Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đấu Phá Chi Dịch Bảo Hệ Thống

Chương 34: Đái Mộc Bạch Đau Khổ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dịch: Lap Tran

------

“Bảo trọng.” Rút tay ngọc ra, Tiểu Y Tiên để lại hai chữ này, mặt đẹp đỏ bừng xoay người bước vào rừng rậm.

Nhìn bóng dáng xinh đẹp chậm rãi biến mất trong rừng rậm, Tiêu Sắt mỉm cười nhún vai, theo sau, chờ đến khi nàng trở lại đội ngũ mới xoay người rời đi.

“Ca ca, hình như ngươi rất coi trọng nữ hài tên Tiểu Y Tiên kia.” Long Quỳ cười, nhẹ nhàng nói.

Tiêu Sắt cười cười, thầm đáp lại: “Tiểu Y Tiên này không đơn giản, nàng có được một loại thể chất rất quỷ dị, tên là Ách nạn độc thể, một loại thể chất cực kỳ hiếm thấy, trời sinh kịch độc, kẻ tiếp xúc sẽ chết, người có được loại thể chất này chỉ cần không ngừng cắn nuốt độc dược liền có thể không ngừng mạnh lên, độc tính càng mạnh, thực lực tăng càng nhanh, gần như không có giới hạn. Đương nhiên, có lợi cũng có hạn, một khi độc tố tích tụ tới một cực hạn, Ách nạn độc thể khó áp chế đấu khí mang độc trong cơ thể, cuối cùng sẽ chết vì vạn độc phệ tâm.”

Nghe vậy, sắc mặt Long Quỳ có chút nghiêm trọng, nhíu nhíu mày, đáp lại: “Vậy chẳng phải là nàng rất nguy hiểm sao?”

Tiêu Sắt mỉm cười nói: “Cái này phải xem người thế nào, trong mắt ta, bất kỳ lực lượng nào cũng không có phân chia chính tà, mấu chốt là ở hành vi của người nắm giữ lực lượng này.”

【 Đinh, thời hạn một tháng đã đến, chúc mừng ký chủ đạt được một lần trao đổi.】

Nghe tiếng hệ thống nhắc nhở, khóe miệng Tiêu Sắt cong lên, bước chân không khỏi nhanh hơn vài phần.

Không bao lâu, dựa vào linh hồn nhạy bén của Long Quỳ, Tiêu Sắt đang tìm được một sơn động bỏ hoang, rải phân ma thú cao giai và thuốc bột che đây hơi thở, sau đó ngồi xếp bằng trong sơn động khôi phục đấu khí xong Tiêu Sắt mới bắt đầu trao đổi.

Lần này hắn muốn thử xem có thể dùng những thứ tương tự ngọn lửa để đổi hay không.

Trong lòng bàn tay phải của Tiêu Sắt xuất hiện ngọn lửa màu trắng xanh, “Dứt khoát thêm một chút đồ.”

Nói làm liền làm, Tiêu Sắt lấy ra một viên ma hạch của Hợp viên nhất giai, trong giây lát ma hạch đã bị đốt thành dung dịch, lơ lửng trong ngọn lửa.



“Hệ thống, dùng ngọn lửa trong tay ta tiến hành trao đổi.”

【 Đinh, chúc mừng ký chủ đổi được đến hồn lực thập cấp của Đái Mộc Bạch trong thế giới Đấu La đại lục. 】

.....

Đấu La đại lục.

Trên sân tập của học viện Sử Lai Khắc.

Viện trưởng Phất Lan Đức mỉm cười nhìn ba học viên trước mặt, gật gật đầu, nói: “Tốt, rất tốt, hôm nay bổn viện trường rất vui, học viện chẳng những có thêm học viên Áo Tư Tạp mới gia nhập mà còn có học viên Đái Mộc Bạch đột phá hồn lực cấp 30, chỉ cần lại thu hoạch thêm một hồn hoàn, như vậy hắn liền có thể đánh kỷ lục Hồn tôn trẻ nhất trong lịch sử học viện. Đầu tiên, bổn viện trường đại biểu học viện chúc mừng hắn.”

Nghe được Đái Mộc Bạch đột phá cấp 30, Áo Tư Tạp kinh ngạc nhìn về phía hắn, hô lên: “Hồn tôn mười ba tuổi?” Hắn vốn cho rằng mình là Hồn sư Tiên tiên mãn hồn lực đồ ăn hệ phụ trợ, mười hai tuổi có hồn lực cấp Đại hồn sư, xem như thiên phú dị bẩm, trăm triệu lần không ngờ tới trong học viên còn có Hồn tôn mười ba tuổi, hắn không cách nào vượt qua.

Mã Hồng Tuấn bên cạnh sùng bái, kích động nói: “Oa, Đái lão đại, ngươi thật lợi hại, mười ba tuổi đã đột phá Hồn tôn, từ nay về sau mập mạp ta xem như phục ngươi.”

