Chương 30: Lục tinh Đấu giả

Trên đại lộ rộng lớn, bảy tám chiếc xe ngựa đang chậm rãi hành tẩu, ánh nắng chói chang tỏa ra từ mặt trời khiến cho hộ vệ xung quanh xe ngựa áo ướt đẫm mồ hôi, thời tiết nóng nực như vậy khiến cho những tiếng quát mắng không ngừng vang lên trên đường

Gia Liệt Nộ, là nhị trưởng lão của Gia Liệt gia tộc, hiện giờ thực lực đã tăng lên tam tinh đại đấu sư, thực lực như vậy phóng nhãn trong Ô Thản Thành như vậy cũng có thể được xếp vào đội ngũ cường giả, lần này do hắn đến hộ vệ đội vận chuyển dược liệu, có thể thấy được Gia Liệt gia tộc hiện nay coi trọng dược liệu như thế nào, bất quá hiện tại Gia Liệt Nộ vẫn chưa nhận được tin tức Liễu Tịch đã mất tích, nếu không, sợ rằng hắn đã ngay lập tức mang đống dược liệu đắt tiền này quay trả lại.

Ngồi trên xe ngựa, Gia Liệt Nộ khoanh chân ngồi, tùy ý xe ngựa xóc nảy thế nào, thân hình vẫn ngụy nhiên bất động, trải qua ba bốn ngày như vậy thật sự là làm cho hắn ngày thường sống an nhàn sung sướиɠ có chút không nhịn được.

- Bị như vậy đều là do Tiêu Gia đáng chết kia hại, sớm muộn gì cũng sẽ trả lại các ngươi.

Nghiến răng nghiến lợi mắng một tiếng, Gia Liệt Nộ thoáng nghiêng đầu về phía sau, ánh mắt xuyên thấu qua cửa sổ nhìn phía sau các loại đê cấp dược liệu được xếp chỉnh tề, khuôn mặt không lộ biểu tình gì lộ ra một tia bất đắc gĩ tuy nói nạp giới có thể làm cho vận chuyển trở nên thuận tiện, bất quá đê cấp nạp giới trong đó bất quá chỉ có hai ba thước không gian muốn dùng đê cấp nạp giới để vận chuyển đám dược liệu này ít nhất phải cần có năm miếng mới có thể, song việc chế tạo nạp giới rất đắt với lại rất hãn hữu, cho dù là cả Gia Liệt gia tộc, cũng bất quá chỉ có hai miếng, cho nên bọn họ đành phải lựa chọn vận chuyển bằng xe ngựa.

Mệt mỏi trừng mắt nhìn, Gia Liệt Nộ vừa muốn nghỉ ngơi một hồi, nhưng là phát hiện phía trước xe ngựa đột nhiên dừng lại, hơn nữa mơ hồ truyền đến tiếng quát mắng

Nhướng mày, Gia Liệt Nộ vừa muốn gọi người để hỏi tình huống, một gã hộ vệ đã từ phái trước cấp bách chạy tới, gấp giọng báo cáo:

- Trưởng lão, phía trước có vị hắc bào nhân vô cớ ngăn cản.

Nghe vậy, Gia Liệt Nộ sắc mặt hơi trầm xuống, hiện tại đã xem như tiến vào địa giới Ô Thản Thành, ai dám tại đây ngăn cản bọn họ?

Nhãn đồng lóe lên hàn quang, Gia Liệt Nộ có chút gật đầu, nhảy xuống xe ngựa, rất nhanh đi tới đội xe phái trước, quả nhiên nhìn thấy, tại giữa đường đặt một tảng đá lớn, một vị hắc bào nhân tùy ý ngồi trên đó, mặc dù nhìn không thấy diện mục của hắc bào nhân, bất quá Gia Liệt Nộ có thể phát hiện, ánh mắt của hắc bào nhân, tựa hồ là không có hảo ý

- Các hạ là ai? Vì sao lại cản trở chúng ta? Ánh mắt đảo qua hắc bào nhân, Gia Liệt Nộ trầm giọng nói.

