Chương 27: Xếp hạng chiến (1)

Vu Phong được tăng phúc tốc độ liền muốn khóa chặt Hắc Chí Tôn, cặp móng vuốt của rồng chuẩn bị vồ tới.

Đột ngột cô liền nhìn thấy một cây búa ném thẳng trước mặt mình, không đúng… khoảng cách giữa cô và Hắc Chí Tôn vẫn còn một đoạn cơ mà?

Nhưng mà cảm giác ớn lạnh toàn thân lại nhắc nhở cô phải lập tức né tránh, không thể trực diện đối chọi với cây búa này!

OÀNH!

“Kuh…” Vu Phong đưa hai tay chắn trước người, cơ thể rơi mạnh xuống sàn đấu vì đột ngột thay đổi phương hướng.

Cùng lúc đó, Nam Môn Duẫn Nhi cũng bị vây bắt bởi Lam Ngân Thảo võ hồn, loài võ hồn có danh xưng là yếu ớt và mỏng manh thực vật đang khóa chặt lấy người cô.

Hoàn toàn không thể thoát khỏi sự khống chế này được…

“Nga.. ngàn năm hồn hoàn?” Lúc này có cái học viên chú ý tới hồn hoàn sau lưng Đường Vũ.

Từng sợi từng sợi Lam Ngân Thảo chính xác mà bắt lấy Nam Môn Duẫn Nhi, cô ta cố gắng tìm lấy tư thế mà tẩu thoát.

Chính là càng cố di chuyển thì Lam Ngân Thảo lại khóa đối phương càng chặt, Nam Môn Duẫn Nhi cảm thấy cực kỳ khó thở.

“Thất bảo hữu danh, tam viết: Lực”

Ninh Thiên cảm thấy không ổn, trên tay Thất bảo lưu ly tháp võ hồn liền phát sáng, sử dụng tới ngàn năm hồn kỹ, tăng phúc lực lượng.

Chính là lúc này ở dưới mặt đất nơi Ninh Thiên đang đứng liền xuất hiện một vài dòng chữ mờ ảo, không để ý thật sự rất khó phát hiện

“Bỏ quên ta rồi sao?” Mặc Vân nhỏ giọng nói, cảm giác như hào quang đều bị hai người bạn của mình chiếm hết, nhưng mà chính là như vậy mới tốt.

“Tinh linh ngữ: Bộc phát”

Vừa mới dùng ra hồn kỹ thứ ba Ninh Thiên liền bất ngờ bị bạo tạc, bên dưới chân phát nổ, cả người đều đứng không vững.

Đồng dạng hồn kỹ của cô cũng mất đi hiệu lực, Nam Môn Duẫn Nhi liền chính thức bị khóa chặt bên trong Lam Ngân Thảo không lối thoát

“Chết… tiệt, khó… chịu quá… cái …” Nam Môn Duẫn Nhi cắn răng dùng tới hồn kỹ thứ hai, cố gắng xé nát đi Lam Ngân Thảo bao quanh cô.

Hai chân dùng lực tập trung một chỗ đột phá, bằng toàn bộ sức bình sinh Nam Môn Duẫn Nhi thành công trốn thoát, cô không có dừng lại mà lập tức lùi về sau, sợ hãi một lần nữa bị vây bắt bởi Lam Ngân Thảo

“Lam Ngân Thảo có khó chơi vậy sao?” Chu Y kinh ngạc nói, bà thật sự bị bất ngờ trước biểu hiện bất lực của Nam Môn Duẫn Nhi.

Ninh Thiên vừa rồi đột nhiên bị bạo tạc, hẳn là do người còn lại trong đội của Hắc Chí Tôn đi?

“Bộ ba hồn sư này không phải là hơi biếи ŧɦái quá mức rồi sao?” Hình Chấn kinh ngạc.

“Lam Ngân Thảo?...” Huyền lão ở trên cao trầm tư nhìn xuống loại võ hồn này, có điều ông càng tập trung về cây búa của Hắc Chí Tôn, nó cho ông một chút cảm giác áp bách.

OÀNH!

“Gyaaahhh…” Vu Phong bị đánh bật ngược về sau, va mạnh vào chỗ của Ninh Thiên và Nam Môn Duẫn Nhi.

Một cây búa… không, là ba cây búa đang bay theo quỹ đạo khó lường đuổi tới phía của Vu Phong.

Hồn hoàn thứ ba của Hắc Chí Tôn phát sáng, cây búa Tử Lôi Long Chùy không ngừng ánh lên màu tím lôi điện

“Vu Phong, không sao chứ?” Ninh Thiên vừa mới trụ dậy liền nhìn thấy hai cái đồng bạn của mình bị đánh bay về.

“Khụ… mau né ra!” Vu Phong vội vàng la lên, ở trên bầu trời những cây búa đang bắn tới với một tốc độ đáng sợ.

