Chương 12: Sư Tôn

"Thanh kiếm rỉ sét? Chủ nhân nỡ lòng nào gọi ta là thanh kiếm rỉ sét, dù sao ta từng lấy mạng của biết bao nhiêu Tiên Đế, hung danh hiểm ác!" Vân Phong Kiếm dựa vào thân cây đào than vãn nói tiếng người.

Cá chép trong hồ hừ lạnh "Còn đỡ hơn ta, chủ nhân còn có ý định bắt ta đi hầm ăn đó."

"Ta cũng đâu khá khẩm hơn các ngươi, suýt chút nữa thành gà khoả thân rồi." gà trống không vui kể lễ.

"Các ngươi kể lễ cái gì, tạm thời yên phận chút đi,ai mượn chủ nhân của chúng ta chơi dại làm chi." còn dao nằm trong bếp bình thản nói.

"Nếu như chủ nhân mà biết mấy thứ mà chủ nhân coi trọng, được ngài ấy ném qua cho chủ nhân vui chơi không biết có cảm giác gì nhỉ?"

Đào yêu cười khúc khích nói.

"Chắc chắn mông sẽ nở hoa, ha ha."

"Đúng! Đúng!"

Những âm thanh đồng tình vang lên trong sân.

"Khụ...khụ..."

Tức khắc một tiếng ho khan liền khiến bọn họ ngậm miệng lại, sống lưng đổ mồ hôi..ôi trời ơi, chủ nhân còn chưa ngủ.

Tiêu Niên chỉ là vừa uống trà vừa nghiên cứu hai quyển trục mà thôi, ai ngờ bị sặc nước trà khiến cho Tiêu Niên ho khan không thôi.

"Trễ rồi đi ngủ thôi." Tiêu Niên gấp hai quyển trục lại.

.

.

"Chidori!"

Oành!Oành!Ầm!

Chidori như hàng nghìn con lôi điểu và chanh vào tường đá vững chắc khiến cho nó nổ tan tành. Chidori không giống Rasengan, Rasengan có sức phá hoại mạng hơn nhưng Chidori lại có sự xuyên thấu lớn hơn, rất thích hợp một chiêu gϊếŧ luôn đối thủ.

[Không tồi.] Mạch Mạch ngồi một bên nhận xét.

"Cảm ơn." Được hệ thống khen ngợi, Tiêu Niên rất vui vẻ.

[Ra ngoài được rồi, phụ thân đang tìm ngươi.] Mạch Mạch nói rồi liền biến mất.

Tiêu Niên vừa đi ra ngoài thì nhìn thấy Tiêu Hạo đi vào, vẻ mặt rất lo lắng.

"Phụ thân người làm sao vậy?"

"Tộc trưởng kêu chúng ta đến đại sảnh, nói có khách nhân đến." Tiêu Niên lo âu nói.

Tiêu Niên chấn an Tiêu Hạo, đã qua một thời gian mà phụ thân hắn vậy mà vẫn chưa quen chức vị trưởng lão, điều này làm cho Tiêu Niên có chút bất đắc dĩ.

.

.

Đại sảnh Tiêu Gia rất lớn, người ngồi bên trong cũng rất ít. Tiêu Chiến và ba vị trưởng lão rất ảm đạm. Trong đại sảnh bên trái có bốn người, một trong số đó có trưởng bối có thực lực không kém trong gia tộc, ở bên cạnh họ cũng xuất hiện không ít gia tộc tuổi trẻ một đời trong số đó còn có Tiêu Huân Nhi.

Lúc Tiêu Niên cùng Tiêu Hạo bước vào liền thu hút ánh mắt của tất cả mọi người. Tiêu Hạo quả nhiên vẫn chưa quen được mọi người chú ý, hắn có chút gấp gáp đi đến ghế bên cạnh ba vị trưởng lão an vị ngồi xuống. Tiêu Niên cũng rất ngoan ngoãn kiếm một cái ghế ngồi xuống, bắt đầu học tập kinh nghiệm luyện đan.

"Tiêu Niên, ngươi là đang đọc cái gì đó?" Tiêu Chiến quan tâm hỏi.

Tiêu Niên gấp lại sách ngẫn đầu lên nói "Là sách mà sư tôn cho ta."

