Chương 43: Ách Nan Độc Thể Thức Tỉnh

Dịch: Lap Tran

------

Không bao lâu, hai người Tiêu Sắt cưỡi lam ưng bay tới không trung sơn cốc trong nguyên tác.

Nhìn đáy cốc bị mây mù che đậy phía dưới, Tiểu Y Tiên không nhịn được hít hà một hơi, kinh ngạc nói: “Đây không phải khu vực Vạn dược trai hay hái thuốc kia khối sao?”

Tiêu Sắt gật đầu, cười nói: “Phía dưới là bồn địa bị hẻm núi bao quanh, bởi vì bốn phía đều chặn kín, không có lối vào, trên không lại có mây mù bao phủ nên không có người biết.”

“Ừ.” Tiểu Y Tiên khống chế lam ưng bay về phía đáy cốc.

Lam ưng từ hạ xuống, trong khoảnh khắc xuyên qua mây mù dày đặc, cả hai phát hiện năng lượng thiên địa trong sơn cốc nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều.

Hạ xuống đáy cốc, Tiểu Y Tiên phát hiện quả thật giống như lời Tiêu Sắt nói, trong sơn cốc có các loại dược liệu quý, từng luồng dược hương cùng năng lượng nồng đậm ập vào mặt, tinh thần tức khắc rung động.

“Thế nào? Nơi này được chứ?” Nhìn vẻ mặt hưởng thụ của Tiểu Y Tiên, Tiêu Sắt cười nói.

“Đúng là rất tuyệt, không nghĩ tới ngươi có thể phát hiện bảo địa thế này.” Quay đầu đi, Tiểu Y Tiên cười cười nhìn về phía Tiêu Sắt, mỉm cười nói.

“Hài lòng là tốt rồi, kế tiếp, nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì ta sẽ ở đây cho đến khi đột phá Đấu Sư, nơi này có rất nhiều dược liệu, ngươi liền tại đây nghiên cứu Thất thải độc kinh đi. Nhưng khi hái nhớ lưu lại bộ rễ, ta phối trí linh dịch thúc giục dược liệu sinh trưởng, có thể khiến bọn chúng nhanh chóng mọc ra.” Nhìn Tiểu Y Tiên, Tiêu Sắt mỉm cười nói. Tuy là trần thuật, nhưng trong giọng nói lại có ý thương lượng.

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên gật đầu, không chút nào do dự đáp ứng, có một khối bảo địa thế này, nàng cầu còn không kịp.

Ma xui quỷ khiến thế nào mà trong đầu Tiểu Y Tiên xuất hiện một ý nghĩ: “Có lẽ cùng hắn sinh hoạt ở đây cũng không tệ.”



Nhìn thấy Tiểu Y Tiên đáp ứng, Tiêu Sắt cười cười, lấy lều từ nạp giới, vừa dựng lều vừa nói: “Hiện tại sắc trời đã tối, ngươi dùng tạm lều này một đêm, ngày mai ta sẽ dựng hai gian nhà gỗ.”

“Được, vậy còn ngươi?” Nhìn Tiêu Sắt nhanh tay dựng lều, Tiểu Y Tiên mỉm cười nói.

“Ta?” Tiêu Sắt nao nao, chợt nở nụ cười thú vị, nghiêng đầu nhìn Tiểu Y Tiên, cười xấu xa nói: “Nơi này chỉ có một cái lều, đương nhiên là ở cùng với nhau rồi.”

“Ngươi chết đi.” Nghe vậy, nụ cười của Tiểu Y Tiên đọng lại, móc ra một gói thuốc bột không hề có độc tính, rải vào người Tiêu Sắt....

Sắc trời dần dần tối, ăn cơm chiều xong, hai người bắt đầu trò chuyện, Tiêu Sắt trêu chọc khiến Tiểu Y Tiên đỏ mặt chui vào trong lều.

Bên lửa trại bên, Tiêu Sắt vừa mới ngắt một số dược liệu cần dùng rồi tưới lục dịch đã pha loãng vào gốc, sau đó ngồi xếp bằng trên tảng đá lạnh lẽo thúc giục 《 Phần quyết 》 cùng 《 Quy nguyên hồn quyết 》 thổ nạp năng lượng thiên địa, không thể không nói năng lượng cực kỳ nồng đậm, giúp tốc độ tu luyện của Tiêu Sắt lên vài lần.

Một canh giờ qua đi, khi phát giác kinh mạch có chút sưng, Tiêu Sắt rời khỏi trạng thái tu luyện, trong lòng cảm khái: “Ai, cấp bậc công pháp vẫn quá thấp, dù có năng lượng nồng đậm nhưng muốn đột phá Đấu Sư cũng cần mấy tháng. Để xem cuối tháng này có thể đổi được thứ gì, nếu không thì chỉ có thể đi lấy Tử Tinh nguyên. Không biết Hồng Quỳ có thể chống nổi con sư tử cái kia hay không?”

