Trở lại học viện cũng đồng nghĩa với việc phải đi học trở lại, hôm qua đã báo tin với Hình Chấn lão sư, ngày hôm nay nhóm Mặc Vân mặc dù còn khá mệt nhưng vẫn phải lên lớp.
Vừa mới mở cửa ra liền lập tức nhìn thấy rất nhiều ánh mắt đổ dồn về ba người Mặc Vân, nhất là ở bên trái của nhóm bọn cậu, Hắc Chí Tôn.
“… Có chuyện gì sao?” Mặc Vân nghi hoặc hỏi, tiến trở về chỗ ngồi của mình, ba người bọn cậu ngồi ở tương đối phía sau.
Ở bên cạnh Cẩn Đắc liền hướng Mặc Vân giải thích, hóa ra là trong một tuần đi săn hồn hoàn cho Đường Vũ, lớp trưởng của hệ cường công lần nữa thay đổi.
Từ Hắc Chí Tôn đổi sang Vương Đông, nghe nói đây cũng là ý kiến của Chu Y lão sư, có lần trước giáo huấn, lần này không ai dám cãi lời của bà ấy.
“Ồ? Mất chức sao?” Đường Vũ thú vị nhìn Hắc Chí Tôn, cậu ta hoàn toàn không quan tâm, trực tiếp nằm xuống ngủ gục trên bàn
Mất một lúc sau Hắc Chí Tôn mới chậm chạp mở miệng.
“Mặc dù không quá quan tâm đến chức lớp trưởng, nhưng cách làm này không phải hơi thiếu quan tâm đến mặt mũi tớ rồi?” Hắc Chí Tôn nheo mắt còn hơi buồn ngủ nói, cảm giác như mình là trò đùa đối với các lão sư vậy.
Lớp trưởng nói đổi liền đổi? Thật sự coi rằng cậu là dễ tính, muốn nhào nặn kiểu gì thì làm sao?
Nhìn thầy bầu không khí âm trầm xuống, Mặc Vân và Đường Vũ liền biết tâm trạng của Hắc Chí Tôn không vui.
Bất quá tạm thời còn không quá quan trọng, đợi lát nữa Vương Ngôn lão sư lên lớp liền ý kiến về vấn đề này.
Trong thời gian đó, có khá nhiều người bắt đầu thì thầm về Hắc Chí Tôn, dù sao cả lớp vẫn chưa ai quen ai, lớp cũ thì tụm lại với nhau nói chuyện.
Nhóm ba người Vương Đông, Hoắc Vũ Hạo và Tiêu Tiêu lúc này mới đến lớp, ba người bọn họ nói chuyện trông có vẻ rất vui.
Vừa nhìn thấy Hắc Chí Tôn nằm ở trên bàn, ba người Vương Đông liền lập tức im lặng lại, kiếm một chỗ ngồi ngồi xuống, bọn họ biết rằng quyết định của Chu Y lão sư có phần ngoan cố, nhưng không ai sợ hãi.
Đợi đến lúc Vương Ngôn lão sư tiến đến lên lớp, ông đầu tiên là chảo hỏi mọi người, kế tiếp là đối với Đường Vũ hỏi thăm.
“Tiểu Vũ, em đã hấp thu thành công hồn hoàn thứ ba rổi đúng không?” Vương Ngôn mỉm cười nhìn Đường Vũ
Có chúa mới biết ngày hôm qua Ách Đan trưởng lão kể lại chuyến đi săn làm ông phấn khích đến như thế nào, trực tiếp làm cho Ngôn viện trưởng muốn đem tụi nhỏ kéo sang nội viện học tập.
Vậy mà có thể hợp tác với nhau đánh bại một con ba ngàn năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng, hơn nữa Đường Vũ còn sở hữu được Ngoại phụ hồn cốt.
Trị giá của ba cái học viên này đối với tương lai Sử Lai Khắc thật sự là quá lớn, ban đầu còn chưa nhiệt liệt chào đón là bởi vì học viện cần tra ra thân phận của ba cái học viên này.
Xác định gia đình của Đường Vũ và Hắc Chí Tôn đều là công dân của Tinh La đế quốc, hơn nữa gia đình có trưởng bối thực lực không yếu sau liền dễ hiểu.
Còn về Mặc Vân tuy nói là điều tra không ra, nhưng dựa theo quan hệ của ba đứa trẻ này hẳn là trong sạch.
“Vâng, coi như là may mắn đi” Đường Vũ gật đầu trả lời, cô đã trở thành một trong số những Hồn Tôn hiếm hoi của lớp một.
