Chương 43: Đấu với Từ Tam Thạch

“Hắc Chí Tôn, tân sinh lớp một, võ hồn Tử Lôi Chùy, tam hoàn Hồn Tôn!” Giới thiệu danh tính của mình, biểu cảm bình thản bước lên sân đấu.

Nhìn về phía trước có vẻ rất là giòn da Từ Tam Thạch, võ hồn của đối phương nhớ không nhầm là theo hướng phòng ngự.

Bất quá tuyệt đối không nên coi thường sức tấn công và khả năng hút lấy trọng lực của đối phương.

“Hắc hắc, đến đây ca chấp hết!” Từ Tam Thạch cười gằn, sau đấy lập tức triệu hồi võ hồn của mình.

Một tấm khiên mang đặc điểm của Huyền Minh, có hơi ảo diệu lơ lửng ở bên cánh tay phải của Từ Tam Thạch.

Những tấm mai rùa nhỏ xếp thành hình, tấm khiến lớn được tạo bởi mật độ mai rùa dày đặc, hoa văn ở bên trên có chút hơi thở cổ xưa.

Ba vòng hồn hoàn đằng sau lưng Từ Tam Thạch hiện lên, vàng, vàng, tím! Tiêu chuẩn cân xứng hồn hoàn, tất nhiên là trừ những con quái vật ra!

“Hừm, tốt!” Bên tay phải nắm chặt, một cây búa hiện lên trong tay của Hắc Chí Tôn, đưa tay lên, vung xuống

ẦM!

Khán giả thấy trận đấu bắt đầu liền không khỏi hưng phấn, bất quá bọn họ vẫn là không hiểu vì sao mới bắt đầu Hắc Chí Tôn đã lao về trước vội vàng đến vậy.

Bối Bối cũng cẩn thận theo dõi trận đấu, ở lần trước khiêu chiến Từ Tam Thạch, có hồn kỹ của Hoắc Vũ Hạo anh mới dám lăng xả dùng đại chiêu ngay từ đầu.

“Cái gì? Chết tiệt, Hồn kỹ thứ nhất: Huyền Minh Chấn!”

Một tay đập mạnh vào mặt đất, sức mạnh của trọng lực như muốn đè ép mọi thứ xung quanh, rất tiếc là nó không bao gồm Hắc Chí Tôn.

Cánh tay trái của Hắc Chí Tôn phát sáng, hồn kỹ hồn cốt phát động!

“Thuấn di + Điện từ chân không!”

Hồn hoàn thứ hai phát sáng kèm theo, lợi dụng sức hút của Từ Tam Thạch để gia tăng tốc độ của mình, vị trí mà Hắc Chí Tôn xuất hiện ngay ở trên đầu Từ Tam Thạch

Mọi người không khỏi giật mình, quá nhanh, Từ Tam Thạch rất khó tránh thoát

“Cẩn thận!!!” Một cô gái tóc vàng xinh đẹp ở gần đó lo lắng kêu to.

Giống như nghe được lời quan tâm của đối phương, Từ Tam Thạch vậy mà bộc phát lực lượng tránh đi.

Mặc Vân và Đường Vũ lập tức chú ý đến cô gái tóc vàng đấy

“Là Giang Nam Nam?” Đường Vũ nhớ rõ các nhân vật chính của nguyên tác hỏi

“Đúng vậy, đệ nhất mỹ nữ ngoại viện, Giang Nam Nam!” Mặc Vân gật đầu xác nhận.

Tuy nhiên dù có bộc phát sức mạnh cả cơ thể, niềm tin cũng không giúp Từ Tam Thạch tránh thoát dư chấn đến từ Hắc Chí Tôn.

Ánh mắt vội vàng lướt trở lại xem Hắc Chí Tôn đang ở đâu, chỉ kịp thấy một cây búa phóng tới

Vội vàng dùng hồn kỹ thứ hai và hồn kỹ thứ ba chống đỡ!

OÀNH!

OÀNH!

OÀNH!

“Hồn kỹ thứ ba: Liên hoàn định châm!”

Phóng thích hồn kỹ thứ ba, Hắc Chí Tôn thế công dồn dập không cho Từ Tam Thạch có một cơ hội để thở dốc.

Ba cái búa lập tức liên tục đánh tới khắp nơi, đem đối thủ đập văng ra xa.

Từ Tam Thạch không thể nào một lúc tránh hết toàn bộ ba cây Tử Lôi Long Chùy của Hắc Chí Tôn, cuối cùng tấm khiên suýt nữa nứt ra, miệng phun một ngúm máu.

“Gyaaa!!”

Nhắm mắt đau đớn, trước ngực bị dộng bởi cây búa khổng lồ, sấm sét lan tòa khắp cơ thể Từ Tam Thạch.

Võ hồn Huyền Minh Quy thuộc tính là nước kèm theo một phần đất, vậy nên khi đối kháng với Bối Bối cậu ta có thể kiềm chế được sát thương.