“Ca ca, suy nghĩ gì đó?” Bóng dáng thướt tha của Long Quỳ bay ra từ ma kiếm, cuối cùng dừng bên cạnh Tiêu Sắt, tay ngọc níu tay hắn, mỉm cười nói.

Tiêu Sắt nghe vậy, khẽ vuốt mặt Long Quỳ, mỉm cười nói: “Không có gì, chỉ là đang suy nghĩ làm như thế nào mới có thể nhanh chóng gia tăng thực lực thôi. Đúng rồi, ngươi cảm thấy Tiểu Y Tiên thế nào?”

Long Quỳ giảo hoạt nhìn Tiêu Sắt, cười nói: “Ca ca, không phải ngươi muốn để Tiểu Y Tiên làm tẩu tử của ta chứ, nếu ngày thường ta sẽ phản đối, bởi vì ta không biết nàng, nhưng hôm nay ở chung, ta cảm thấy nàng là nữ hài không tồi.

Nghe vậy, mặt Tiêu Sắt đỏ lên, khẽ vuốt gương mặt Long Quỳ, nhéo nhéo má nàng, giả vờ tức giận nói: “Được nha, dĩ nhiên dám trêu chọc ca ca.”

“Hì hì...” Khuôn mặt bị Tiêu Sắt xoa bóp, nụ cười của Long Quỳ càng thêm dịu dàng, nói: “Ca ca đối với Tiểu Y Tiên không bình thường nha.”

Huynh muội hai người đùa giỡn một trận, cuối cùng Tiêu Sắt ôm Long Quỳ vào lòng nói: “Nếu một ngày nào đó ca ca muốn kết hôn, người đầu tiên cưới chắc chắn sẽ là ngươi.”



Đột nhiên nghe Tiêu Sắt thổ lộ, rúc Long Qùy đỏ mặt, sau đó hóa thành tia sáng xanh lam chui vào trong ma kiếm.

Nhìn Long Quỳ ngại ngùng biến mất, Tiêu Sắt lắc lắc đầu cười, lấy dược đỉnh từ trong nạp giới, bắt đầu luyện dược rồi khôi phục đấu khí, luyện dược rồi khôi phục đấu khí.... cứ lặp đi lặp lại.

Một đêm không nói chuyện.

Sáng sớm hôm sau.

Ánh dương ấm áp xuyên thấu qua mây mù trên sơn cốc chiếu vào mặt Tiêu Sắt, Tiêu Sắt lười biếng duỗi người, thấy Tiểu Y Tiên còn chưa tỉnh, bắt đầu dựng nhà gỗ.

Đốn cây, tước gỗ, đánh nền, liền mạch lưu loát, bằng sự nhạy bén của linh hồn cùng sự sắc bén của ma kiếm sắc và kiếm thuật tinh xảo, Tiêu Sắt dễ dàng đem bó củi gia công hình dạng lý tưởng.

Không bao lâu, một nhà gỗ một sảnh hai phòng xuất hiện, sau đó Tiêu Sắt lại làm hai cái giường cùng một bộ bàn ghế đặt vào hai phòng, một căn nhà xa hoa đã hoàn thành như vậy.

Tiêu Sắt hài lòng quan sát tác phẩm của mình, nở nụ cười hài lòng, xoay người đi đến chỗ căn lều thì lại phát hiện đã gần giữa trưa mà Tiểu Y Tiên vẫn chưa tỉnh.

Đột nhiên Tiêu Sắt cảm thấy bất an, thật cẩn thận mở lều ra, trong lều tràn ngập khói độc, bàn tay hắn thò vào phát ra đấu khí, đẩy khói độc khỏi lều.

Khói độc tiêu tán, Tiêu Sắt thấy rõ ràng bóng dáng Tiểu Y Tiên, chỉ thấy thân thể nàng co lại, mắt đẹp nhắm chặt, gương mặt trắng nõn phát ra ánh sáng bảy màu.

“Ách nạn độc thể vẫn thức tỉnh sao ...” Tiêu Sắt kinh ngạc cảm thán lắc lắc đầu, chậm rãi lui về phía sau mấy thước, ngồi xếp bằng trên tảng đá lẳng lặng chờ đợi.

“Ca ca, đây là Ách nạn độc thể mà ngươi nói sao?” Tiếng Long Quỳ chợt vang lên.

“Ừ.” Tâm trạng Tiêu Sắt rất nặng nề, ngẩng đầu nhìn lên không trung, trong lòng nỉ non: Có lẽ mình có thể giúp nàng giải quyết.