Nói mới nhớ, ba người Đái Hoa Bân, Chu Lộ và Vu Phong đã bị chuyển rời đi sang lớp hai, tuy nhiên bọn họ vẫn là được hưởng đặc quyền của Học viên trung tâm.
“Thật tốt, như vậy mọi người chuẩn bị bắt đầu buổi học hôm nay….” Vương Ngôn gật đầu vẫy tay kêu Đường Vũ ngồi xuống, có điều ông còn chưa nói dứt câu, Hắc Chí Tôn đã giơ tay nêu ý kiến.
Nhìn thấy Hắc Chí Tôn phản ứng, Vương Ngôn liền biết chuyện gì sắp diễn ra, ông đã khuyên bảo Chu Y không nên làm như vậy, nhưng bà ấy thật sự rất cứng đầu.
Lần trước ông đồng ý để ba người Đái Hoa Bân rời đi lớp một là vì các học viên sau đấy cực kỳ nghe lời, giống như bị dọa sợ.
Nhưng lần này Hắc Chí Tôn là trò cưng của khoa hồn sư nha! Ngôn viện trưởng còn chào đón không ngừng, làm như vậy không phải khó xử ông sao?
“Có chuyện gì sao Tiểu Tôn?” Vương Ngôn ngoài cười trong lòng đổ mồ hôi hỏi, cũng may lần trước đã bắt chuyện tốt với ba đứa, gọi một tiếng là Tiểu Tôn, Tiểu Vũ, chứ không phải là Hắc Chí Tôn bạn học.
“Ngôn lão sư, em có vấn đề muốn hỏi, chức vụ lớp trưởng hệ cường công của em, mất rồi?” Hắc Chí Tôn nói rất trực tiếp.
Lần trước Chu Y tiến vào và phán định rằng cậu làm lớp trưởng, sau đấy cũng là đối phương tước đi chức vụ này của cậu.
Chuyện này đã không nằm ở nghe lời hay không nghe lời, mà là sự tôn trọng từng người rồi!
“Đúng vậy, chức vụ lớp trưởng hệ cường công của cậu đã thuộc về bổn thiếu gia, làm sao? Không phục?” Vương Đông giống như sợ lửa không cháy hết phòng học đứng dậy đối mặt với Hắc Chí Tôn.
Biểu cảm kiêu ngạo kia có bao nhiêu đáng đánh đòn liền có bao nhiêu đáng đánh đòn.
Diện mạo của Vương Đông đối với các bạn học khác còn có chút sức lực, tạo thêm thiện cảm, nhưng với ba người Mặc Vân hoàn toàn là âm điểm!
“Lão sư, cho em một cái lý do hợp lý!” Hắc Chí Tôn không thèm nhìn Vương Đông, vẫn là đối với Vương Ngôn thăm hỏi.
Cảm giác chỉa nòng súng vào người ông là chuyện gì thế này? Vương Đông bạn trẻ, có thể hay không đừng gây rối loạn.
Cảm xúc khó chịu của Hắc Chí Tôn cũng không phải là vô nghĩa, đơn giản là cậu nhận được một nhiệm vụ.
[Nhiệm vụ (Dã ngoại): Đòi lại chức vụ lớp trưởng, không bị người khác đè đầu cưỡi cổ, Vương Đông 0/1]
Đối với nhiệm vụ mới nhận được này, Hắc Chí Tôn cảm giác thế giới quan của mình có chút đổi mới.
Xem ra nhân vật phản diện của hệ thống là định vị đối với bản thân người chơi, con gái của Hải Thần mà hệ thống cũng dám phát nhiệm vụ, thật là gan lớn!
Bất quá, Hắc Chí Tôn đúng là không sợ!
Phần thưởng của nhiệm vụ này là Hồn lực chúc phúc (Trung) và 500 điểm tích lũy.
Không quá nhiều cũng không quá ít, vừa vặn đủ dùng, hiện tại cấp độ của bọn cậu còn quá thấp cho nên căn bản không tiếp xúc được với nhiều nhiệm vụ thích hợp.
“Cái này sao… à, nếu không hai đứa đấu với nhau một trận, ai là người chiến thắng thì lớp trưởng thuộc về người đó?” Vương Ngôn cảm giác hai bên đều không dễ chơi.
Vương Đông cũng là một học viên ưu tú của học viện, vậy nên lần này ông đành để cho thực lực phán quyết.
Làm như vậy Chu Y lão sư cũng không thể nói được gì nữa đi?
Nhưng mà lần trước bà ấy đem Hoắc Vũ Hạo cường ngạnh đặt vào vị trí lớp trưởng hệ khống chế vẫn làm Vương Ngôn có hơi rùng mình.