Chương 16: Chiến đấu với Triệu Vô Cực

Đới Mộc Bạch muốn nói gì đó lại thôi, thở dài lại chỗ năm người nói:"Các ngươi lần này phải cẩn thận, đáng ra là các ngươi chỉ cần liên thủ đánh với ta trong thời gian một nén nhang là được nhưng không biết Triệu lão sư tại sao lại nổi hứng nữa."

Tiểu Vũ tò mò hỏi:"Triệu lão sư cũng là một Hồn Đế sao?"

Đới Mộc Bạch:"Không."

Tiểu Vũ cười:"Vậy thì có gì phải sợ, mấy người chúng ta liên thủ qua cửa dễ như trở bàn tay."

Đới Mộc Bạch dùng ánh mắt như nhìn đồ ngu mà nhìn Tiểu Vũ, mở miệng muốn nói thì chợt bị tiếng Dương Văn Hi cắt ngang:"Móa học viện này không muốn chiêu sinh hay sao vậy? Hồn Thánh thì đánh thế nào được?"

Mấy người ở đây bao gồm cả Đới Mộc Bạch đều kinh ngạc nhìn y, Đới Mộc Bạch lên tiếng:"Văn Hi ngươi lợi hại thật đấy có thể nhìn ra được thực lực của Triệu lão sư."

Dương Văn Hi:...thì y có bàn tay vàng mà.

[Tên:Triệu Vô Cực

Giới tính:Nam

Tuổi:48(*tui chế nhé*)

Hp:397000/397000

Mp:258000/258000

Võ Hồn:Đại Lực Kim Cương Hùng

Hồn lực:76

Hồn kĩ:7]

Tiểu Vũ không dám tin nói:"Sao có thể? Ta thấy Triệu lão sư còn trẻ tuổi hơn vị lão sư ở cổng mà."

Đới Mộc Bạch nhàn nhạt nói:"Tuổi tác không đại biểu cho thực lực."

Im lặng nhìn bảng thông tin trước mặt mà y muốn rớt nước mắt, máu trâu vậy thì mài kiểu gì Q_Q. Kinh nghiệm bao năm cho thấy năm người bọn họ như kiểu mới vào game cày lên được cấp 10 nhưng lại khiêu chiến với boss lớn cấp 70 vậy. Có là đại thần đi nữa thì với độ chênh lệch lớn vậy chỉ dính một chiêu là đi luôn mà đòn tấn công của mình thì chẳng khác gì gãi ngứa. Không biết trong truyện mấy người nam chính vào kiểu gì được, không lẽ sử dụng hào quang nhân vật chính?

Không hề hay biết suy nghĩ như biển rộng trong đầu Dương Văn Hi, Đới Mộc Bạch nói:"Đúng vậy Triệu lão sư tên thật là Triệu vô cực, võ hồn là Đại Lực Kim Cương Hùng, chiến hồn sư hệ cường công cấp 76, là phó viện trưởng học viện, thực lực chỉ đứng sau viện trưởng. Triệu lão sư chuyên về tấn công nhưng lực phòng ngự cũng rất mạnh, cả bảy hồn kĩ đều là về tấn công và phòng thủ vậy nên mới có tên gọi khác là Bất Động Minh Vương. Điểm yếu duy nhất là về tốc độ, nhưng với sự chênh lệch của các ngươi thì cũng không có tác dụng gì. Nói thật dù có thêm cả ta gia nhập thì cũng khó có thể trụ được."

Đột nhiên thiếu nữ mặc váy trắng kinh ngạc nói:"Bất Động Minh Vương!!!."

Thấy mọi người đều mang ánh mắt tò mò hướng về phía mình, nàng giải thích:"Bất Động Minh Vương đã từng rất nổi tiếng, hắn từng đắc tội với Võ Hồn Điện nên bị phái các trưởng lão truy sát. Trong cuộc đại chiến đó có đến mười sáu hồn đế và các hồn sư cấp thấp hơn nhưng vẫn không thể bắt được, ngược lại còn bị phản gϊếŧ. Bất Động Minh Vương bị trọng thương trốn thoát và từ mai danh ẩn tích không còn thấy xuất hiện, mà khi đó hắn mới chỉ là Hồn Đế. Không ngờ hắn lại trở thành lão sư tong học viện. Qua bao năm đã thành Hồn Thánh thì không biết còn mạnh đến đâu."