- Các ngươi hẳn là người của Gia Liệt gia tộc?

Hắc bào hạ, thanh âm già nua chậm rãi truyền ra.

Ngoài mặt có chút run lên, Gia Liệt Nộ mặt âm trầm, cánh tay vung lên, phía sau mấy chục danh hộ vệ lập tức rút vũ khí ra, vẻ mặt bất thiện nhìn chằm chằm vào hắc bào nhân

"Ngô, xem ra là không tìm lầm "nhìn Gia Liệt Nộ phản ứng, hắc bào nhân đạm bạc cười, từ cự thạch nhảy cuống, sau đó chậm rãi đi tới đội xe.

Gương mặt âm hàn nhìn hắc bào nhân tiến tới, Gia Liệt Nộ lấy từ hộ vệ bên cạnh cự hình cung tên, cánh tay lôi kéo, kéo cung căng lên, bàn tay buông lỏng, tiễn chi hóa thành một đạo kình phong hung lệ, xảo quyệt bắn về yết hầu của hắc bào nhân.

Tiễn chi phá gió lao đi, song đương khi tới trước mặt hắc bào nhân một thước, một đoàn hảo diễm màu trắng xuất hiện, tiễn chi tiến vào đoàn hỏa diễm, trong nháy mắt biến thành bột phấn đen nhánh.

Nhìn một màn này, Gia Liệt Nộ sắc mặt khẽ biến, trong lòng nổi lên một cỗ bất an, xem vị hắc bào nhân này, thực lực cũng không kém gì đại đấu sư cường giả.

Chậm rãi thở ra một hơi, Gia Liêt Nộ lấy ra từ phía sau người một chuôi trường thương màu lam, trên thân thể đấu khí màu lam phát ra, nhất thời phụ cận xung quanh, không khí có chút ẩm ướt, hiển nhiên hắn tu luyện đấu khí công pháp có thiên hướng âm hàn đích thủy thuộc tính.

Bàn tay nắm chặt trường thương, Gia Liệt Nộ gắt gao nhìn chằm chằm hắc bào nhân, thân thể thoáng điều chỉnh một chút, chân đột ngột bước lên một bước, thân hình hóa thành một đạo ánh sáng màu lam, trực tiếp nhằm hướng hắc bào nhân công kích.

Ở giữa không trung, Gia Liệt Nộ sắc mặt nghiêm nghị, trường thương trong tay đột nhiên giãy dụa, đấu khí quang hoa từ trường thương bắn ra bốn phía, một thanh âm ngâm lên.

- Lãng Trọng Điệp!

"Lãng Trọng Điệp ", huyền bậc hạ cấp đấu kỹ, là đấu kỹ cao cấp nhất Gia Liệt Nộ nắm giữ cho tới nay, tu luyện lâu dài, đã làm cho hắn đem loại đấu kỹ này luyện đến lô hỏa thuần thanh, toàn lực xuất ra, nếu đối phương là một gã lục tinh đại đấu sư, cùng không dám khinh thường.

Theo tiếng hét phẫn nộ của Gia Liệt Nộ, quang mang màu lam trên trường thương, trong nháy mắt nhất trọng năng lương biến ảo thành màu lam cự lãng, cự lãng phóng lên cao, cuối cùng chợt hướng hắc bào nhân đang đứng bất động.

Cự lãng màu lam, quay cuồng phía chân trời, trong cự lãng một điểm sáng rất nhỏ chợt phát ra quang mang đại thịnh, cây trường thương như một tia chớp đâm tới đỉnh đầu của hắc bào nhân.

- Chết đi!

Nhìn mục tiêu gần trong gang tấc, Gia Liệt Nộ khuôn mặt hiện lên vẻ lạnh lẽo, kình phí từ trương thương tuôn trào ra.

