Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đấu La Đại Lục Người Chơi

Chương 56: Chu Y bão nổi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đánh bại Vương Đông, đến cả Hắc Chí Tôn cũng không ngờ tới kỹ năng của mình có thể đập bể võ hồn của đối phương.

Mặc dù nói là Vương Đông sẽ bị trọng thương khá nặng, thậm chí Tinh thần lực sẽ có đôi chút giảm xuống, nhưng tổng thể thì Vương Đông vẫn là an toàn.

Ở trong chiến đấu không ai có thể chắc chắn bình ổn mà ra, ngay khi Vương Đông có ý định sử dụng Hạo Thiên Chùy liền nên nhận thức được một khi thất bại đối phương sẽ như thế nào.

“Mau.. mau kết thúc trận đấu, mọi người mang Vương Đông về phòng học, … Vũ Hạo? Em cũng bị làm sao nữa?” Vương Ngôn lão sư bối rối chỉ huy, ông nhìn thấy hai cái học trò cưng của Chu Y lão sư lần lượt ngã xuống.

Chạy nhanh đem Vương Đông đưa trở về lớp, một vị Hồn Thánh trị liệu hệ hồn sư dùng hồn kỹ tới khôi phục cho Vương Đông và Hoắc Vũ Hạo

“Tình huống của cậu ta như thế nào?” Vương Ngôn lo lắng hỏi

“Không sao, đứa nhóc này chỉ bị hỗn loạn tinh thần lực, còn đứa nhóc võ hồn bị đập nát cũng không có tổn thương gì nhiều, thật sự rất kỳ lạ, tinh thần lực đều được bảo vệ, thậm chí tổn thương đến nội tạng cũng không bao nhiêu, khoảng chừng một đến hai ngày là có thể khôi phục lại” Hồn Thánh trị liệu hệ hồn sư đơn giản nói rõ tình hình của hai đứa nhỏ.

Tiêu Tiêu nghe vậy liền thở phào một hơi, không nghĩ tới Vương Đông và Hoắc Vũ Hạo đều có thể khôi phục rất nhanh.

Hai cánh tay bị gãy xương của Vương Đông hiện tại đã lành lại, tuy nhiên vẫn cần bó bột khoảng một tuần

Đồng dạng Hoắc Vũ Hạo ngủ một giấc liền có thể hoàn toàn bình thường trở lại.

“Cảm ơn Hà lão sư!” Vương Ngôn gật đầu cảm tạ vị Hồn thánh hệ trị liệu, đối phương là một người phụ nữ trung niên tầm khoảng ba bốn mươi tuổi.

Độ tuổi này có lẽ là bằng với Chu Y lão sư, tên họ cụ thể thì không biết, nhưng Hà lão sư có thể tu luyện tới Hồn thánh đã là một sự đáng ngưỡng mộ.

Hệ trị liệu hồn sư a!

Chủ sọ gây ra vấn đề này, Hắc Chí Tôn vẫn đang cực kỳ bình tĩnh ngồi nhìn một bên, giống như gây ra thương tổn cho Vương Đông không phải là cậu vậy

[Nhiệm vụ (Dã ngoại): Đòi lại chức vụ lớp trưởng, không bị người khác đè đầu cưỡi cổ, Vương Đông 1/1] (Hoàn thành)

‘Nhận thưởng’ Mặc niệm trong đầu, Hắc Chí Tôn nhắm mắt cảm thụ hồn lực đang tăng dần lên trong cơ thể.

Trước đấy đột phá lên cấp 33 tu vi vẫn còn chưa vững chắc, hiện tại Hắc Chí Tôn cảm giác hồn lực đã khá ổn định.

Nếu lại cho cậu thêm tầm một tháng nữa hẳn là có thể đột phá lên cấp 34, đấy là không có gì bất ngờ xảy ra.

Vừa mới nhận thưởng xong, Hắc Chí Tôn liền nghe được tiếng bước chân vang dội, tiết tấu rất nhanh, cánh cửa phòng học bị đập văng ra

Một cổ áp lực của Hồn Đế đè lên người Hắc Chí Tôn, lục hoàn Hồn Đế Chu Y lão sư cuối cùng đã tới

“Vương Đông, Vũ Hạo, hai đứa không có chuyện gì chứ?”

Ánh mắt hung dữ của Chu Y kèm theo một chút hoảng hốt, vừa vào phòng liền đối với hai học trò của mình hỏi thăm.

Lúc này hai người Vương Đông đang nằm tại trên bàn học, được chữa trị xong hai người trông cũng không quá chật vật

Vương Ngôn lão sư thuật lại lời nó của Hà lão sư về tình huống hai đứa trẻ.

“Mọi chuyện là như vậy…” Nói rõ ràng lý do hai đứa trẻ chiến đấu với nhau, kết quả cuối cùng lại hơi đi quá kiểm soát

“Hắc Chí Tôn, trò không định nói một lời gì với ta sao?” Chu Y lão sư không nhìn Vương Ngôn, khuôn mặt cực kỳ lạnh lùng nhìn Hắc Chí Tôn.

