*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Lưu ý: Này ta hứa với một cô bé sẽ viết một chương để tặng dù chưa đến ngày đăng truyện. Ta không tặng riêng bé đó không mà cũng tặng cho những ai vừa kết thúc kỳ thi cũng như bắt đầu ôn thi. Đây là kích lệ tinh thần sĩ tử. Cố lên nha mấy đứa ^^ hôm nay chương dài hơn mọi khi tận 2800 chữ.
Chương 115: Bắt đầu giao phong.
Trong lòng bốc lên rất nhiều nghi hoặc, tuy nói Hàn Phong cũng nắm trong tay Hải Tâm Diễm, bất quá loại dị hỏa này bài danh tại dị hỏa bảng còn thấp hơn so với Sinh Linh Hỏa Diễm của Bạch Tuyết, kiêng kỵ cũng là điều dễ hiểu.
Bạch Tuyết liếc nhìn gương mặt biến sắc của Hàn Phong không khỏi cười thầm, bản thân nàng trong tay nắm giữ hai luồng dị hỏa, nhất là Sinh Linh Hỏa Diễm mà lão bất tử sư phụ tặng làm quà ra mắt, Hải Tâm Diễm của Hàn Phong nhất định cảm ứng được sự đe dọa từ phía nàng, nên mới kiêng kỵ. Tên Hàn Phong này lai lịch xác thực có chút làm nàng hứng thú, nếu hắn không phải kẻ ngán đường của nàng, lại thêm tiểu sử đen về chuyện phản bội Dược Lão thì nàng có thể thu hắn làm thuộc hạ dưới trướng cho hắn một chỗ đứng. Nhưng với nàng mà nói, ngươi có thể phản bội sư môn một lần thì cũng có thể quay ngược lại phản bội ta. Người có dã tâm hai lòng như ngươi, nếu thu không phải ta đang dẫn sói vào nhà.
" Này hai năm vừa qua, Già Nam Học Viện này đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Sao có thể chiêu mộ, đào tạo ra nhiều quái nhân đến như thế! Lần này xuất binh đến đây đến cùng là quyết định đúng hay sai! " Ánh mắt mập mờ bất định, Hàn Phong trong lòng cũng không đoán rõ được, có thể biến hóa như vậy, hẳn là cùng hai năm thời gian Già Nam Học Viện làm không ít bí mật.
Lấy thực lực Hàn Phong sao có thể so với lực cảm ứng của Đấu Tông cường giả, nhưng hắn lại không tài nào cảm ứng được phía Bạch Tuyết rốt cuộc là thực lực gì? Bất quá lúc này tình huống gấp gáp, không rảnh đi để ý tới những chuyện này.
" Ngày hôm nay ta phải phô diễn một chút kỹ thuật ra mới được. Ép hắn dùng đến chiêu bài cuối cùng. " Bạch Tuyết mỉm cười, dáng tươi cười lành lạnh, không che giấu đầy rẫy sát khí trong kia.
" Ha hả, không biết Tô Thiên đại trưởng lão hôm nay lại mang nhóm người ngựa lớn như vậy đến tiếp đón ta, ý muốn như thế nào? " Hàn Phong ánh mắt từ trên người Bạch Tuyết chuyển hướng Tô Thiên một bên, cười nói.
" Tất cả mọi người đều minh bạch, hà tất nói những lời ngu xuẩn như vậy? " Tô Thiên hơi cười nhạt, không để chút mặt mũi nào cho Hàn Phong, nói.
" Năm đó ngươi dẫn người tập kích nội viện ta, ngươi nói thù này chính mình nên báo hay không báo! Hôm nay ngươi lại mang thế lực của Hắc Minh đến đây, người nên hỏi câu ' Ý ngươi muốn gì? ' là ta mới phải. "
" Đại trưởng lão nói quá lời rồi, dị hỏa chính là do thiên địa sở sinh, người người đều có thể sử dụng được, phương pháp phong ấn loại này của nội viện, lại không thể được làm, ta cũng chỉ là muốn cho nó thoát ly cái ràng buộc sinh hoạt này mà thôi, hình như tựa hồ không có gì sai. "
Hàn Phong cười cười, ngôn ngữ đường hoàng mà tràn ngập chính nghĩa, bất quá mỗi người ở đây đều không phải là đứa ngốc, thậm chí trong Hắc Giác Vực, hai chữ chính nghĩa cơ bản không tồn tại, chỉ có lợi ích mới là cái gì đó cao nhất.
