Trong vạn thú lấy long phượng vi tôn , long phượng cùng kỳ lân là tam đại cự đầu , tam đại thần thú đứng đầu yêu tộc , tất nhiên sự khủng khϊếp của chúng là không phải bàn , đến cả thiên đạo cao cao tại thượng cũng không dám để một trong ba chủng tộc này xuất hiện đấu đế , cho dù là cửu tinh đấu thánh đỉnh phong kết hợp với tiên thiên ưu thế cũng có thể cùng đấu đế quyết chiến , cực kỳ nghịch thiên .
Âm ba đấu kỹ có thể coi là một dạng sóng âm tấn công đối thủ , thường thường mô phỏng tiếng muông thú như sư tử , hổ báo . Âm ba đấu kỹ là đấu kỹ cực kỳ khó phòng ngự , xuất kỳ bất ý tấn công thẳng vào tâm thần đối thủ , trong đồng cấp đấu kỹ nó có thể được tăng thêm một tiểu giai vị .
Âm ba đấu kỹ cũng rất khó tu luyện nhưng đã tu luyện được thì coi như kẻ đó nắm giữ được một quân át chủ bài có thể sử dụng khi cần thiết , âm ba đấu kỹ thông thường mô phỏng ma thú càng mạnh mẽ thì cấp độ của nó cũng càng mạnh .
Trên đấu khí đại lục lúc này âm ba đấu kỹ thiên giai tuyệt đối chưa từng xuất hiện , địa giai đấu kỹ thí hiếm như lông phượng sừng lân , chỉ có huyền giai đấu kỹ là nhiều bởi âm ba đấu kỹ cho dù thế nào cũng chỉ là mô phỏng , nếu nó có thể trở thành thực chất thì cũng không gọi là đấu kỹ mà đó là thiên phú chủng tộc của riêng yêu thú .
Vậy nếu thực sự có một âm ba đấu kỹ nào mô phỏng hình ảnh của thần thú thì sao , đáp án chắc chắn không khó tưởng tượng , chắc chắn trở thành kẻ câm điếc suốt đời , nặng hơn nữa bạo thể mà chết . Con người không phải là yêu thú mà cho dù yêu thú thì cũng còn xa xa lắm mới chạm được đến cái bóng của thần thú viễn cổ .
Tuy nhiên lịch đại tổ tiên nhân loại với khả năng sáng tạo vô hạn đã sáng chế ra nhạc cụ , sáng chế ra âm luật , thứ có thể giúp con người tiến thêm một bước trong việc tiến gần hơn với thần thú viễn cổ chỉ tiếc là không một ai quan tâm mà thôi .
Dùng nhạc đạo điều khiển đấu khí , dùng nhạc cụ thôi phát đấu khí , đó mới là âm công chân chính , đó mới là con đương đi khác của âm ba công . Thay vì dùng cổ họng , dùng dây thanh quản mỏng manh thì sử dụng nhạc cụ , âm nhạc có thể vui niềm vui của người , đau nỗi đau của người , có thể làm người ta yêu đời cũng có thể gϊếŧ người .
Tất nhiên nhạc đạo cũng không phải vạn năng , muốn mô phỏng âm thanh của thần thú đâu dễ dàng như thế tuy nhiên Khinh Huyền làm được , nàng là người khai khai sáng cho một thế hệ âm công mới , một con đường riêng cho nhạc đạo , nàng chính là nhạc đạo đế sư , là Âm Hậu Phượng Khinh Huyền , một tiếng đàn kinh sợ cả đấu đế .
Lấy thiên phú huyết mạch phượng tộc làm gốc , lấy tinh thần lực khổng lồ dẫn dắt , lấy âm luật làm quy tắc , lấy nhạc cụ làm vũ khí , cực đạo sát âm từ đó ra đời .
Vô Song là truyền nhân của Phượng Khinh Huyền cho dù hiểu biết của hắn chưa bằng nổi 1/10 sư phụ trong nhạc đạo , nhạc lý nhưng những thứ cần để thi triển cực đạo sát âm hắn vẫn có đủ .
“Phượng Tiếu Thiên “ tên như ý nghĩa , thần thú phượng hoàng tung hoành giữa cửu thiên , tiếu ngạo thương khung , khinh thường tất cả , cho dù là thiên trước mặt thì có làm sao , nó vẫn tự do , vẫn ngạo nghễ , nó coi thường cả thiên , thế gian này nó là vô địch .
“ Phượng Tiếu Thiên “ khác biệt hẳn với âm ba đấu kỹ thông thường khi dùng sóng âm lui địch , dùng sóng âm đánh bại đối phương nhưng Phượng Tiếu Thiên thì dùng cái uy bại đực , cái uy áp của viễn cổ thần thú .
