc Tâm Viêm!

Nghe được Tiêu Viêm những lời này, có nhìn nhìn Tiêu Viêm ngón tay đầu ngón tay cái kia một đám hỏa diễm, đồng tử không chỉ có có chút rụt rụt. Cái này đám ngọn lửa, cho hắn một loại đủ để trí mạng cảm giác.

Nhưng Lyy Quắc vẫn là lắc đầu, nói: "Tiền bối, ta không nói đâu."

Tiêu Viêm giận dữ. Hắn chưa thấy qua loại người như Ly Quắc, thật sự không biết hắn là tu luyện như thế nào đến Bát tinh Đấu Thánh. Coi như Tiêu Viêm chuẩn bị câu hạ Ly Quắc linh hồn, sau đó dùng Vẫn Lạc Tâm Viêm hỏi hắn thì đột nhiên nhớ tới trên mình lần đánh chết Tiêu Ứng về sau, hắn Nạp Linh giới chỉ có rất nhiều đấu kỹ. Tựa hồ trong đó có một môn tâm pháp giống như tên gì "Thiên Hồ Mị Hoặc đại pháp".

Chợt, linh hồn lực dũng mãnh vào Tiêu Ứng cái kia một quả Nạp Linh giới chỉ sưu tầm lên. Một thời gian uống cạn chun trà đi qua, Tiêu Viêm cuối cùng từ trong giới chỉ đã tìm được một quả có chút phong cách cổ xưa hơn nữa hiện ra cổ hoàng chi sắc ngọc giản.

Cái này ngọc giản ở trong, ghi lại đúng là "Thiên Hồ Mị Hoặc đại pháp!"

Thiên Hồ. Bên trong hồ hình ma thú, tự xa cốc đến nay, vẫn luôn là Viễn Cổ Thiên Long nhất tộc nước phụ thuộc chi tộc. Tuy nói là nước phụ thuộc chi tộc, nhưng là Thiên Hồ nhất tộc thực lực cũng là thập phần mạnh mẽ. Tại Viễn Cổ trong chủng tộc, cũng coi như bên trên là một cái nhất lưu đại tộc. Thiên Hồ nhất tộc lại chia làm lưỡng mạch: một mạch là Hồ tộc, một mạch khác thì là Mị tộc.

Mà "Thiên Hồ Mị Hoặc đại pháp" chính là tâm pháp trấn tộc của Mị tộc trong Thiên Hồ nhất tộc.

Thiên Hồ Mị Hoặc đại pháp, quả thật chính là tâm pháp không chế tâm linh.

Khống chế tâm linh chính là khống chế nguyên thần. Dò xét tất cả những gì nguyên thần từng trải qua.