Tô Thiên nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hàn Phong, nói "Không cần nói huyên thuyên cùng ta, hôm nay ta hỏi ngươi duy nhất hai chuyện. "
" Chuyện gì? "
" Thứ nhất chuyện......giải tán Hắc Minh! " Tô Thiên bình thản nói.
Hiện giờ ' Hắc Minh ' trong Hắc Giác Vực hầu như là liên minh cường đại nhất, hơn nữa cái liên minh này bình thường còn tỏ thế đối chọi với Già Nam Học Viện. Trong hai năm nay "Hắc Minh" đã trở thành một cái gai trong lòng Tô Thiên, nếu là không đem đi nhổ, sợ rằng sẽ khiến cuộc sống hắn càng ngày càng khó khăn.
Khuôn mặt tươi cười chậm rãi thu liễm, Hàn Phong cười nhạo lắc đầu " Đại trưởng lão nói chuyện gì cũng ấu trĩ như vậy? Muốn ' Hắc Minh ' ta giải tán, Già Nam Học Viện ngươi hiện giờ có đủ tư cách này hay sao? "
" Thứ hai chuyện, người của Hắc Minh có phải đã tấn công lão sư của Già Nam Học Viện chúng ta, Nhược Lâm hay không?! "
" Chuyện đó à, ta nhớ không lầm hình như có đấy! Do bọn thuộc hạ của ta ngứa tay ngứa chân, ta đã giáo huấn chúng rồi, Đại Trưởng Lão ngươi có ý kiến gì? "
Lần này không đợi đến Tô thiên mở miệng, Bạch Tuyết đã cướp lời của hắn. Dám động đến Nhược Lâm, chuyện này nàng sao có thể bỏ qua cho Hắc Minh cũng như Hàn Phong được. Các ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà " Có ý kiến! "
" Hử? " Hàn Phong dời tầm mắt nhìn xuống phía dưới Bạch Tuyết, chỉ là một tiểu cô nương mái tóc trắng, tuy không rõ thực lực bao nhiêu nhưng Hàn Phong vẫn kiêu ngạo coi nàng như ruồi muỗi, cười chế giễu " Ngươi nghĩ mình có tư cách để ý kiến sao.....tiểu nha đầu! "
" Tên khốn dám nói chuyện với vương tử nhà chúng ta như thế. "
" Huynh đệ tuyệt đối không thể tha cho bọn chúng. "
" Dám sỉ nhục vương tử chính là sỉ nhục chúng ta! "
" Thề chết cũng phải gϊếŧ hết chúng! Không thể cho chúng coi thường Bàn Long được! "
Đứng phía sau lưng Bạch Tuyết đám môn sinh Bàn Long không ngừng rào thét kịch liệt kích động, nào là dám xem thường nàng, dám sỉ nhục Bàn Long. Nàng cũng quan sát thấy rõ sắc mặt của thê tử nhà mình đang từ từ đen dần trần ngập ý tứ sát phạt.
" Kia liền thử xem. " Bạch Tuyết cười mặt không chút thay đổi, không nói lời vô ích chút nào nữa, cước bộ chậm rãi hướng phía trước một đạp. Nhất thời, khí thế đáng sợ của Đấu Tông cường giả, từ trong cơ thể dũng mãnh bạo ra, giống như mây đen rậm rạp, đem bao phủ cường giả Hắc Giác Vực.
Hàn Phong không ngờ tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa này lại thực lực đạt đến Đấu Tông, nhưng như thế thì đã sao? Hắn há có thể bị một con tiểu nha đầu dọa cho sợ mất mật được chứ, chuyện này đồn ra ngoài chỉ làm hao tổn uy danh của hắn.
" Khặc khặc, không ngờ hai năm nay Già Nam Học Viện cũng chiêu mộ được cao thủ như thế, thật là uy phong. Tiểu nha đầu giờ rút lui vẫn còn kịp đừng có tự mình chuốc lấy khổ. " Tiếng cười quái dị đột nhiên vang lên, một đạo thân ảnh kim quang ngân lượng giống như thiểm điện từ trên bầu trời thiểm lược ra, chợt đối lập cùng Bạch Tuyết xa xa, hai cổ khí thế hùng hồn dây dưa, cuối cùng hội tụ một chỗ, thẳng hướng Vân Tiêu, đem khí thế áp bách của Bạch Tuyết chống đỡ xuống, tại Hắc Giác Vực này, ngoại trừ Kim Ngân nhị lão, còn có thể có ai.
" Tô Thiên Đại Trưởng Lão nếu hôm nay đã nghênh tiếp Hắc Minh của ta như thế, thì ta cũng không cần kiêng dè gì nữa. Thắng hay bại quyết định ở hôm nay! " Hàn Phong cười âm lãnh.
" Hắc Minh chư vị nghe lệnh! "
Nhãn thần đột nhiên lăng lệ, Hàn Phong vung chưởng lên, quát lạnh nói " Với tư cách liên minh cường đại nhất Hắc Giác Vực, nếu hôm nay bọn người kia giẫm đạp lên chúng ta, sợ rằng ngày sau sẽ không ai còn dám gia nhập. Cho nên, các ngươi xuất ra bản lĩnh thật sự cho ta, dạy bảo những đệ tử lão gia này, cho bọn họ biết Hắc Minh ta không phải là cây hồng mềm mại như vậy, muốn bóp chết là bóp chết! "
" Vâng! "
Theo sau tiếng quát của Hàn Phong, chúng thủ lĩnh Hắc Giác Vực có liên can đã sớm có chút không nhịn được, ồn ào hưởng ứng, chợt từng đạo khí thế hùng hồn dũng mãnh bạo ra, vẻ mặt nhe răng cười nhìn đội hình Già Nam Học Viện. Hai năm này trong các lần giao phong, mỗi một lần Già Nam Học Viện đến đây tìm phiền toái, cuối cùng đều thua thiệt lui binh. Bởi vậy, hiện giờ bọn họ đối với Già Nam Học Viện đã không hề kiêng kỵ giống như trước.
" Các vị, năm đó bọn người kia tập kích nội viện, thiếu chút nữa làm nội viện ta hủy hoại chỉ trong chốc lát. Đại cừu bực này, tất phải báo, mà ngày hôm nay là lúc triệt để chấm dứt đoạn ân oán này đi. Nếu không muốn lần thứ hai chật vật mà quay về, tất cả đều liều mạng cho ta! " Tô Thiên tại đây trong khắc này hô hấp có phần nặng nề, trong ánh mắt phiếm một ít tơ máu.
Hai năm nay đối chiến cùng ' Hắc Minh ', là thời khắc phiền muộn nhất cả đời lão, hiện giờ có Bạch Tuyết bậc này cường lực trợ thủ gia nhập vào, trả mối sỉ nhục này đã không xa rồi!
Nghe được Tô Thiên hét lớn, khuôn mặt các cường giả nội viện trong nháy mắt trướng đỏ lên, phiền muộn trong lòng bọn họ, so với Tô Thiên không kém bao nhiêu. Trong quá khứ Hắc Giác Vực tuy rằng mờ ám không ngừng nhưng không có phương nào dám khıêυ khí©h Già Nam Học Viện như vậy, thế nhưng trải qua hai năm này chịu thiệt, bọn người kia càng ngày càng kiêu ngạo. Hiện giờ thậm chí đã không đem nội viện đặt trong mắt, đối bọn họ mà nói, tuyệt đối là một loại sỉ nhục!