Đúng là sách thật mà sách dành cho ngũ phẩm Luyện Dược Sư đọc. Tiêu Niên có thể luyện ra tam phẩm, với thực lực bây giờ tam phẩm là ổn rồi, đến tứ phẩm hiện tại còn không xa. Mặc dù đang tam phẩm Luyện Dược Sư nhưng kiến thức của Tiêu Niên về Luyện Dược Sư đã đạt đến ngũ phẩm rồi.

"Vậy sư tôn của ngươi đâu? Sao không dẫn đến để bọn ta gặp mặt?" Đại trưởng lão vuốt chòm râu hỏi.

"Sư tôn là một vị Luyện Dược Sư, đi ngang qua Ô Thản Thành thấy ta có thiên phú về luyện đan, cho nên thu ta làm đệ tử, hiện tại sư tôn đã rời Ô Thản Thành nhưng có để lại sách cho ta học tập." Tiêu Niên bình đạm nhìn Tiêu Chiến nói.

"Luyện dược sư?" Tiêu Chiến, ba vị trưởng lão cùng Tiêu Hạo nghe Tiêu Niên nói đều kinh hãi thốt lên.

Luyện dược sư tên như ý nghĩa, bọn họ có thể luyện chế ra nhiều loại đan dược thần kì làm tăng tu vi. Tất cả luyện dược sư đều sẽ được các thế lực dù bất cứ giá nào cũng kiệt lực mà chiêu nạp, thân phận cực kỳ hiển hách. Luyện dược sự có thể đãi ngộ như vậy, tự nhiên cũng sẽ rất ít ỏi. Muốn trở thành một luyện dược sư điều kiện cực kỳ hà khắc.

Đầu tiên, người đó tự thân có thuộc tính phải là hoả, trong hoả thể còn phải thêm mộc khí có hiệu quả chung hoà khi luyện dược!

Phải nói rằng, trên đấu khí đại lục thuốc tính của con người quyết định bởi linh hồn của họ, vĩnh viễn chỉ có một thuộc tính không thể có một thuộc tính khác lẫn vào, cho nên một thân thể sở hữu hai loại thuộc tính mạnh yếu không giống nhau cơ bản là không có khả năng.

Đương nhiên không có việc gì là tuyệt đối, trong hàng nghìn người sẽ có một số linh hồn biến dị, mà người có linh hồn biến dị liền có tiềm năng trở thành một luyện dược sư. Bất quá đơn giản chỉ có hoả mộc hai thuộc tính linh hồn cũng chưa thể xưng là một luyện dược sư chân chính, bởi vì một điều kiện không thể thiếu khác của luyện dược sư đó cảm giác linh hồn lực! Cũng có thể gọi là linh hồn tố tạo lực!

Luyện chế đan dược, trọng yếu nhất có ba điều kiện gồm có tháp đan, dị hoả, cảm giác linh hồn lực!

Tháp đan, đương nhiên là các loại thiên tài địa bảo. Luyện dược sư cũng không phải thần, không có cực phẩm đan tháp bọn họ cũng không thể làm ra được gì nên hồn, bởi vậy tháp đan tốt là phi thường trọng yếu!

Dị hoả, ngọn lửa mà luyện sư cần dùng để luyện chế đan dược. loại lửa bình thường không thể sử dụng, mà buộc phải dùng dị hoả do thuộc tính đấu khí tạo thành, đương nhiên trong thế gian cũng có rất nhiều dị hoả. Một số luyện dược sư có thực lực mạnh mẽ mới có thể sử dụng. Dùng dị hoả để luyện đan, không chỉ đem hiệu suất tăng lên mà dược hiệu cũng mạnh hơn đan dược do ngọn lửa bình thường luyện ra.

Linh hồn cảm giác lực, lúc luyện dược, dùng dị hoả cao hay thấp đều cực kỳ trọng yếu. Cho nên, trong việc không chế dị hoả là việc luyện dược sư bắt buộc phải biết, nhưng muốn khống chế dị hoả thì phải có cường hãn linh hồn cảm giác lực. Mất đi điểm này, cho dù hai điều trên có tốt thế nào cũng trở nên vô dụng!