Đới Mộc Bạch:"Được rồi, thời gian không có nhiều, các ngươi làm quen rồi thương lượng đối sách đi."

Đường Tam là người đầu tiên lên tiếng:"Ta tên Đường Tam, võ hồn Lam Ngân Thảo, cấp 29 khí hồn sư hệ khống chế."

Tiểu Vũ tiếp lời:"Ta là Tiểu Vũ, võ hồn Nhu Cốt Thỏ, cấp 29 thú hồn sư hệ cường công."

Tiếp theo là thiếu nữ lạnh băng:"Chu Trúc Thanh, võ hồn U Minh Linh Miêu, cấp 27 thú hồn sư hệ mẫn công."

Thiếu nữ váy trắng giọng nói nhẹ nhàng:"Ta là Ninh Vinh Vinh, võ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp, cấp 26 khí hồn sư hệ phụ trợ."

Cả năm ánh mắt đều hướng về phía của Ninh Vinh Vinh, Đường Tam:"Võ hồn của ngươi là Thất Bảo Lưu Ly Tháp? Vậy ngươi là người của Thất Bảo Lưu Ly tông?."

Tương truyền, trên Đấu La Đại Lục chỉ có Thất Bảo Lưu Ly tông mới có võ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp. Thất Bảo Lưu Ly tông này là một tông môn lớn đứng thứ ba trong thượng tam tông. Võ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp là võ hồn phụ trợ lợi hại nhất trong các võ hồn phụ trợ. Đại Sư đã từng nói nếu trong chiến đấu xuất hiện hồn sư có Võ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp thì phải giải quyết đầu tiên.

Ninh Vinh Vinh le lưỡi cười nói:"Đúng vậy, ta là trốn nhà đi đó. Ta có thể tăng phúc cho mọi người đề thăng hồn lực và tốc độ lên 30%."

Đường Tam kinh ngạc, đúng là võ hồn lợi hại, đừng nhìn chỉ tăng lên 30% mà xem thường. Nghe nói mỗi lần tăng lên một cảnh giới thì tăng phúc mỗi một phương diện lại tăng lên 10%, đến cấp 70 thì có thể gia tăng tối đa 80%, gần như là tăng gấp đôi thực lực.

Dương Văn Hi lúc này mới chậm rì lên tiếng:"Dương Văn Hi, võ hồn Đăng Huyền Cầm, cấp 32 khí hồn sư hệ... coi như phụ trợ đi."

Mọi người:??? mọi người đều có thể thông qua võ hồn có thể đoán đại khái được tác dụng của hồn kĩ, mặc dù chưa từng nghe qua võ hồn này nhưng cũng biết là cầm thì thường là hệ phụ trợ.

Ninh Vinh Vinh:"Sao lại nói là coi như phụ trợ?"

Dương Văn Hi gãi gãi đầu:"Bởi vì ta có hai hồn kĩ là phụ trợ nhưng lại có một hồn kĩ tấn công a."

Ninh Vinh Vinh là con gái của tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông, hiểu biết rất nhiều về các võ hồn hệ phụ trợ nhưng cũng chưa từng nghe qua có võ hồn nào có thể tu cả hai hệ như vậy.

Đường Tam:"Bây giờ ta sẽ bố trí chiến lược."

Đường Tam suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục nói:"Ninh Vinh Vinh ngươi đứng ở cuối phụ trách phụ trợ, không cần tăng phúc cho tiểu Hi. Tiểu Hi tùy thời cơ phụ trợ và tấn công, đồng thời chú ý bảo vệ Ninh Vinh Vinh. Tiểu Vũ phụ trách chủ công, ta phụ trách khống chế công kích của Triệu lão sư, cố hết sức chế trụ hắn và phụ trợ Tiểu Vũ tấn công. Chu Trúc Thanh phiền ngươi tấn công từ bên hông, dựa vào tốc độ tiến hành kiềm chế."

Tiểu Vũ và Dương Văn Hi đương nhiên không có vấn đề gì, Ninh Vinh Vinh cũng gật đầu đồng ý, Chu Trúc Thanh liếc Đường Tam một cái cũng im lặng gật đầu.

Đưa ra tốt kế hoạch, thời gian một nén nhang cũng vừa hết. Triệu Vô Cực lớn tiếng:"Đã thương lượng tốt xong chưa?"