Từng đạo khí thế mạnh mẽ lan tràn ra, nội viện cường giả tuy rằng đơn thể khí thế hơi yếu so với Hắc Minh, nhưng thắng ở nhân số rất nhiều. Bởi vậy khí thế tại giao phong của song phương, đều là tám lạng nửa cân.
" Bàn Long nghe lệnh! "
" Có! " Bàn Long mọi người đồng loạt hưởng ứng.
" Hôm nay phụ trợ Học Viện, lấy sát cản sát, thiếu nợ trả máu.....gϊếŧ hết cho ta! " thanh ầm của Bạch Tuyết trầm xuống. Thải Lân, Vân Vận đều hiểu rõ nhất mặt trái của phu quân mình chính là sự tàn độc. Nàng thật sự đang giận không hề nhẹ.
" Tuân lệnh! " chỉ cần một lời nói của Bạch Tuyết dù cho Bàn Long người có nhảy vào dầu sôi địa ngục cũng quyết không bỏ chạy.
" Bạch Tuyết, Hàn Phong kia giao cho ngươi, hắn chính là nhân vật rất then chốt. Nếu hắn chốc lát thoát khỏi ngươi, sợ rằng có thể ảnh hưởng tới thắng bại của trận chiến này. Cho nên, bất luận như thế nào, ngươi nhất định phải đem hắn kéo dài thời gian, chờ ta đánh bại Kim Ngân nhị lão! " Tô Thiên quay đầu trở lại, cực kỳ ngưng trọng hướng về Bạch Tuyết nói " Cho nên, tầm quan trọng của ngươi, không ai có thể sánh bằng! "
" Cầm chân hắn? Ban đầu ta còn tính chơi trò mèo vờn chuột với hắn, nhưng giờ hắn dám chạm đến nữ nhân của ta, gϊếŧ hắn ta còn thấy quá dễ dàng! " Bạch Tuyết cười lạnh, mười phần sát khí.
" Vậy tốt lắm! Trận chiến đấu hôm nay, nội viện ta có hay không sẽ lần thứ nữa chật vật quay về hay chiến thắng huy hoàng, tất cả toàn bộ nhìn ở ngươi! " Tô Thiên thở dài một hơi, hắn rõ ràng tính tình Bạch Tuyết, nếu không có điểm nắm chắc, tất nhiên nàng sẽ không nói. Nhưng hắn vẫn suy nghĩ về mối quan hệ giữa Bạch Tuyết và Nhược Lâm là gì? Sao nàng lại tự dưng kích động đến mất động sát niệm muốn tàn sát như vậy!
Hàn Phong khóe miệng nhe răng cười nhạt, chợt hơi nghiêng đầu, thanh âm nhàn nhạt dựng lên tại bầu trời quanh quẩn mang bầu không khí giương cung bạt kiếm này, triệt để đánh vỡ!
" Gϊếŧ bọn họ, không cần lưu tình! "
Tiếng quát của Hàn Phong vừa dứt, bầu không khí giương cung bạt kiếm phía trên bầu trời đột nhiên bạo phát!
" Xuy "
Kim Ngân nhị lão dẫn đầu, đấu khí hùng hồn dây vào nhau, chợt lưỡng đạo thân ảnh giống như trùng hợp lẫn nhau, hóa thành một đạo quang thải nhanh chóng hướng về phía Tô Thiên bắn đi. Thân ảnh xẹt qua bầu trời, ngay cả không khí ở đây đều lập tức phát sinh một trận trầm thấp âm bạo. Hai cái lão này tại Hắc Giác Vực nơi hỗn bực này loạn mà trở thành người mạnh nhất, tự nhiên là có không ít người bình thường khó có thể có bản lĩnh sánh vai, thanh thế như vậy, quả thực có thể so với cường giả Đấu Tông tầm thường.