"Vậy Tiêu Niên ngươi hiện tại mấy phẩm luyện dược sư?" Tiêu Chiến mong chờ hỏi.

"Nhị phẩm luyện dược sư, sư tôn rất hài lòng."

Lời vừa thốt ra làm bọn người ở đây đều kinh hãi, loại chuyện này thật sự rất khó chấp nhận chậm chí là hoang đường!!

Tiêu Chiến đối với Tiêu Niên chậm rãi hỏi " Tiêu Niên, nếu là nhị phẩm luyện dược sư, không biết con có thể vì Tiêu Gia luyện chế một ít đan dược hay không?"

"Có thể, bất quá dược liệu phải do Tiêu Giá cung cấp và khi luyện xong ta muốn phân nữa, đây chính là thù lao của một vị luyện dược sư." Tiêu Niên nhìn Tiêu Chiến nghiêm túc nói.

"Không thành vấn đề, ta sẽ chuẩn bị hai phần dược liệu, một phần của con, còn lại của Tiêu Gia." Tiêu Chiến vội vàng nói, thù lao một nữa thì đã sao, mấu chốt là luyện dược sư . Lấy một phần đan dược đã là giá thấp nhất của luyện dược sư rồi, cho nên Tiêu Chiến mới sảng khoái đáp ứng.

Tiêu Hạo nhìn Tiêu Niên, hắn càng ngày không hiểu nữ nhi của hắn rồi, xung quanh của Niên nhi dường như đã có một màn sương mù. Tiêu Niên mỉm cười đáp lại Tiêu Hao, Tiêu Niên vẫn là Tiêu Niên vẫn là nữ nhi của Tiêu Hạo.

Đồng thời lúc này Tiêu Niên cũng liếc nhìn ba vị khách nhân hôm nay, trong đó có một vị nguyệt bạch y bào lão giả, trên ngực lão giả còn mang một ngân sắc thiển nguyệt xung quanh có tia kim quang loé lên, là thất tinh đại đấu sư so với Tiêu Chiến còn cao hơn hai tinh.

Bên cạnh lão giả là một đôi nam nữ trẻ tuổi, bọn bọn đều mặc y phục nguyệt bạch bào, nam tử khoảng hai mươi, tướng mạo tuấn tú rất có mị lực, trọng yếu nhất là năm quang kim tinh, đại biểu thiếu niên này thực lực đã ngũ tinh đấu giả!

Mà thiếu niên vẫn luôn đặt ánh mắt trên người thiếu nữ kế bên, dung mạo của nàng ta so với Tiêu Mị còn đẹp hơn vài phần, bên trong gia tộc cũng chỉ có đoá phù dung Tiêu Huân Nhi mới có thể so sánh. Thực lực của nàng ta cũng không thua kém gì thiếu niên kia, có ba quang kim tinh ý tứ đã là tam tinh đấu giả.

Nạp Lan Yên Nhiên tiểu thư con cháu thế hệ trẻ của Nạp Lan gia, xem ra Tiêu Viêm dù đã khôi phục thiên phú nhưng Nạp Lan Yên Nhiên vẫn như cũ mà từ hôn.

Tiêu Niên thầm suy nghĩ, thì ba người đều hướng về Tiêu Niên mà quan sát, tuy rằng Tiêu Gia đã xuống dốc nhưng người tên Tiêu Niên kia có thể không kiêng kỵ, ngồi kế bên các vị trưởng lão so ra thực lực cũng ít nhất là Đấu Sư, tuổi nhỏ như vậy mà đã Đấu Sư ư?

Nạp Lan Yên Nhiên không tin, nhướn mày nhìn chăm chăm Tiêu Niên như muốn ăn tươi nuốt sống.

Lúc này Tiêu Viêm đã bước vào bên trong đại sảnh, nhìn xung quanh đánh giá sau đó liền hướng Tiêu Chiến mà nói.

"Phụ thân, bốn vị trưởng lão!"

"Viêm nhi, ngươi đến rồi, mau ngồi xuống đi."thấy Tiêu Viêm đã, Tiêu Chiến dừng lại cùng khách nhân đàm tiếu, hướng về hắn gật đầu nói. Tiêu Viêm chấp tay hướng Tiêu Chiến cùng bốn vị trưởng lão liền đi đến bên cạnh Tiêu Huân Nhi ngồi xuống.

