Thị trấn Mộc An hiện tại đã không còn bao nhiêu người còn sống, người duy nhất mà Mặc Vân phát hiện là cô gái với võ hồn hình dạng muỗi kia.
Thực Tủy Muỗi, đây là cái tên mà Mặc Vân đặt cho võ hồn của đối phương, võ hồn của đối phương chắc hẳn là biến dị trong biến dị mới đạt được hình thái này.
‘Một lần nữa đi săn sao?’ Mặc Vân nhìn cô gái rời đi, cậu vẫn không có lập tức đuổi theo, mà mở rộng tinh thần lực để có một cái nhìn tổng quát
Hồn lực của cậu có lẽ không sánh được Hồn vương, nhưng Tinh thần lực thì cậu tuyệt đối không cô ta.
“Chậc, nếu ta có thể ngưng tụ hồn hoàn thứ ba trước thì mọi chuyện đã khá hơn rồi” Mặc Vân thở dài
Đệ tam hồn hoàn của Mặc Vân sẽ cung cấp một hồn kỹ vô cùng thực dụng, Tinh linh quang minh, chữa trị hình hồn kỹ
Ở trong thực chiến có thể giúp Mặc Vân thoát nhiều lần tử vong nguy hiểm, bất quá nếu thực hiện ngưng tụ hồn hoàn, như vậy sự kiện tấn cấp của cậu cũng chính thức kết thúc.
Sự kiện tấn cấp của người chơi bình thường là săn gϊếŧ hồn thú, sau đấy Thăng linh cho hồn hoàn gϊếŧ được.
Còn sự kiện tấn cấp của người chơi trùng tu từ hồn thú, bản thân đã sở hữu ưu thế vượt trội, làm sao có thể hoàn thành độ khó đơn giản như vậy?
Đừng nhìn nhiệm vụ tấn thăng lên Đại hồn sư của Mặc Vân mà nghĩ đơn giản, rốt cuộc có đứa trẻ hồn sư nào một hoàn đã bị bắt đi khiêu chiến ngàn năm Hồn thú chưa?
Nếu không phải hợp tác với hai cái người chơi mạnh nhất trong sever, Mặc Vân hiển nhiên phải tốn không thiếu công sức đi thực hiện.
GYAAAA
Tiếng hét thảm vang lên ở cách đây khoảng năm trăm mét ước chừng, Mặc Vân thả người bay lên bằng tinh linh cánh.
Tốc độ thật chậm thật cẩn thận để đuổi tới, ở xa cậu loáng thoáng có nghe được một giọng nói
“Đem những kẻ bỏ trốn ra rừng rậm đều bắt trở về, ngươi được phép ăn một nửa trong số chúng!” Cô gái võ hồn Thực Tủy Muỗi hướng về phía trên cao đối với một đứa nhỏ khoảng chừng sáu bảy tuổi nói
Đứa nhỏ có võ hồn giống hệt như đối phương, hiển nhiên là hai cái Tà hồn sư ăn tủy sống của người.
“Tốt, vậy.. ta .. đi” Lời nói còn không quá hoàn chỉnh, đôi mắt đỏ máu, bất quá phi hành xác thực rất nhanh.
Tam hoàn Hồn Tôn Tà hồn sư, một đứa bé còn nhỏ như vậy đã có thực lực sánh ngang với các thiên tài bên trong Học viện Sử Lai Khắc.
Đặt ở trong đủ loại tiểu thuyết tiềm lực này hoàn toàn có thể làm vai chính, nếu như diện mạo chính phái hơn một chút là dư sức.
“Có hai người sao?” Mặc Vân nhìn đứa nhỏ rời đi phương hướng, sau đấy cũng chậm chạp trốn đi
Dựa theo hai người giao tiếp chỉ có ngắn ngủi hai câu, nhưng Mặc Vân đơn giản đánh giá tình hình.
Không phải bất cứ Tà hồn sư nào đều hoạt động thành tổ chức giống Thánh Linh Giáo, ngược lại đa số Tà hồn sư đều hoạt động đơn độc.
Ở tình huống này, bởi vì võ hồn đồng nguyên nên hai cái Tà hồn sư mới không chém gϊếŧ lẫn nhau, thậm chí có khả năng trước đấy hai người bọn họ còn là người thân.
‘Xử lý cái Hồn Tôn trước’ Mặc Vân âm thầm quyết định, bởi vì cái đứa trẻ Hồn Tôn đuổi tới bên ngoài, ở trong khu rừng Mặc Vân mới có thể toàn sức chiến đấu.