Đới Mộc Bạch tiến đến báo:"Đã xong." rồi đi sang một bên quan khán. Trận chiến này mặc dù chênh lệch thực lực giữa hai bên rất lớn nhưng Triệu lão sư đã ra tay thì rất có giá trị học tập.

Triệu Vô Cực đứng lên, rút ra một nén nhang chưa kịp châm lửa Ninh Vinh Vinh đã nhanh chóng xuất ra võ hồn:"Thất bảo chuyển xuất hữu lưu ly."

Quang mang sáng lên, người nàng phiêu nhiên xoay trên không một vòng rồi hạ xuống, một bảo tháp nhỏ lung linh xuất hiện trên tay, hai vòng hồn hoàn vàng xoay quanh. Triệu Vô Cực Kinh ngạc sau khó vui vẻ cười:"Không ngờ năm nay lại có người của Thất Bảo Lưu Ly tông. Rất tốt, lão quỷ Phất Lan Đức nhất định rất hưng phấn." Tay tùy tiện búng cháy nhang rồi cắm xuống đất.

Hồn Hoàn đầu tiên sáng lên, tay Ninh Vinh Vinh vung lên hướng ba người Đường Tam, Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh:"Thất bảo hữu danh, nhất viết:Lực."

Ngay sau đó thi triển hồn kĩ thứ hai:"Thất bảo hữu danh, nhị viết:Tốc."

Ba luồng ánh sáng thất sắc rơi xuống trên than ba người, Đường Tam cảm thấy thân mình nhẹ đi. Dương Văn Hi ngay sau đó cũng xuất ra võ hồn đứng bên cạnh Ninh Vinh Vinh chú ý tình hình.

Triệu Vô Cực xuất ra võ hồn thực hiện công kích, hắn cũng không di chuyển mà nâng lên hai tay đập mạnh xuống đất. Đường Tam biến sắc, ngay khi Triệu Vô Cực tấn công hắn đã biết đồi phương muốn làm gì.

Triệu Vô Cực đương nhiên là không phải chỉ nhằm vào Ninh Vinh Vinh mà công kích, nhưng hắn làm vậy rõ ràng là muốn cắt đứt phụ trợ của Thất Bảo Lưu Ly Tháp.

"Oanh" một tiếng, mặt đất chấn động kịch liệt, một vòng màu vàng nhanh chóng lan tỏa đến hướng năm người. Đường Tam và Tiểu Vũ nhanh chóng tránh ra, Dương Văn Hi cũng phản ứng nhanh nhẹn túm lấy Ninh Vinh Vinh dùng khinh công bay nhanh về sau, né khỏi phạm vi công kích.

Lúc này không đợi đợt công kích tiếp theo, Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh phản ứng rất nhanh. Tiểu Vũ nhảy lên phía trước, Chu Trúc Thanh từ mặt bên xuất động, Đường Tam cơ hồ cùng lúc cũng nhảy lên.

Đường Tam khẽ hô một tiếng, hai tay để ngửa trước ngực:"Tiểu Vũ, lên."

Tiểu Vũ và Đường Tam đã phối hợp với nhau rất nhiều lần nên vô cùng ăn ý, cũng không cần nhìn cũng biết tay Đường Tam để ở đâu. Mũi chân điểm lên bàn tay Đường Tam, mượn lực đẩy lao đến Triệu Vô Cực như một mũi tên.

Tấn công mới là cách phòng thủ tốt nhất, tại lúc này nếu phòng ngự, để Triệ Vô Cực phát huy hết sức mạnh thì bọn họ không có có cơ hội thắng. Không bằng lúc này chủ động tấn công, có lẽ còn có thể kéo dài chút thời gian.

Triệu Vô Cực thấy đòn tấn công không tạo ra được hiệu quả gì cũng không rức giận mà còn tươi cười. Thấy Tiểu Vũ lao đến cũng không tránh, hai tay thu lại để sau lưng, một bọ dạng tùy ngươi công kích.

Tiểu Vũ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội, thân thể co lại, quay cuồng vọt tới trong không trung, lúc sắp tới Triệu Vô Cực, thân thể mở rộng, hai chân hướng đến cổ Triệu Vô Cực, chuẩn xác dẫm lên vai hắn.

