Chương 59: Phạm vi nguy hiểm (Cao)

[Sự kiện tấn cấp: Hồn Tôn (Trọng tu) – Làm mười vạn năm hồn thú trọng sinh, không thể nào chịu được hồn hoàn niên kỷ bị giới hạn bằng tu vi trước đây, đánh vỡ giới hạn của chính mình, đạt được hồn hoàn niên kỷ càng cao hơn]

[Phần thưởng: Gia tăng niên kỷ hồn hoàn thứ ba năm thành, điểm tích lũy x 2000, Tông môn kiến thiết lệnh x 1]

Đây là sự kiện tấn cấp mà Mặc Vân nhận được, phần thưởng không thể nói là không phong phú.

Tại lần thứ ba ngưng tụ hồn hoàn, Mặc Vân có thể chịu đựng được ba vạn năm hồn hoàn niên kỷ, nếu nhiệm vụ thành công hoàn thành liền có thể sở hữu bốn vạn năm năm hồn hoàn niên kỷ.

Đây chính là sự khác biệt, ở cấp độ vạn năm, mỗi lần vượt qua một vạn năm đều có cải thiện cực kỳ lớn.

“Bất quá, Tông môn kiến thiết lệnh? Xem ra nhiệm vụ lần này cần phải đánh BOSS rồi!” Mặc Vân thở dài.

Giống như rất nhiều dạng trò chơi hiện đại, cấp độ ba mươi thường là cấp mở ra hệ thống bang phái, tông môn của nhiều mặt game hiện nay.

Như vậy một khi Tông môn mở ra, người chơi có thể hưởng được kỹ năng tông môn, lợi ích hàng tháng của tông môn, cũng như nhiệm vụ treo thưởng!

Tuy nhiên, lợi ích càng lớn, như vậy độ khó phải trải qua cũng càng nặng nề, thật may mắn là ba tháng vừa qua Đường Vũ chế tạo cho cậu không ít hồn đạo khí.

Bên trong trữ vật hồn đạo khí đồ đạc vô cùng đầy đủ, Mặc Vân hít một hơi sâu chuẩn bị tiếp nhận sự kiện

[Sự kiện tấn cấp (Mô tả chi tiết): Tuyệt thế đường môn thời kỳ, Tà hồn sư hoành hoành, ngăn chặn cái xấu, đánh gϊếŧ kẻ huyết sát thị trấn Mộc An!]

[Một khi tiếp nhận sự kiện, người chơi sẽ được dịch chuyển tới phạm vi nguy hiểm (Cao), thành công mọi thương tổn sẽ được khôi phục, mọi vật phẩm đạt được trong sự kiện thuộc về người chơi!]

[Phải chăng tiếp nhận (Có /Không)]

“Có!”

Lựa chọn xác nhận, Mặc Vân liền lập tức biến mất khỏi căn phòng bên trong ký túc xá, Hắc Chí Tôn nhìn về giường của Mặc Vân.

Đột ngột biến mất như vậy, xem ra Mặc Vân đã đi thực hiện sự kiện tấn cấp, biểu cảm còn cực kỳ trầm trọng, hi vọng là không sao đi.

Lúc này, ở bên trên một thân cây lớn, Mặc Vân đang ngồi nhìn khung cảnh hoang tàn bên dưới chân mình.

Một thị trấn bốc đầy mùi máu, huyết tinh, cùng với tiếng kêu thảm thiết lọt vào tai của Mặc Vân.

Biểu cảm bình tĩnh của cậu cũng có một chút khó coi, lần này sự kiện xem ra cực kỳ khó chơi rồi.

“Máu tươi rất nhiều, không phát hiện còn sự sống ở quanh đây, thị trấn này hẳn phải có đến cả vạn người đi?” Mặc Vân đánh giá

Cậu không dám tùy tiện hành động, ở đẳng cấp hồn lực quá thấp, hồn kỹ của cậu là phụ thuộc vào hoàn cảnh mà phát huy.

Nói cách khác, ở càng gần rừng rậm thì khả năng thực chiến của Mặc Vân mới ở trạng thái đỉnh phong

“Sinh linh đồ thán a, nhưng mà nguy hiểm (Cao), nói cách khác là Tà hồn sư lần này có khả năng là Hồn Vương, hoặc là lượng lớn Tà hồn sư!”

Mặc Vân phỏng đoán, cậu càng hi vọng sự kiện lần này là ở phía sau, bởi vì một Hồn Vương muốn đánh gϊếŧ thật sự rất khó, nhất là với thực lực hiện tại của cậu.

Nếu có thêm Hắc Chí Tôn và Đường Vũ hỗ trợ thì tốt rồi.

Thả người nhảy xuống, thời khắc đều cảnh giác, Mặc Vân triệu hồi võ hồn, đem khí tức của mình dấu đi.

Không thể tiếp tục quan sát ở xa, cần phải tự mình đi vào tìm hiểu, giống như vẫn còn Tà hồn sư đang hoạt động.

Máu me be bét, não dịch văng ra bên ngoài, những thây xác chất đống lên nhau, cơ thể bị phá hoại không nhiều lắm.

Mục tiêu của đối phương là…. Mặc Vân đối với một cái xác đánh giá các bộ phận còn thiếu trên người thây xác

“Tủy sống!”

Rút cạn tủy sống của người khác đến tăng cường hồn lực của chính mình, cậu đã theo dõi hơn mười cái xác, và mỗi cái đều có có dấu hiệu tương tự nhau.

Lại chuyển đến vị trí khác, biểu cảm của Mặc Vân liền trầm lại, xem ra hi vọng của cậu không thành hiện thực rồi

Các cái xác đều chỉ mất đi duy nhất một thứ, điều đó đồng nghĩa với việc kẻ gây ra thảm họa này khả năng cao là một người hoặc một vài người nhất định.

Có thể vô thanh vô tức đem thương vong tăng cao như vậy, hơn nữa là một thị trấn đông đúc, Thiên Hồn đế quốc phòng ngự cũng không tốt quá a.

Loạt xoạt!

Âm thanh vang đến từ một nơi không quá xa, Mặc Vân liền cúi người núp xuống một vật chắn gần đấy, đem từng bước chân di chuyển đến không âm thanh

“Tinh linh ngữ: Ảo ảnh!”

Tạo ra một hoàn cảnh lẫn trốn thích hợp, nhìn về đối diện, một người đàn ông trung niên mặc đồ rách rưới, khắp nơi là vết thương đang bỏ trốn.

Đằng sau ông ta là một cái trẻ tuổi nữ nhân, gương mặt giống như thiên thần, đôi mắt giống hai viên thủy tinh lấp lánh.

Mái tóc màu hạt dẻ phủ tới bên hông, bộ váy màu trắng liền thân càng khiến cô giống như một cái thiên thần xinh đẹp.

Tất nhiên là trừ cái đuôi giống như kim đâm của đối phương đang chọt vào đầu của người đàn ông bỏ trốn.

Phạch!

“Không… không, cứu tôi… khô….” Đứt hơi, người đàn ông trung niên cứ như vậy ngã xuống.

Nhưng mà, ông ta vẫn còn chưa chết.

Chọc đi tủy sống chỉ làm cơ thể của đối phương mất đi khả năng điều khiển mà thôi, giống như một cái người thực vật.

Đối phương phải chịu đựng cơn đau này chầm chậm tới khi chết hẳn!

Một phương thức gϊếŧ người tàn nhẫn đến mức nào a!

“Hừm, khá ngon miệng, vị máu này!” Liếʍ lấy khóe môi, cô gái xinh đẹp như thiên thần thu hồi cái đuôi của mình.

Sau lưng của đối phương hiện lên đôi cánh mỏng trong suốt, cùng thêm hình dạng của võ hồn, Mặc Vân dám phán đoán, đối phương có thể là loài muỗi võ hồn.

Nhưng mà không đi hút máu mà lại hút đi tủy sống? Thật là ác hàn!

Cô gái giống như hơi tò mò nhìn về phía của Mặc Vân đang lẫn trốn, cái đuôi lại lần nữa phóng tới

ẦM!

Đâm vào gần sát chỗ Mặc Vân đang đứng, phổi của cậu như ngừng thở, tim cũng dừng đập vài nhịp.

Suýt chút nữa là Mặc Vân tử vong bởi đòn vừa rồi, nếu không thì cũng sẽ lộ mất vị trí.

Chiến đấu với đối phương tại hoàn cảnh hiện tại không phải là việc thông minh.

Còn không mau đi nhìn mấy vòng hồn hoàn của đối phương đi?

Vàng vàng vàng, tím tím!

Năm vòng hồn hoàn, ngũ hoàn Hồn Vương!

Con mẹ nó, nhiệm vụ này có thích hợp với một Đại hồn sư như cậu không? Độ khó này đâu phải đơn giản là (Cao), mà là (Địa ngục) mới đúng

Hồn Vương tà hồn sư? Đầy đủ để bình thường Hồn Đế phải cẩn thận, chiêu thức của bọn chúng đều rất tà ác và khó lường.

‘Tiếp tục tìm hiểu!’

Thời gian không giới hạn, Mặc Vân cẩn thận dùng thời gian của mình một cách hợp lý nhất, nếu cho thích hợp điều kiện, cậu có thể nỗ lực một lần!