“Ha ha, chỉ cần các ngươi chịu nỗ lực, tin tưởng tới tuổi như cũng sẽ không kém bao nhiêu.” Đái Mộc Bạch khẽ cười một tiếng, ngẩng đầu ưỡn ngực đáp lại. Tuy rằng có vẻ khiêm tốn nhưng trong lời toát lên sự kiêu ngạo.

“Mộc Bạch nói không sai, Tiểu Áo, Hồng Tuấn, thiên phú của các ngươi không hề thua kém, một người là Hồn sư Tiên thiên mãn hồn lực hệ phụ trợ, một người là Hồn sư có được thú võ hồn đứng đầu Tà hỏa phượng hoàng. Chỉ cần nỗ lực, tương lai không phải không có khả năng vượt qua Mộc Bạch.” Phất Lan Đức nói lời thấm thía.

“Chúng ta ghi nhớ, viện trưởng.” Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn một lời đáp lại nói.

Trong giọng nói mang theo sự hưng phấn, rõ ràng Đái Mộc Bạch sắp tấn chức Hồn tôn kí©h thí©ɧ không nhẹ, nhưng có thể kí©h thí©ɧ bao lâu thì chưa biết được.

Nhìn Mã Hồng Tuấn cùng Áo Tư Tạp đầy chiến ý, Phất Lan Đức hài lòng gật gật đầu, tiếp tục nói: “Hôm nay vốn là ngày chuẩn bị chương trình học mới cho các ngươi, nhưng vì Mộc Bạch đã đột phá tới cấp 30 rồi nên chương trình học bị hủy, hôm nay các ngươi nghỉ ngơi, ngày các lão sư sẽ dẫn đội mang các ngươi đi trước Tinh đấu sâm lâm, giúp Mộc Bạch hồn hoàn thứ ba.”



“Hồng tuấn, đợi lát nữa cùng ta đi cửa hàng một chuyến.” Phất Lan Đức nhìn về phía Mã Hồng Tuấn.

Nghe vậy, hai mắt Mã Hồng Tuấn lộ vẻ hưng phấn, vội vàng đáp lại: “Dạ, viện trưởng.”

Cửa hàng của Phất Lan Đức ở Tác Thác thành, Mã Hồng Tuấn đi theo hắn cũng không chỉ đơn giản là đi xem cửa hàng mà là đi giải quyết vấn đề tà hoả mà võ hồn mang đến.

Đái Mộc Bạch nghe được lời này, không nhịn được cười, đi đến cạnh Mã Hồng Tuấn, vỗ vỗ bờ vai của hắn, cười mắng: “Mập mạp, kiềm chế chút nha, cẩn thận bị ép khô.”

“Đi đi... Đừng xem thường người sở hữu võ hồn tà hỏa. Ngươi cứ ba ngày liền đổi bạn gái mới cần cẩn thận đó.” Mã Hồng Tuấn đẩy đẩy Đái Mộc Bạch, bĩu môi nói.

“Mộc Bạch, các ngươi đang nói gì thế?” Áo Tư Tạp là học viên mới nên không hiểu mấy người nói gì, liền hỏi Đái Mộc Bạch.

Đái Mộc Bạch cười, lắc đầu nói: “Không.. Không có gì, về sau ngươi sẽ hiểu.”

“Mộc Bạch, Tiểu Áo mới đến, còn chưa quen thuộc học viện, ngươi dẫn hắn đi dạo, thuận tiện tìm người chuẩn bị một phòng ký túc xá cho hắn, nếu ba các ngươi ở chung một phòng sẽ rất chật chội.” Phất Lan Đức nhìn về phía Đái Mộc Bạch.

“Cứ giao cho ta.” Đái Mộc Bạch liền đáp ứng, dẫn Áo Tư Tạp hướng về phía ký túc xá, hắn đang suy nghĩ làm thế nào để Áo Tư Tạp kêu hắn là lão đại.

Không bao lâu, hai người liền tới một căn nhà tranh.

Đẩy cửa vào, Đái Mộc Bạch thúc giục hồn lực, thổi bay tro bụi, xoay người nói với Áo Tư Tạp: “Tiểu Áo, phòng này thế nào, tuy rằng hiện tại còn hơi bẩn chút nhưng ta đợi lát nữa ta kêu thôn dân gần đây giúp ngươi dọn dẹp xong là buổi tối có thể chuyển đến ở.”

Mới vừa nói xong, Đái Mộc Bạch chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm, trán toát mồ hôi, bước chân lảo đảo, suýt nữa ngã quỵ trên mặt đất. Cũng may Áo Tư Tạp phản ứng kịp, nhanh chóng đỡ lấy hắn, quan tâm hỏi: “Mộc Bạch, ngươi làm sao vậy, không có sao chứ?”

“Không..” Mấy chữ không có việc gì còn chưa ra khỏi miệng thì Đái Mộc Bạch đã cảm thấy hạ bộ nóng lên, căng cứng, toàn thân đỏ bừng, nóng rát, toả ra hơi nóng.

Áo Tư Tạp, không xong rồi!!!!
« Chương TrướcChương Tiếp »