Trường thương sắp tới gần đỉnh đầu, hắc bào nhân chậm rãi ngẩng đầu lên, khuôn mặt một thiếu niên thanh tú, dưới ánh nắng chiếu rọi xuống, chợt hiện lên trong mắt Gia Liệt Nộ.

- Này...như thế nào lại là Tiêu Gia tiểu tử?

Nhìn khuôn mặt không xa lạ này, Gia Liệt Nộ nhãn đồng co rút lại, trong lòng lúc này, sát ý đại tăng.

Trường thương ngày càng tới gần, song ngay khi công kích sắp trúng đích, một đoàn hỏa diễm màu trắng, từ thân thể hắc bào nhân mãnh liệt tuôn ra, cuối cùng giống như bình thường đem Gia Liệt Nộ ở giữa không trung cuốn đi

Đoàn hỏa diễm màu trắng hiện lên phía chân trời, mọi người nhận thấy da tay mình chợt lãnh lẽo, thương ảnh, bóng người...Tất cả đều biến mất không còn thấy bóng dáng

Trên đường lớn, âm thanh ủng hộ của đám hộ vệ Gia Liệt gia tộc chợt im lặng lại, miệng đang mở rộng ra chợt ngậm lại, trên khuôn mặt lộ ra vẻ đắc ý, từ từ hóa thành kinh hãi ánh mắt nhìn hắc bào nhân sợ hãi gống như nhìn thấy ác ma

Lạnh nhạt liếc mắt nhìn đám hộ vệ, hắc bào nhân bàn tay chậm rãi lộ ra, vài đoàn hảo diễm màu trắng chậm rãi hiện lên, khuất chỉ khinh đạn, hỏa diễm cấp xạ ra trước mặt đám người, phiêu phiêu rơi vào mấy xe ngựa trên đường

- Oanh!

Âm thanh nhẹ nhàng muộn hưởng, đám dược liệu bên trong xe ngựa, trước ánh mắt của đám người Gia Liệt gia tộc cứ như vậy hóa thành bột phấn.

Sau khi làm xong hắc bào nhân liền rời đi.

........

Từ trong rừng cây, sau khi một vô diện thiếu nên bước ra. Nhìn trước cảnh tượng này không khỏi thở dài nói:

- Dị hoả đúng là không tầm thường, chì trong thoáng chốc một Đại đấu sư cũng bị đốt thành tro.

- Tinh. Không còn thời gian khảm khái đâu, nếu khí chủ không mau thực hiện thì sẽ có người đến đó.

Hệ thống lên tiếng cảnh cáo Cơ Huyền.

- Chỉ cần đứng đây vận chuyển Hỗn Nguyên thôn thiên quyết là được sao, nhưng không phải bọn chúng hoá bành tro bụi rồi sao.

- Tinh. Kí chủ yên tâm, ngài đang nhận được trợ giúp của Siêu cấp hệ thống đó, chỉ cần thời gian chết không quá năm phút đồng hồ thì kí chủ có thể hấp thụ tàn dư linh hồn. Hơn nữa tàn dư này vừa đủ đủ cho kí chủ đột phá không lo bị quá tải.

Nghe hệ thống giải thích cặn kẽ Cơ Huyền liền yên tâm. Hỗn Nguyên thôn thiên quyết vận chuyển, cả người Cơ Huyền trở thành một đầu hắc động hút mọi thứ vào bên trong, những hạt bụi lúc nãy còn lấp lánh quang mang hiện tại liền ảm đạm.

- Tinh. Số tàn dư năng lượng giúp kí chủ đột phá lên Lục tinh Đấu giả.

- Tinh. Học được huyền cấp hạ phẩm " Lãng Trọng Điệp "

- Chỉ ít vậy sao, thôi đành vậy dù sao cũng đủ điều kiện để học phi hành đấu kĩ là được rồi. Hơn nữa dục tốc bất đạt.

Cơ Huyền điều chỉnh lại cảm xúc của mình không để tham lam lấn át, Cơ Huyền xoay người lại vào khu rừng ẩn trong bóng tối của rừng rồi biến mất.