Chương 49: Ác Sắt La Điểu! (1)

Mặc dù rất là khó khăn để đánh bại Ám Kim Khủng Trảo Hùng, tuy nhiên thành công vẫn là thành công, Mặc Vân ba người liền đứng dậy thu hoạch chiến lợi phẩm lần này.

Thịt gấu ăn cũng rất ngon, tay gấu có thể làm được nhiều món, ba ngàn năm hung thú Ám Kim Khủng Trảo Hùng bị triệt để tận dụng

Ách Đan lão sư còn đang hoài nghi nhân sinh, bất quá ông cũng đã thấy được thực lực chân thật của ba người Mặc Vân.

“Lão sư, ngài là Phong hào đấu la sao? Phong hào là gì vậy?” Hắc Chí Tôn để ý thấy chín vòng hồn hoàn của Ách Đan từ hồi nãy, có hơi tò mò hỏi

“Phong hào của ta? Ách Độc Đấu La? Làm sao?” Ách Đan bình tĩnh lại trả lời, đồng thời thu hồi lại chín vòng hồn hoàn của mình.

Vẫn chưa thấy hình dáng cụ thể võ hồn của Ách Đan, nhưng dựa theo tên của Phong hào, chắc là có liên quan gì với độc tố.

Tất nhiên là có thể thôi, đôi khi có một số Phong hào đấu la đặt tên Phong hào không liên quan đến võ hồn của mình để lừa dối tư tưởng của đối thủ.

Đừng nghĩ rằng điều này vô sĩ, đôi lúc nó có tầm ảnh hưởng không hề nhỏ, nhất là mấy cái Song sinh võ hồn thiên tài.

Nói đến song sinh võ hồn, Sử Lai Khắc đúng là thật không thiếu, Tiêu Tiêu tính một cái, Giang Nam Nam cũng tính một cái.

Chưa kể đến Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông lại càng ghê gớm hơn, Tam sinh võ hồn.

Mỗi cái càng biếи ŧɦái hơn, so với thực lực hiện tại của nhóm ba người Mặc Vân, chỉ cần hơi thiếu nỗ lực một chút, cũng chưa chắc là đối thủ của nhóm nhân vật chính.

“Không có chuyện gì, lão sư, chúng ta đi thu hoạch hồn hoàn thôi” Đường Vũ lắc đầu cười nói.

Mặc dù không tìm thấy Huyết Độc Sa Nhím, nhưng mà vừa rồi Mặc Vân có nói với cô về sự tồn tại của một con hơn sáu ngàn năm hồn thú ở gần đây

Hơn nữa còn cực kỳ phù hợp với võ hồn của cô, đồng thời cũng nằm trong danh sách liệt kê ban đầu của Đường Vũ

Ác Sắt La Điểu!

Một loại hồn thú hình điểu, có cực mạnh khả năng khống chế trọng lực, nghe thì không có liên quan lắm với võ hồn Lam Ngân Thảo, nhưng đồng dạng lại không hề tương khắc với võ hồn của cô.

Phương hướng phát triển của Lam Ngân Hoàng thường là hệ khống chế, sau đấy kèm theo độc tố đến gây tổn thương, phạm vi lớn khống tràng.

Huyết Độc Sa Nhím chính là phù hợp tiêu chuẩn này, nhưng Ác Sắt La Điểu lại không.

Tuy nhiên độc tố có thể từ từ bổ sung sau, tính dung nhập của Lam Ngân Hoàng rất mạnh, ở hồn hoàn thứ bốn hoặc thứ năm lại phụ gia độc tố cũng không sai.

Với cả có Hạt ký sinh hồn kỹ rồi, hiệu quả Tê liệt cũng gây tới hiệu quả không sai, muốn kịch độc mà nói, vậy liền rất khó.

“Hồn thú? Cái nào? Gần đây có Huyết Độc Sa Nhím sao?” Ách Đan nghi ngờ hỏi.

Bọn trẻ không có trả lời ngay lập tức mà nhanh chóng đuổi theo phương hướng của Ác Sắt La Điểu, Mặc Vân ở phía trước dẫn đường.

Dọc đường cũng có gặp mấy cái hồn thú ở gần đấy, tuy nhiên xét thấy hồn lực của tụi nhỏ không nhiều, Ách Đan liền đuổi hết bọn chúng đi.

Có một cái Phong hào đấu la theo sau đúng là thuận tiện, muốn làm cái gì cũng đỡ gặp phải nguy hiểm, mà cũng tránh mất đi cơ hội.

“Là nó, Tiểu Vũ, bắt lại!” Mặc Vân ba người thoát ra khỏi lùm cây, ánh mặt trời vừa chiếu tới liền nhìn thấy rõ hình dạng một con chim lớn bay trên trời, đôi cánh màu bạc uy vũ.

“Ác Sắt La Điểu?” Ách Đan ngạc nhiên nói, ông không hiểu được vì sao lại đuổi bắt con hồn thú này, mặc dù niên kỷ có vẻ cực kỳ phù hợp với tiêu chí đặt ra.