Nhưng Cực hạn chi lôi rất nhanh đem Từ Tam Thạch tê liệt đến không thấy mặt trời, đau đớn đến thiêu đốt mạch máu bên trong.

“Tam Thạch!” Bối Bối hoảng sợ kêu lên, bị thương quá nặng, Từ Tam Thạch hoàn toàn không còn sức kháng cự.

“Không ổn rồi, tên đó ở trong đợt sát hạch có mạnh như vậy sao?” Vương Đông giật mình, tại trận Chung kết nhóm của bọn cậu thua quá nhanh nên chưa đối diện trực tiếp sức mạnh của Hắc Chí Tôn.

Ngay khi bọn họ vừa mới định lao lên, Từ Tam Thạch lúc này vậy mà cười lạnh ngước đầu dậy, cánh tay cầm khiên giống như phát sáng

“Tiểu đệ, ngươi quá khinh…” thường ta rồi đấy!

Vẫn chưa kịp dứt hết câu, Từ Tam Thạch vậy mà phát hiện Hắc Chí Tôn đang ở sau lưng của mình, cây búa còn đang vung giữa chừng

Không không không, đừng nên như thế ác liệt chứ?

Vừa mới sử dụng Thuấn di một lần nữa, Hắc Chí Tôn vòng hồn hoàn đầu tiên phát sáng, Tử Lôi Long Chùy như chớp giật quất mạnh vào lưng của Từ Tam Thạch.

"Hồn kỹ thứ nhất: Lôi Chấn!"

Không được võ hồn bảo vệ, hiển nhiên Từ Tam Thạch gần như cảm giác mình chết chắc rồi

Giật giật! Giật giật!

Âm thanh của sấm sét không ngừng vang lên bên tai của Từ Tam Thạch, một mảng quần áo bị đốt cháy.

Cây búa đến gần sát phần lưng là dừng, có thể thấy rõ nếu Hắc Chí Tôn vung toàn lực, Từ Tam Thạch tuyệt đối không chết cũng phải trọng thương.

“Ta thắng rồi đi?” Hắc Chí Tôn tiếp tục dùng giọng điệu bình thản để giải thích tình huống lúc này.

Cây búa để sát phần cột sống của Từ Tam Thạch, có cho hắn mười cái gan cũng không dám lắc đầu.

“V.. Vâng!”

“Tốt!” Hắc Chí Tôn thở phào ra một hơi, võ hồn của Từ Tam Thạch thật sự rất khó triền, vậy nên cậu mới bật hết tốc lực của mình để chiến đấu.

Bởi vì là Đấu Hồn Tràng cho nên Hắc Chí Tôn không thể ra tay quá nặng được, nếu không Từ Tam Thạch đã thảm hơn.

“Cảm ơn vì trận đấu!” Nói dứt câu, Hắc Chí Tôn nhảy xuống lôi đài, lập tức kiếm một chỗ tương đối thoải mái ngồi xuống hồi phục hồn lực.

Đã chín cái Hồn Tôn, còn thiếu một cái nữa liền có thể hoàn thành Sự kiện tấn cấp!

Từ Tam Thạch ôm lấy cơ thể bị thương của mình chậm rãi quay về, lần này cậu ta có thể nói là thua rất triệt để.

Gần như không làm gì được Hắc Chí Tôn, võ hồn Huyền Minh Quy còn bị hư hại một ít, cần có thời gian để tu luyện hồi phục, như vậy tốc độ tu luyện của Từ Tam Thạch sẽ giảm xuống đôi chút.

“Còn thiếu một trận nữa a!” Đường Vũ rất là háo hức sau khi hồn hoàn thứ ba của Hắc Chí Tôn được Thăng linh xong, hồn kỹ Liên hoàn định châm sẽ mạnh đến thế nào.

Với các trận đấu hiện tại, Hắc Chí Tôn chỉ sử dụng ba đến bốn lần nhân bản Tử Lôi Long Chùy, đánh cận chiến thì sẽ gọi thêm một cái phối hợp vây công.

Tuy nhiên dùng toàn lực thì sẽ là một con số khác, Hắc Chí Tôn hiện tại nhưng mà là hồn sư cường công mạnh nhất trong số ba người bọn họ.

“Ừm, sắp có thể đi thu hoạch hồn hoàn rồi!” Mặc Vân gật đầu.

Bất quá sau trận đấu với Từ Tam Thạch, không biết liệu có ai dám khiêu chiến với Hắc Chí Tôn hay không.

Dù sao bình thường Hồn Tôn là cực kỳ khó đánh bại được cậu ta, nếu như tới cái Hồn Tông thiên tài ngược lại có thể đấu một trận.

Đang ngồi suy nghĩ chờ đợi, ở trước mặt Hắc Chí Tôn xuất hiện một bóng hình xinh đẹp, mái tóc vàng phủ sau eo, cơ thể mảnh mai nhưng có lực bộc phát mạnh.

Đệ nhất mỹ nữ ngoại viện, Giang Nam Nam xuất hiện

“Ta muốn thách đấu ngươi!”