Thấy vậy Triệu Vô Cực cũng không lo lắng, nhếch khóe miệng:"Tiểu nha đầu, hình như ngươi không có khí lực nhỉ?"

Không khí lực sao? Tiểu Vũ hừ lạnh, hai chân di động kẹp chặt động mạch ở cổ Triệu Vô Cực, thân thể trên không trung chuyển động liên tục. Với sức của Tiểu Vũ thì không thể lay động được thân thể Triệu Vô Cực, nhưng chủ động không chỉ có nàng.

Thân thể Triệu Vô Cực đột nhiên thấy căng thẳng, từ dưới chân vô số dây đằng màu xanh quấn lấy hai chân, hai tay Triệu Vô Cực. Dây đằng quấn chặt cực độ, phóng thích gai nhọn chứa độc tố gây mê. Đồng thời vô số dây đằng mọc lên đưa Triệu Vô Cực rời khỏi mặt đất.

Một người có mạch đến đâu nhưng không có chỗ đặt chân cũng vô pháp giữ được thăng bằng. Thân thể Triệu Vô Cực theo chuyển động của Tiểu Vũ, xoay tròn liên tục trong không trung. Cùng lúc, trên thân thể hắn cũng mọc ra rất nhiều Lam Ngân Thảo của Đường Tam, quấn quanh như một cái kén màu xanh.

Có phụ trợ của Thất bảo lưu ly tháp, hồn lực cảu Đường Tam và Tiểu Vũ đã phát huy ngài 30 cấp. Thân thể của Tiểu Vũ cấp tốc xoay tròn trên không, cố gắng kéo theo cơ thể Triệu Vô Cực.

Hai tay chống xuống đất, chực tiếp dùng chân làm đao, liên tiếp chém đến. Nếu là người khác đã bị gãy cổ rồi trực tiếp ném xuống đất. Một đòn này Tiểu Vũ là dùng toàn lực.

"Chuyển động cũng thú vị đấy." Thanh âm Triệu Vô Cực đột nhiên vang lên, thân thể Tiểu Vũ chợt cứng đờ, hai chân không cách nào chạm vào đối thủ, động tác lộn ra sau cũng bị kéo lại.

"Bang"-Dây đằng quấn quanh thân Triệu Vô Cực bể tan tành, vô số mảnh vở bay tán loạn, hai chân Triệu Vô Cực vững vàng đứng trên mặt đất.

Ngay lúc này, sắc mặt Triệu Vô Cực hơi đổi, gầm lên một tiếng, cơ thể chợt bành trướng, toàn thân vốn đã kinh khủng, bây giờ lại trướng hơn gấp đôi, trong phút chốc cao hơn cả thước, cả người càng trở lên hùng tráng.

Bảy vòng hồn hoàn hoa lệ xuất hiện, đúng như Đới Mộc Bạch đã nói, bảy vòng hồn hoàn hai vàng, hai tử, ba hắc phụ gia trên người hắn.

"Đinh đinh đinh đinh đinh đinh..."

Liên tiếp những tiếng vang trong trẻo truyền đến từ sau lưng Triệu Vô Cực, Tiểu Vũ nhân cơ hội đó hai chân dẫm lên vai Triệu Vô Cực, thân thể mềm mại dán sát lưng, đuôi tóc bò cạp quấn chặt lấy cổ chân Triệu Vô Cực, toàn thân đồng thời dùng sức.

Những tiếng vang trong trẻo nọ chính là công kích của Chu Trúc Thanh.

Ngay từ đầu tốc độ kinh khủng của nàng đã triển lộ, không hổ là mẫn công hệ, đến cả Đới Mộc Bạch cũng không thể không khâm phục. Dưới sự tăng phúc của Ninh Vinh Vinh, tốc độ của nàng nhanh đến mức chỉ nhìn thấy tàn ảnh, càng đáng sợ là khi nàng chuyển động không hề phát ra bất kì âm thanh nào. Cả người yên lặng phát ra công kích, không hao phí nửa phần năng lượng, cũng không có âm thanh phá không của hồn lực.