Hiện tại Tiêu Viêm thiên phú khôi phục, cho nên một số sự cố có lẽ sẽ không xảy ra, Tiêu Niên cứ cho là vậy không ngờ việc từ hôn vẫn không thay đổi.

Bầu không khí trong đại bắt đầu ảm đạm, Tiêu Chiến và bốn vị trưởng lão cùng nhìn vị lão giả kia tựa hồ có việc gì đó khó nói, lời nói mỗi khi đến miệng liền bất đắc dĩ mà nuốt lại, mỗi lần như vậy thiếu nữ ngồi kế bên lại nhịn không được mà liếc nhìn lão giả.

Tiêu Niên bên này không quan tâm mà vẫn chăm chú đọc sách luyện dược. Dù cái tình tiết phế vật bị từ hôn sau đó quay lại vả mặt thật sự rất ức chế. Ban đầu đọc thì có chút hả dạ nhưng đến khi trưởng thành rồi, có gia đình rồi mới biết mình lúc đó ấu trĩ như thế nào. Lúc đó bản thân mới hiểu được cảm giác nữ nhi mình yêu thương, nâng niu nhất lại phải ở bên một kẻ đã nghèo còn khốn nạn là chuyện ức chế đến cỡ nào.

Đời này không có cơm ăn miễn phí, mình không chứng minh được giá trị bản thân trước, thì sao lại mong người ta đánh giá cao mình? Chẳng ai có nghĩa vụ đối xử tốt với mình khi mình chẳng mang lợi ích gì cho người ta cả!

"Khụ.."nguyệt bào lão giả ho nhẹ một tiếng, đứng dậy đối với Tiêu Chiến chấp tay nói "Tiêu tộc trưởng, lần này đến Tiêu Gia chủ yếu là có việc muốn cầu!"

"Cát Diệp tiên sinh, có việc cứ nói là được, nếu có khả năng Tiêu Gia sẽ không chối từ." Tiêu Chiến vội vàng đứng lên khách khí nói. Bất quá cũng không biết đối phương muốn cầu việc gì, nên hắn cũng không đảm bảo.

Tiêu Niên ngẩn đầu lên nhìn một màn này liền ngán ngẫm có khác gì cố sự chứ. Giới thiệu Nạp Lan Yên Nhiên cho Tiêu Chiến sau đó Cát Diệp liền khéo léo từ hôn, Tiêu Chiến hắn tức giận không đồng ý thế là đánh nhau.

Oanh!Oanh!

Đấu khí ba động của hai Đấu Sư khiến đại sảnh lung lay, Tiêu Niên phản ứng nhanh chóng lập tức đem Tiêu Hạo kéo ra phía sau đề phòng bất trắc.

"Này, sao các ngươi không đợi Nạp Lan Kiệt tỉnh dậy rồi mới tính sao."

Tiêu Niên bảo hộ Tiêu Hạo sau lưng mỉm cười nhìn Cát Diệp cùng Nạp Lan Yên Nhiên.

Cát Diệp tức giận muốn nói gì đó liền ngưng lại, cả cơ thể phát run như đang rơi vào viễn cảnh vô cùng khủng khϊếp. Cát Diệp nhìn ánh mắt đỏ như máu của Tiêu Niên tức khắc lạnh cả sống lưng, mưu cầu sống sót của hắn điên cuồng gào thét nhanh chóng rời khỏi đây, chuyện này mai sau rồi giải quyết!

"Nếu đã nói vậy...thì bọn ta xin cáo từ!!" Cát Diệp vội vàng kéo Nạp Lan Yên Nhiên đi.

Nạp Lan Yên Nhiên mơ hồ, rốt cuộc chuyện quái gì thế?

Tiêu Gia cũng khó hiểu, nhanh như vậy mà đã rời rồi sao, không sao miễn mặt mũi Tiêu Gia còn đó là được!

Mà Tiêu Huân Nhi cùng Tiêu Viêm khẽ cau mày nhìn Tiêu Niên, rốt cuộc con người này đã làm gì dùng vài lời đã khiến Cát Diệp kéo người rời khỏi đây, quả thật là đều khiến người ta tò mò.