Lời nói tràn đầy giá rét, cảm giác nói một lời không hợp liền sẽ bị Chu Y lão sư ném đi

“Lão sư cần nói gì?” Hắc Chí Tôn hiếm khi nói chuyện ở trong lớp, hồi còn học với Hình Chấn lão sư, mọi người cũng không thấy cậu phát biểu quá nhiều.

Bất quá lúc này Hắc Chí Tôn làm mọi người đổi mới nhận thức về cậu.

Giống như không hề chịu áp lực của Chu Y, hai tay khoanh ở trên bàn, Hắc Chí Tôn mỉm cười nhìn lại đối phương

“Đánh trọng thương bạn học, chỉ vì chức danh lớp trưởng, trò cảm thấy mình xứng sao?” Chu Y lão sư trực tiếp lật ngược câu chuyện, đảo lộn thứ tự của vấn đề.

“Hai người bọn họ có ai trọng thương không khỏi sao?” Hắc Chí Tôn nhẹ nhàng nói

“Ngươi đánh nát võ hồn của Vương Đông!” Chu Y lại tiếp tục nói

“Đánh nhau ai chẳng có sơ suất, Vương Đông dùng đại chiêu để đánh, chẳng lẽ em ngồi nhìn?” Hắc Chí Tôn tiếp tục duy trì biểu cảm hài hước

Chu Y suýt nữa bùng nổ, áp lực ngày càng mạnh hơn, tuy nhiên Hắc Chí Tôn chỉ hơi nhíu mày một chút, hồn lực của đối phương nói theo cách nào đó cũng chỉ là một loại tần sóng đánh về đại não của cậu cùng với trọng lực tăng mạnh.

Hơi bẻ một chút loại hồn lực này, đẩy bớt tám chín phần gánh nặng, Hắc Chí Tôn thể lực dư dả đối mặt với Chu Y.

“Nhân tiện, chức vụ lớp trưởng của em, có vẻ lão sư rất tùy tiện sao? Buổi học đầu tiên, cô không phải nói không nghe lời liền trực tiếp đuổi khỏi lớp?” Hắc Chí Tôn không đợi Chu Y tiếp tục tra vấn, cậu trực tiếp đứng dậy nhìn thẳng vào đối phương

“Như vậy, tụi em cũng không cần ở lớp một, lớp trưởng gì đó, coi như để lại cho học trò của cô vậy!”

Khuôn mặt Chu Y lúc này đã đỏ bừng, bà ấy cố nén cơn giận, còn Vương Ngôn thì hoảng loạn rồi.

Vừa mới dứt lời, Hắc Chí Tôn đã trực tiếp bước ra khỏi hàng ghế, Mặc Vân cùng với Đường Vũ đồng dạng đuổi theo

Đối với Vương Ngôn lão sư xin lỗi cúi đầu nói “Tụi em cũng rời khỏi lớp một!”

“Khoan đã, mấy đứa bình tĩnh, Chu Y lão sư, cô cũng đừng như vậy chất vấn tụi nhỏ, chuyện này Đỗ chủ nhiệm tuyệt đối không bỏ qua đâu!” Vương Ngôn liên tục giải thích và nói chuyện.

Hi vọng làm hòa được tình cảnh lúc này, nhưng ba người Hắc Chí Tôn đã sớm rời khỏi lớp

Bọn cậu hoàn toàn có thể trưởng thành mà không nhất thiết cho Chu Y lão sư mặt mũi, hơn nữa lần sát hạch trước đó, Ngôn Thiểu Triết cùng học viện các trưởng lão đã hoàn toàn tán thành ba người Hắc Chí Tôn.

Nếu bọn cậu rời đi, kẻ chịu thiệt thòi hơn vẫn là Chu Y lão sư, không phải ai cũng có thể chịu đựng tính của bà ấy.

Muốn đuổi bọn cậu còn rất khó a, lần này Chu Y lão sư coi như đá phải thiết bản rồi!

“Ha ha, biểu cảm của Chu Y lão sư thật sự rất thú vị a! Như cái đèn liên tục chuyển màu vậy!” Đường Vũ rời khỏi lớp học, lúc này cô mới không nhịn được bật cười

“Hôm nay không đi học, vậy trước tiên giúp cậu hoàn thành Thăng linh đi?” Mặc Vân nhìn thời gian vẫn còn khá sớm, đối với Đường Vũ và Hắc Chí Tôn nói

“Được, vậy đi tới chỗ cũ!” Hắc Chí Tôn gật đầu, cảm giác khó chịu của cậu sau khi đánh bay Vương Đông cũng bớt đi một phần nào.

Ngạo khí tất nhiên là Hắc Chí Tôn cần phải có, đối với nhân vật chính nhún nhường không phải phong cách của bọn cậu.

Ba người Mặc Vân không thích dây vào rắc rối, nhưng không có nghĩa là bọn họ sợ rắc rối!
« Chương TrướcChương Tiếp »