Chu Trúc Thanh sau khi võ hồn phụ thể, móng vuốt của nàng dài ra thành dạng nhọn. Hai mắt Chu Trúc Thanh đồng thời chuyển màu, mắt trái màu lục, mắt phải màu lam, tóc dài xõa sau lưng, cơ thể nhanh chóng di chuyển tạo thành tàn ảnh khiến cho đối thủ khó nắm bắt được vị trí chính xác của nàng. Mà công kích của nàng cũng cực kì ghê gớm, lợi trảo luôn tìm nơi yếu hại để tấn công khiến Triệu Vô Cực buộc phải phóng ra võ hồn.

Công kích của Chu Trúc Thanh rất đúng thời cơ, chọn ngay lúc Triệu Vô Cực vừa phá vỡ được giam cầm của Đường Tam và tránh thoát công kích của Tiểu Vũ, cơ thể đang thoát lực. nhưng Triệu Vô Cực phản ứng quá nhanh, hoàn thành phóng thích võ hồn, công kích của nàng cũng chỉ có thể phá được y phục của hắn.

Nhu kĩ của Tiểu Vũ lúc này không phát huy hiệu quả. Cũng không phải nhu kĩ của nàng quá yếu mà do thân thể của Triệu Vô Cực quá hùng tráng, nàng dùng mọi cách cũng không thể nhấc được hắn lên.

Lam Ngân Thảo bị phá, sắc mặt Đường Tam tái nhợt lùi về sau một bước. Nhưng hắn cũng không có dừng lại mà điều khiển đằng mạn quấn lấy Triệu Vô Cực.

Đúng lúc này, tiếng cầm nhẹ nhàng du dương cất lên. vòng hồn hoàn đầu tiên sáng lên, Dương Văn Hi bàn tay thon dài để trên dây đàn nhẹ nhàng gẩy:"Đệ nhất hồn kĩ:Vân Lam Nguyệt Khúc."

Ba người Đường Tam, Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh cảm thấy tinh thần căng thẳng nãy giờ trở lên thoải mái, hưng phấn. Các phương diện trong cơ thể được tăng trưởng trong phạm vi nhỏ.

Đường Tam trong nháy mắt đã đến trước mặt Triệu Vô Cực, Chu Trúc Thanh cũng vô thanh vô tức xuất hiện sau lưng, lợi trảo một cái hướng cổ họng, một cái hướng bên tai, đều là vị trí yếu hại.

Thừa dịp Triệu Vô Cực chưa tránh thoát Lam Ngân Thảo, Đường Tam nhìn chằm chằm hướng ngực hắn xuất một quyền.

Triệu Vô Cực cũng không vội tránh, cười sang sảng, rõ ràng là hắn muốn xem Đường Tam có thể có bao nhiêu lực lượng.

Đường Tam ánh mắt hiện ra một tia sáng. Tiếng cười của Triệu Vô Cực đột nhiên biến mất, hắn kinh ngạc phát hiện, một quyền này của Đường Tam nhìn như toàn lực nhưng đánh lên người lại nhẹ vô cùng, không dùng sức. Mà Đường Tam lại đem hồn lực tập trung lại trước ngực, nhất thời xuất hiện cảm giác dùng sai lực.

Với lực lượng của Đường Tam và Tiểu Vũ đương nhiên không thể nhấc được Triệu Vô Cực, nhưng nếu dùng lực lượng của hắn thì lại khác.

Quyền của Đường Tam biến thành trưởng, Không hạc cầm long khiến Triệu Vô Cực dùng sai lực, lực hút ra phía sau đồng thời Đường Tam giơ chân ra phía trước, đá mạnh vào chân Triệu Vô Cực. Dù có mạnh đến đâu, nhất thời Triệu Vô Cực cũng lão đảo, mất đi thăng bằng.

Nhằm ngay lúc này, Tiểu Vũ phát lực kéo theo Triệu Vô Cực lao lên không, phát động hồn kĩ eo cung quăng mạnh hắn xuống đất. Đầu Triệu Vô cực hướng xuống, "đùng" một tiếng, đất đá bắn lên, trên đất là Triệu Vô Cực đầu cắm sâu xuống đất, hai chân chổng lên trời.

Tiểu Vũ mượn lực đẩy nhảy ra xa, mũi chân nhẹ nhàng đáp trên vai Đường Tam, hai tay giang ra giữ thăng bằng.

==========================================================================================



*Đã xong, chương này hầu như là viết y như nguyên tác nên chả có gì hay, bé Hi cũng không ra tay mấy, chương sau sẽ có nhiều đất diễn hơn. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ*