Chương 31: Xếp hạng chiến (5)

Nhìn hết toàn bộ quá trình trận đấu, có thể nói là một bên áp đảo phía đối diện, Đường Nhã cảm giác sự nhận biết của mình đối với Lam Ngân Thảo võ hồn bị thay đổi.

“Bô.. Bối Bối, có người dùng Lam Ngân Thảo võ hồn như vậy sao? không phải Lam Ngân Thảo võ hồn là có danh xưng yếu ớt và mỏng manh sao? Như vậy không phải là phạm quy ư?” Đường Nhã bị sang chấn tâm lý

“Ta cũng không biết, nhưng rõ ràng là Lam Ngân Thảo của cô bé kia đúng là không tầm thường” Bối Bối gật đầu.

Anh biết rằng Đường Nhã vẫn luôn bứt rứt về thiên phú của mình, Đường Nhã thân là người duy nhất còn sót lại của Đường Môn, cô ấy vác lên vai mình gánh nặng rất lớn.

Tuy nhiên thiên phú không đủ mới là thứ khiến cho Đường Nhã đau khổ, dù rằng cô tu luyện rất chăm chỉ, nhưng vẫn là đuổi không theo kịp tiến bộ của anh.

Bối Bối xoa đầu của Đường Nhã, nhìn cô gái nhỏ nép vào lòng mình đang cố biểu hiện vui vẻ mà đau lòng

“Bối Bối, nếu ta mời bọn họ vào Đường Môn.. liệu rằng bọn họ có đồng ý hay không?” Đường Nhã nói ra ý tưởng của mình, mặc dù xác xuất rất thấp, nhưng cô vẫn là muốn hỏi

“Cái này thì không biết, thực lực của bọn họ mạnh như vậy, hẳn là có hậu trường ở phía sau, Đường Môn tuy còn nhiều tuyệt kỹ đáng giá, nhưng mà chưa chắc đã có sức hút với bọn họ” Bối Bối mặc dù không muốn đả kích Đường Nhã nhưng vẫn là phân tích cụ thể

“Không sao, cứ thử một chút, cũng không chết ai, sau khi kết thúc đợt sát hạch ta sẽ nhờ Tiểu Hạo liên lạc thử” Đường Nhã hít một hơi sâu, lấy quyết tâm.

Hai người bọn họ xem xong trận đấu của nhóm Mặc Vân liền rời đi, trận đấu của nhóm Hoắc Vũ Hạo còn một lúc nữa mới bắt đầu, lát nữa bọn họ sẽ đi xem.

Tiện thể mua luôn cá nướng của Vũ Hạo, cũng không biết thương thế của Vũ Hạo thế nào rồi.

Kết thúc trận đấu chiều đầu tiên, chỉ còn có 16 đội mạnh nhất, Hắc Chí Tôn cũng mới đánh bại được một cái Hồn tôn duy nhất, chính là phụ trợ hệ Ninh Thiên.

Sự kiện tấn cấp của cậu xem ra muốn dựa vào đợt sát hạch hoàn thành liền không được, cần phải tới Đấu hồn tràng để làm nhiệm vụ.

“Urg… tại sao lại khó như vậy chứ?” Đường Vũ một tay nắm lấy Mặc Vân, một tay nắm lấy Hắc Chí Tôn, cảm thụ được sự xung kích giữa hai bên, cô thật sự rất muốn bùng nổ

“Đừng có nói nữa, tập trung đi” Hắc Chí Tôn cũng trở nên bực bội, việc cố gắng liên kết ba võ hồn làm cho cảm xúc của cả ba hơi kích động.

Mặc Vân cố gắng liên kết cả hai, nhưng đến cả cậu còn muốn văng tục chửi má nó.

Sự liên kết giữa ba người còn cần một thời gian để củng cố, xem ra không thể trong thời gian ngắn hoàn thiện được Tam hồn dung hợp kỹ.

Bọn họ kiên trì tới khoảng chín giờ tối, ba người liền nằm bệt tại chỗ, không còn ai muốn nói chuyện.

“Bỏ cuộc, ngày mai lại tính, tớ đi về ngủ” Đường Vũ lăn qua lăn lại sau đấy đứng dậy trở về.

Mặc Vân và Hắc Chí Tôn cũng gật đầu đồng ý, bọn họ có hơi vội vàng.

Trên đường đi trở về, Đường Vũ cũng không có nằm ngủ như đã nói, mà là ngồi xuống tu luyện, cảm thụ lại sự thiếu sót của chính mình.

Bên khu ký túc xá nam, hai người Mặc Vân cũng không chịu thua, bọn họ cũng ngồi xuống cảm nhận sự kết nối hôm nay.