Vô Song cũng không biết Phượng Tiếu Thiên rốt cuộc xếp hạng nào trong các chủng loại đấu kỹ , huyền giai ? , địa giai ? , hay thậm chí thiên giai trong truyền thuyết , hắn chỉ biết chỉ cần con đường nhạc đạo của hắn đi được càng xa thì Phượng Tiếu Thiên càng mạnh , đây chính là một trong thất sát khúc làm nên tên tuổi Âm Hậu Phượng Khinh Huyền muốn không mạnh cũng không được .
Tiếng sáo lần này của Vô Song rất kỳ lạ , nó không phát ra một chút âm thanh nào , nhưng cho dù là các học viên còn không hiểu sự đời hay đám người Tô Thiên trưởng lão đều thấy tim đập không ngừng một cảm giác bất an xuất hiện trong lòng mỗi người .
Môi Vô Song vẫn đặt lên sáo ngọc , hai tay nhịp nhàng di chuyển , hắn như say như mê vào bản nhạc của mình , mặc kệ ánh mắt xung quanh , mặc kệ tất cả . Lúc này Vô Song tiến vào trạng thái vong ngã , hắn chỉ làm một việc duy nhất mà thôi , dùng hết sức lực hết tâm trí để khiến Phượng Tiếu Thiên một lần nữa xuất hiện , để khiến nó một lần nữa khinh thường thiên hạ .
Thân ảnh nhỏ bé của Vô Song vẫn đứng giữa sân , hắn chỉ cách đám người Thanh bang khoảng 20 bước chân mà thôi . Thanh bang cũng không hổ là đệ nhất đại bang của nội viện , riêng đấu linh cường giả cũng đã có tới 17 người , đấu linh lục tinh trở lên có tới 8 người , thậm chí có lẽ đây còn chưa phải là toàn bộ chiến lực của Thanh bang nữa , Vô Song trước mặt Thanh bang nhỏ bé như một con thuyền giữa những con sóng bạc đầu , một con thuyền bất cứ khi nào cũng có thể bị đại dương bao la nuốt chửng vậy .
Nhưng con thuyền cứng cỏi vẫn hiên ngang , vẫn vượt sóng về bờ , nó nhỏ nhưng ý chí không nhỏ cũng như Vô Song lúc này , khoảng cách 20 bước giữa hắn với toàn bộ Thanh bang bỗng nhiên trở thành một lằn ranh , một cái rãnh trời không thể vượt qua .
Các học sinh bên ngoài nhìn vào thậm chí cả Tô Thiên cũng không nghe thấy gì nhưng đối với đám người Thanh bang thì lại cảm nhận âm thanh khủng khϊếp cực độ , họ thấy mình bỗng nhiên thật nhỏ bé họ thấy cái bóng của một viễn cổ thần thú bay liệng giữa trời cao , họ thấy nó liếc mắt quan sát chúng sinh thiên hạ .
Một kỳ cảnh lúc này xảy ra tại nội viện , tại trước mặt toàn bộ hàng trăm con người , toàn bộ Thanh bang không tiến nổi một bước , sau đó lần lượt từng người một quỳ xuống , thân hình run lẩy bẩy ướt đẫm mồ hôi , đến cả hô hấp còn kho khắn . Từng người từng người không chịu nổi áp lực hai chân như mềm nhũn , toàn bộ Thanh bang lúc này đều quỳ xuống đất như đang sùng bái thân ảnh nhỏ nhắn trước mặt vậy .
Sau đó thời gian tiếp tục trôi qua , mỗi giây với các thành viên Thanh bang như một năm trôi qua vậy , tinh thần và thể xác bị tra tấn đến cực độ , cuối cùng một đại đấu 7 tinh không chịu nổi nữa hai mắt trắng dã phun ra một ngụm máu bất tỉnh nhân sự . Tiếp theo lần lượt 8 tinh đại đấu sư , 9 tinh đại đấu sư , 1 tinh đấu linh đều gục ngã .
Đến cuối cùng trên sân chỉ còn lại Liễu Khinh Trần đứng chết lặng cùng xa xa năm tên 7 tinh đấu linh cường giả của Linh bang đang run rẩy quỳ trước mặt Vô Song mà thôi .
Đôi môi Vô Song bắt đầu xuất hiện vết rách , lần đầu tiên hắn mở mắt ra , sáo ngọc từ từ hạ xuống , thở dốc ra một hơi , sau đó ánh mắt cao cao tại thượng đánh giá tất cả những gì trước mặt .
Vô Song lạnh lùng quay đầu lại nhìn Lâm Thu Phong đằng xa “ Sao ngươi không ra lệnh cho Long bang tiến lên luôn ? “.
Lâm Thu Phong hai tay chống đại đao , hắn khinh thường nhổ một bãi nước bọt “ Ngươi nghĩ ta là ai , thắng là thắng thua là thua , Thu Phong ta còn chưa đến mức thua cũng không dám nhận “.
Vô Song mỉm cười quay đầu lại nhìn Liễu Khinh Trần “ Còn gì mạnh mẽ hơn không , thể hiện nốt đi”.