Hơn nữa thực lực của đứa trẻ mới có Hồn Tôn, Mặc Vân tin tưởng rằng cậu có thể nhanh chóng làm thịt được đối phương.
Nếu để cho trận chiến với cô gái Hồn Vương kia bị can thiệp, tuyệt đối Mặc Vân sống không nổi!
Ngay khi Mặc Vân vừa rời đi, cô gái võ hồn Thực Tủy Muỗi đột nhiên quay lại, nở một nụ cười tàn nhẫn.
“A ~, quả nhiên là mắc câu nha” Nụ cười càng lúc càng kinh dị, đối với Hồn thú, Hồn sư là một chất dinh dưỡng ngon miệng.
Đồng dạng, đối với Tà hồn sư, cả Hồn thú lẫn Hồn sư đều là đồ ăn ngon đối với bọn họ, chỉ cần ăn thịt của Mặc Vân, cô gái có thể đột phá lên cấp độ Hồn Đế
Võ hồn đang mách bảo cô, từng tế bào trong người đang cực kỳ phấn khích, cô gái thè lưỡi liếʍ máu quanh khóe môi.
Bàn tay cầm lấy xác của một người phụ nữ hai mắt trợn tròn, đã chết không thể nào chết hơn ném xuống.
“Nào, lại tới giờ đi săn!” Bước chân đuổi tới bên ngoài khu rừng, không có vội vã đuổi gϊếŧ Mặc Vân.
Ngược lại cực kỳ bình tĩnh, để cho đứa nhỏ Hồn Tôn đánh đấm với thằng nhóc này, sau đấy thu hoạch lại không muộn.
Mặc Vân để cho cô một cảm giác rất khó nắm bắt, là một cái rất am hiểu lẫn trốn hồn sư, tùy tiện xông tới có khả năng làm cô để vọt mất con mồi lần này.
Ở bên ngoài khu rừng, với một góc nhìn hoàn hảo, Mặc Vân cau mày “Không lập tức đuổi theo sao?”
Sử dụng Tinh thần lực để do thám cô gái Hồn Vương, Mặc Vân suýt nữa mất kiểm soát giật mình quay lại, cũng may là cậu kiềm chế được chính mình
Đối phương không dự định gϊếŧ chết cậu ngay lập tức? Như vậy càng tốt.
Đạp lên một vách tường, hít một hơi sâu hơn, ở bên trong Thị trấn làm cho Mặc Vân khó chịu cuối cùng cũng mất đi.
Trở lại với cánh rừng, lập tức xóa bỏ hết mùi máu, Mặc Vân đem bản thân hòa vào Mộc nguyên tố, bên trong thị trấn, cô gái lúc này còn đang trên đường đi tới cồng thị trấn, chuẩn bị gϊếŧ nốt mấy con cừu nhỏ còn lại.
Bàn tay chạm vào một thân cây lớn, nhắm mắt lại
‘Trả lời ta, nơi nào có nhân loại, gần đây nhất!’
Những thân cây lớn đang rung động, một lần nữa mở mắt ra, Mặc Vân dùng tốc độ cực nhanh bay lượn.
Đuổi tới vị trí của cái Tà hồn sư Hồn tôn, đứa trẻ sáu bảy tuổi lấy một phương thức chém gϊếŧ tàn bạo đối với cặp vợ chồng bỏ trốn thè lưỡi
“Gϊếŧ… gϊếŧ!! Gϊếŧ!”
“Ăn tủy, ăn thịt các ngươi, ăn tủy!”
“KHÔNGGGG ….!”
Phạch!
Cái đuôi của đứa nhỏ đâm thủng qua bụng của người vợ, hoặc là nói đúng hơn, người chồng dùng vợ mình làm tấm khiên bảo vệ bản thân.
Đến khi chết người vợ còn không tin được mình bị đẩy ra? Chính bà là người đã không màng nguy hiểm cứu ông, ấy vậy mà…
Kế tiếp người chồng vội vàng quay người lại bỏ chạy, chạy đến hoảng loạn, có điều chưa chạy được vài bước, cái đầu của ông đã bay lên cao.
Đứa nhỏ này gϊếŧ người không có tao nhã giống như cô gái Hồn Vương vừa rồi, ngược lại hành động rất theo bản năng.
Mặc Vân chứng kiến tất cả, nhưng cậu không có máu xông lên não mà nhào lên, quá nguy hiểm, cậu cũng sẽ bị gϊếŧ chết.
Man lực của Hồn Tôn này rất mạnh, cần phải trước tiên khống chế lại hành động của đối phương!