Ai cũng biết, việc hình thành một Võ hồn dung hợp kỹ là rất khó, nhất là trên hai người trở lên dung hợp kỹ.

Có thể giống tình huống của Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông, đột nhiên kết hợp được là không thể.

Ba người Mặc Vân võ hồn cũng không trải qua thời gian dài tiếp xúc như Đái Hoa Bân và Chu Lộ, con đường này cũng đi không thông.

Vậy nên bọn họ chỉ có thể từ từ cảm thụ, giải trừ đi cảm xúc bực tức vô cớ vừa rồi, lần nữa tu luyện tiến độ bỗng chốc trở nên nhẹ nhàng hơn trong vô thức.

Ngày hôm sau vẫn giống như cũ, có hai trận đấu, đội đối thủ của bọn cậu đều có một cái Hồn tôn, nhưng đều bị đánh bại một cách đơn giản.

Từ tình huống này mà nói, hẳn là chỉ có đội của Đái Hoa Bân, Chu Lộ và Thôi Nhã Khiết là có thể cạnh tranh một lần.

Còn đội của Hoắc Vũ Hạo, tuy rằng đi được rất sâu, nhưng trong suy nghĩ của mọi người đều không coi trọng đội ngũ này.

Một cái Hồn sư, hai cái Đại hồn sư còn có thể làm được gì?

Nhưng mà…

“Chúng ta chuẩn bị phải gặp đội của nhân vật chính rồi a” Đường Vũ thú vị nói

“Ừm, nhưng trước hết là phải đối mặt với đội của con trai Bạch hổ công tước” Hắc Chí Tôn gật đầu, sau đấy liếc mắt nhìn về một góc khác.

Bên đấy ba người Đái Hoa Bân, Chu Lộ và Thôi Nhã Khiết liền đang trừng bọn cậu.

“Đáng sợ thật đấy…” Mặc Vân cười trừ, đội hình bên đó thật sự không tệ, hai cái Đại hồn sư, một cái Hồn tôn, hơn nữa có Võ hồn dung hợp kỹ.

Nếu không phải Mặc Vân và Đường Vũ cũng cùng lúc tìm ra được Võ hồn dung hợp kỹ của cả hai, sợ rằng trận đấu kế tiếp sẽ tương đối chật vật.

Còn về phần dấu diếm Võ hồn dung hợp kỹ? Xin lỗi, chỉ cần thân phận của Mặc Vân không bị lộ, và Mặc Vân không phải dùng quá nhiều hồn kỹ riêng mình, như vậy muốn khoa trương bao nhiêu thì cứ khoa trương.

Nơi này là học viện Sử Lai Khắc, biểu hiện ra mình là quái vật mới phù hợp với tiêu chí của học viện chứ?

Trong khi ba người đang thảo luận về trận đấu ngày mai, đột nhiên ba người Đái Hoa Bân đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn cậu

Giống như là lời tuyên chiến, Đái Hoa Bân nói

“Ngày mai, đội của lớp năm chúng ta mới là kẻ chiến thắng!”

Chu Lộ và Thôi Nhã Khiết đều ánh mắt cực kỳ khıêυ khí©h nhìn ba người Mặc Vân, nhất thời bị tuyên chiến ba người có chút không bắt kịp sóng não của bên đối diện.

Phải mất một lúc Mặc Vân mới hiểu, đây là cao ngạo tính cách muốn chứng tỏ chính mình trước đối thủ mạnh mẽ

“A.. à,.. Ngươi nghĩ vậy sao? Ngày mai bọn ta cũng sẽ đấu không nương tay đâu!” Mặc Vân suy nghĩ từ ngữ nói, trong lời nói còn tràn đầy nhiệt huyết.

Đối với dạng khiêu chiến này, nếu không muốn bị dây dưa nữa, liền là nhiệt tình đáp lại, sau đấy bỏ đi

Nếu đây là sự khinh thị, bọn họ có thể không đi quản.

Nhưng Đái Hoa Bân đây là tràn ngập khí thế đứng ra, cũng không biết giới trẻ hiện nay suy nghĩ những gì, hùng hài tử mạch nghĩ thật đúng là khó hiểu.

Bạch hổ công tước con trai, thân phận thật cao nha, à đúng rồi

“Đái Hoa Bân, có thể cho ta hỏi một chút được không?” Mặc Vân chờ đợi cơ hội này hơi bị lâu rồi

Đột nhiên bị hỏi, Đái Hoa Bân lập tức quay người lại khí thế hừng hực, làm cho Mặc Vân không dám nhìn thẳng, má ơi bốc cháy.

“Trong nhà họ Đái, liệu có một người nào tên là Đái Hoa Minh không?” Mặc Vân nghiêm túc hỏi