Liễu Khinh Trần tay run run chỉ vào Vô Song đồng thời hắn hét lên “ Tiểu tử này nỏ mạnh hết đà rồi đừng sợ tấn công hắn đi , hắn tuyệt đối không thể tái chiến được nữa , kẻ nào đánh bại hắn ta tặng một quyển địa giai đấu kỹ , ai cũng được “.
Nghe đến địa giai đấu kỹ thực sự mọi người xung quanh có một số kẻ bạo động , vì địa giai đấu kỹ họ vẫn dám liều mạng , tuy nhiên vào đến nội viện không ai là kẻ ngu cả , rất nhiều ánh mắt đều đang quan sát Thượng Quan Tuyệt , chỉ cần Thượng Quan Tuyệt động thì chắc chắn trong này ít nhất có 40-50 học viên dám lao theo .
Bất quá bọn họ chỉ có thể thất vọng , ánh mắt như hàn băng của Triệu Vũ Linh khóa chặt Thượng Quan Tuyệt ở phía sau khiến Thượng Quan Tuyệt bang chủ Lôi bang thực sự không dám động . Lúc trước Thượng Quan Tuyệt là bát tinh đấu linh đỉnh còng Triệu Vũ Linh mới là bát tinh đấu linh hậu kỳ mà hắn đã thấy Triệu Vũ Linh khó chơi , lúc này khí thế của Triệu Vũ Linh bất ngờ đạt đến cửu tinh đấu linh sơ kỳ , cho dù Thượng Quan Tuyệt không sợ nhưng quyết đấu chẳng khác gì trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi . Hắn ra tay đảm bảo Triệu Vũ Linh sẽ ra tay khi đó làm sao còn mơ mộng đánh bại một Vô Song thần thần bí bí chưa rõ thực hư ra sao , làm sao còn mong một quyển địa giai đấu kỹ .
Vô Song cũng nhìn thấy ánh mắt của tất cả mọi người , hắn hiểu suy nghĩ trong lòng họ , Vô Song mỉm cười , hắn cười thật tươi nhưng nụ cười đó trong mắt Liễu Khinh Trần thì cứ như tu la địa ngục vậy , từ trong túi áo Vô Song lấy ra một lọ đan dược bỏ vào miệng như đang nhai kẹo vậy “ Xin lỗi bản công tử là luyện dược sư “.
Chỉ một câu nói đơn giản thôi nhưng khiến tất cả những kẻ muốn ra tay lập tức chết tâm . Không ai biết Vô Song có phải luyện dược sư thật hay không nhưng đan dược trong tay hắn thì chắc chắn là thật , đấu khí của Vô Song đang điên cuồng phục hồi cũng là thật . Tìm đâu ra một Lâm Thu Phong một Liễu Khinh Trần nữa để đánh với Vô Song đây , tất cả mọi người đều lùi lại một bước biểu thị tránh khỏi vũng nước đυ.c này , Vô Song quá kinh khủng họ không dám dây vào , ai biết hắn có bao nhiêu đan dược . Chiến lực kinh khủng lại có thêm đan dược sung túc , bây giờ ai nói Vô Song một mình chấp cả nội viện có khi cũng được gật đầu tán thưởng .
Liễu Khinh Trần miệng há to , đến cả nói còn không rõ “ Đừng , đừng .. lại đây “ . Hắn chưa kịp nói xong Vô Song đã tiến đến , một cước đạp thẳng vào bụng hắn , khiến Liễu Khinh Trần đau đớn khụy xuống , một chân dẫm thẳng đầu Liễu Khinh Trần xuống đất , ánh mắt ngạo nghễ coi thường cả nội viện , Vô Song liếc mắt nhìn Lâm Thu Phong “Ngươi muốn tái chiến một lần nữa hay chịu thua tâm phục khẩu phục ? “.
Lâm Thu Phong bờ vai run run sau đó nhấc thanh đại đạo lên thở dài “ Tâm phục khẩu phục “.
Vô Song lại nhìn đến Thượng Quan Tuyệt “ Là đánh hay là chịu thua ? “ . Thượng Quan Tuyệt hít một hơi lãnh khí , thậm chí trước ánh mắt huyết hồng của Vô Song , trước khí thế bá đạo lúc này của Vô Song hắn hoảng sợ lùi lại một bước , Thượng Quan Tuyệt cắn răng “ Thua “.
Lúc này Vô Song chính thức trở thành nội viện đệ nhất nhân , xếp hang 1 tại cường bảng chỉ sau một tháng đặt chân tới đây , thành tích vô tiền khoáng hậu . Tất nhiên còn một một đấu vương cường giả hư hư thực thực thần thần bí bí tuy nhiên chiến tích đánh bại " hai đấu vương " cùng hàng chục đấu linh của Vô Song thì rõ như ban ngày , danh hiệu cường bảng đệ nhất nhân không phải là của hắn thì là của ai ? .