Nhìn mục tiêu cực kỳ rõ ràng kia là Kim Ngân nhị lão, Tô Thiên cũng vậy cười lạnh một tiếng. Hai năm này, hắn cùng với hai vị này giao thủ không dưới mười lần, tuy nói hai người dựa vào sự phối hợp ăn ý có thể cùng hắn đánh một trận, nhưng cũng chỉ là tình huống tạm thời. Hắn có tự tin, chỉ cần trên đường không có ai nhúng tay vào chiến cuộc của bọn họ, hắn tất nhiên có thể thu thập hai cái lão già này.
Sơ lược bàn tay kho héo từ trong tay áo bào lộ ra, Tô Thiên lần thứ hai mang ánh mắt hướng về phía Bạch Tuyết, trầm giọng nói " Hàn Phong phải làm phiền ngươi rồi! "
Vừa nói xong thân hình cũng run lên, hóa thành một đạo lưu quang bắn ra, cuối cùng dưới vô số ánh mắt nhìn của mọi người, cùng với Kim Ngân nhị lão chạm vào nhau ầm ầm. Chốc lát không gian vọng lại năng lượng ba động, giống như gợn nước, từ điểm tiếp xúc nhanh chóng khuếch tán ra.
Ba đạo nhân ảnh vừa vặn đan xen vào nhau, đó là tại từng đạo tiếng phá phong hóa thành làm cho thân ảnh không nhìn rõ, đấu khí va chạm kịch liệt cấp tốc bạo tạc, giống như pháo hoa rực rỡ, rực rỡ nhưng tràn ngập nguy hiểm.
Ngay sau khi Tô Thiên đối chọi cùng Kim Ngân nhị lão, cường giả song phương cũng như vậy triệt để bị hấp dẫn, trong nháy mắt sau, rốt cục bỗng nhiên bạo phát tiếng rống giận dữ, từng đạo thân ảnh đấu khí hùng hồn bao vây lại, hóa thành thất luyện, chợt hiện ra, cuối cùng giống như mưa sao sa vào nhau, tại phía dưới vô số đạo ánh mắt nóng cháy phía dưới, ầm ầm va chạm!
Cường giả trong Hắc Giác Vực, có vài vị Đấu Hoàng cường giả, mà trái lại nội viện bên này, lại ít hơn một chút, bởi vậy để đối phó với Đấu Hoàng cường giả, hầu như mỗi một vị đều phải phân ra ba gã đấu vương cường giả kiềm chế, những lão nội viện trưởng lão này có chút ăn ý, bởi vậy phối hợp lại, cho dù không thể đánh bại đối phương, cũng có thể cầm cự được đối phương.
Bạch Tuyết hơi nghiêng đầu nhìn phía Thải Lân, Vân Vận cười ôn nhu " Động thủ đi các nương tử. Không thể để chúng xem thường chúng ta! " xoay mặt nháy mắt thay đổi sắc mặt, còn nhanh hơn lật sách. Nàng lắc thân đã xuất hiện đến trước mặt của Hàn Phong, kề mặt với hắn, thần không biết quỷ không hay, đôi mắt biến thành màu tím quỷ dị, hơi thở sát phạt, cả ngươi bao phủ lệ khí " Ngươi là con mồi của ta! "
=============================================================================
Các reader của ta đâu hết rồi, giơ cánh tay để ta biết các ngươi còn theo dõi ta. Phần phía bên dưới này mong mọi người đọc cho hết nhé. Ta chỉ là đi PR cho 1 chị gái quen mới vừa tập tành viết truyện mà view của chị í thấp quá nhưng văn phong lại hay. Vì muốn duy trì cho chị í tinh thần để đăng các chương sau nên ta sẽ để hình ảnh truyện và tên truyenhdt.com của chị í ở dưới phần GT. Mọi người nhớ ủng hộ nhiệt tình, lạc lạc sẽ phát kẹo cho m.n ^3^
Nick truyenhdt.com: DLPN3005
Tình trạng ra chương 2 ngày 1 chương.....có khi muộn thì 3 ngày. ( có đòi truyện thì đòi chị í nha đừng đòi ta, ta chỉ PR thui. Dự định PR trên FB bách hợp tiểu thuyết mà ngại quá nên thui PR trên này 0.0'' )