Ngay lúc này Ác Sắt La Điểu cũng nhận thấy mình bị bám đuôi, nó quay đầu lại liền phát hiện ba đứa nhỏ vô cùng tập trung nhìn nó.

Giống như là bị khıêυ khí©h, Ác Sắt La Điểu lập tức vồ xuống, hai cánh lớn hóa thành lưỡi dao gió chém tới.

Bình thường lưỡi dao gió thì không sao, nhưng phụ thêm tăng trọng liền cực kỳ đáng sợ

“Né ra!” Đường Vũ lấy Lam Ngân Hoàng túm lấy người Ác Sắt La Điểu rồi bật nhảy.

ẦM! ẦM!

Lưỡi dao gió nghiền nát một mảng lớn phạm vi mặt đất, suýt nữa là đánh trúng hai người Mặc Vân.

Mặc Vân và Hắc Chí Tôn phản ứng cũng không chậm lăn mình né tránh, hồn hoàn hiện lên tức thời, hồn kỹ phát sáng

Lựa chọn hồn kỹ tốc độ thật nhanh, một nhánh cây trên tay của Mặc Vân hình thành, sau đấy phát sáng

“Tinh linh ngữ + Tinh linh diệp chi! Lốc xoáy!”

Khuếch đại tính phong nguyên tố, cản trợ đôi cánh phi hành của Ác Sắt La Điểu, đem nó quấy rầy để tránh cho Đường Vũ gặp tổn thương

Thành công bật người lên phía trên cao, Đường Vũ mỉm cười nói “Nice! Tiểu Vân!”

Tiếp đến cả người Ác Sắt La Điểu mọc ra thật nhiều đóa hoa, Hạt ký sinh kích hoạt, đem phạm vi di chuyển của con chim hạ thấp xuống.

Ám Kim Khủng Trảo Hùng bọn họ còn dám đánh một trận, đừng nói gì tới một con bình thường Ác Sắt La Điểu!

“Lão sư, có Vạn năm hồn thú đuổi tới, hỗ trợ một chút!” Mặc Vân khống chế chiến trường tiện thể nhắc nhở Ách Đan.

Tất nhiên là phát hiện có kẻ đang đuổi tới ở xa, Ách Đan nói “Không cần lo lắng, cố gắng đánh bại Ác Sắt La Điểu đi!”

Chín vòng hồn hoàn hiện lên, xung quanh Ách Đan tản ra màu tím độc làn khói, sau đấy thoắt cái biến mất.

Thực lực của Ách Đan lão sư hẳn là từ 91 đến 94 cấp, vẫn còn chưa đột phá Siêu cấp đấu la, nếu không thì trong nguyên tác cần phải nhắc tới.

Bất quá nhiêu đấy là quá đủ để cản lại Vạn năm hồn thú, vấn đề là con Ác Sắt La Điểu ở trước mặt bọn cậu.

“Tiểu Tôn, còn được không?” Đường Vũ liên tục né tránh tập kích đến từ Ác Sắt La Điểu, thuận tiện hỏi

Hiện tại lực sát thương chính của bọn họ nằm ở Hắc Chí Tôn, Mặc Vân cũng có thể đánh một trận, bất quá hồn lực hiện tại của cậu quá thấp.

“Đừng có hỏi câu đấy, tránh ra một bên đi!” Hắc Chí Tôn hít một hơi sâu, hồn hoàn thứ ba phát sáng, liên tục vận dụng hồn kỹ làm cậu cảm thấy kiệt sức, vậy nên cần tốc chiến tốc thắng!

“Tiểu Vân, khống tràng!” Hắc Chí Tôn chuẩn bị tấn công, nhưng vẫn không quên nói

“Được rồi, Tinh linh ngữ: Bạo tạc!”

Vạn năm hồn kỹ kích hoạt, vận dụng còn sót lại hồn lực đến tấn công, uy lực của chiêu này rút hết toàn bộ hồn lực còn sót lại của Mặc Vân.

Hơn nữa nếu không phải có Lam Ngân Hoàng của Đường Vũ vây kín con Ác Sắt La Điểu, sợ rằng sẽ không đơn giản gì

“Khụ khụ, sao rồi?” Té ngã xuống đất, Đường Vũ trông vô cùng thê thảm hỏi tình huống.

“Đến rồi, kéo!” Mặc Vân nói

“Tới liền!” Đường Vũ nắm lấy võ hồn của mình dựt mạnh, đem Ác Sắt La Điểu kéo mất trọng tâm cơ thể, sau đấy cây búa của Hắc Chí Tôn đánh tới

OÀNH!

OÀNH!

OÀNH!

Liên tục gõ ba cái, còn chưa chết, bất quá đôi cánh sắt bị nhổ gần hết lông, hiện tại nên là thời gian thích hợp

“Để tớ tới!”