Dùng sức đẩy Ninh Thiên rời đi, bảo vệ thiếu tông chủ của Thất bảo lưu ly tông là nhiệm vụ của Vu Phong cô.

Nam Môn Duẫn Nhi lập tức phát động hồn kỹ của mình, hai tay bắt lấy Vu Phong, kích hoạt hồn kỹ thứ nhất, phóng nhảy né đi nguy hiểm.

ẦM! ẦM! ẦM!

Ba cây búa cùng lúc rơi xuống đúng một vị trí, điệp gia vào nhau gây nên sức chấn động khổng lồ

“Khí võ hồn, có thể dùng như vậy?” Uyên Lam Hiên kinh ngạc nói, võ hồn của cô là Điệp phiến, đồng dạng là Khí võ hồn, nhưng một khi võ hồn rời tay liền đồng nghĩa với thua cuộc.

“Lực chấn động mới thật sự đáng sợ a” Cẩn Đắc nuốt ngụm nước miếng, nếu trận sắp tới bọn cậu chiến thắng, vậy thì đối thủ của bọn họ chính là đội của lớp trưởng!

Vương Ngôn lúc này tim đập thình thịch chỉnh lại kính của mình, thầm thì nói “Hiếm thấy hồn kỹ a, Liên Hoàn Định Châm hồn kỹ, Liệt Giác Bối Ong hồn thú cung cấp hồn hoàn"

Hơn nữa trông Hắc Chí Tôn không có vẻ gì là mệt mỏi khi mô phỏng ra ba cái Tử Lôi Long Chùy cùng lúc, giới hạn của cậu ta là bao nhiêu? Và hồn lực của cậu ta nhiều đến thế nào?

Đường Vũ nhìn thấy Nam Môn Duẫn Nhi kéo lấy Vu Phong rời đi, lập tức nở nụ cười, quả nhiên là không sai khi thả con cá này về mà

“Hồn kỹ thứ hai: Hạt ký sinh!”

Hồn hoàn màu tím xoay vòng phía sau lưng Đường Vũ, thật nhiều mầm non trên cơ thể của Nam Môn Duẫn Nhi mọc lên

Không những bao phủ cả Nam Môn Duẫn Nhi, mà cả Vu Phong cũng bị khóa chặt lại bên trong, cảm giác vô lực càng lúc càng lớn dần.

“Nha đầu kia, cố ý thả Nam Môn Duẫn Nhi để bắt thêm một con mồi nữa?” Huyền lão tán thưởng cười.

Bên phía Ninh Thiên vội vàng muốn giải trừ trạng thái của hai người Vu Phong, trên tay Thất bảo lưu ly tháp lại xoay chuyển

“Thất bảo hữu danh, nhị viết, Giải!”

“Tinh linh ngữ: Hỗn loạn”

Cùng lúc ra tay, hai cái hồn hoàn sau lưng của Mặc Vân lúc này mới xuất hiện, một vàng một tím, bàn tay nhẹ nhàng ở trên không trung vẽ lên gì đấy.

Lập tức ánh sáng của Thất bảo lưu ly tháp biến mất, Ninh Thiên kinh ngạc

“Là ngươi?” Ninh Thiên cảm nhận được cảm giác này, là kẻ đã bạo tạc cô ở đầu trận!

Mặc Vân mỉm cười vẫy tay không trả lời, nhìn sang phía Hắc Chí Tôn nói “Dứt điểm đi”

“Hồn kỹ thứ hai: Điện từ chân không” Hắc Chí Tôn lập tức vung búa và không trung, bật tiến về chỗ của Ninh Thiên với tốc độ chóng mặt.

Búa tạ vung xuống, sấm sét nổi lên, trọng tài lập tức chắn lại trước mặt của Ninh Thiên.

RẦM!

Lôi điện không ngừng tản ra, hai tay của trọng tài co lại, mùi khét bốc lên, ngũ hoàn hồn vương cứ như thế bị thương bởi một Hồn tôn?

Mọi người đều cực kỳ giật mình, rốt cuộc là vị trọng tài này vì sao lại bị thương?

Ninh Thiên trợn tròn mắt, nếu chiêu này mà đập vào bản thân thì kết quả sẽ ra sao?

“Ninh Thiên!!!” Vu Phong lúc này vội vàng chạy tới quan tâm đồng đội của mình, trận đấu này bọn cô đã thua.

Sau khi bị Hạt ký sinh bao phủ, hai người lập tức bị ném xuống sân đấu, để lại một mình phụ trợ hồn sư ở lại trên sân, không cần nói thì kết quả cũng đã rõ.

“..Ta không sao” Ninh Thiên khuôn mặt còn đổ mồ hôi nhìn về phía Hắc Chí Tôn

Đội hình đối diện này, quá mạnh, mạnh đến mức bọn cô cảm thấy bất lực khi đối đầu với bọn họ.