Tinh Đấu Đại Sâm Lâm khu vực ngoại vi,
4 người đang tìm kiếm Hồn Thú cho Tà Nguyệt.
Đông Quân Thế Hoa nhìn trước mắt Tử Thần Đường Lang.
"Tà Nguyệt, đầu này 430 năm bọ ngựa Hồn Thú phi thường phù hợp với ngươi Nguyệt Nhận Vũ Hồn. Nó có tên là Tử Thần Đường Lang, cao cấp huyết mạch Hồn Thú, nó vũ khí là hai chiếc lợi nhận cực kỳ sắc bén phía trước thân của nó, có có khả năng chém đứt cả kim loại. Nếu ngươi hấp thụ Hồn Hoàn của nó thì sẽ có khả năng có được cường đại cường công loại Hồn Kỹ." Thế Hoa phân tích nói.
Nhìn Tử Thần Đường Lang thân cao 3m cùng sắt bén lợi nhận. Tà Nguyệt chém đinh chặt sắt nói,
"Hảo, vậy nó." Hắn tin tưởng Thế Hoa vị này "hung mãnh" huynh đệ.
"Được."
"Thiên Cơ Tán đệ nhất hình thái, Thiên Cơ Kim Quân Thương!"
Sau khi triệu hồi Thiên Cơ Tán ra xong sau đó, Thế Huân chân đạp bộ pháp lên các nhánh cây mà không gây một chút động tĩnh, nhảy từ trên không trung dùng lực của phần eo hạ mũi thương xuống ngay phần khớp nối cánh tay và lợi nhận của Tử Thần Đường Lang, định khiến cả hai bị rơi xuống.
Nhưng Tử Thần Đường Lang thấy kịp động tác của Thế Hoa, cố nhảy về phía sau, nhưng vẫn bị rơi mất một chiếc liềm.
"Rítttttttt..." Một tiếng như móng tay cà vào bảng phát ra từ Tử Thần Đường Lang miệng.
Nó dùng một cái lợi nhận còn lại chém còn đang trước mặt Thế Hoa.
Thế Hoa cũng nhẹ nhàng cản lại, dùng lực lượng cực lớn đẩy ngã ngửa Tử Thần Đường Lang.
"Diễm!" Thế Hoa thấy bọ ngựa ngã ngửa liền quát.
"Đã rõ!" Sau tiếng trả lời là Vũ Hồn phụ thể Diễm.
"Đệ nhất Hồn Kỹ, Địa Ngục Nham Tương Trùng!"
Phục kích gần đó Diễm thân thể như núi lửa hoạt động, cả người phát nên màu đỏ quang mang, nhiệt độ tăng cao khiến không khí đều vặn vẹo.
Nham thạch từ dưới đất trồi lên như mãng xà siết mồi quay quanh Tử Thần Đường Lang khiến xương ngoài của nó nóng lên, đau đớn cháy bỏng khiến mắt nó trợn trắng, miệng sùi bọt mép trong khi vẫn còn đang vẫy vùng đôi cánh mỏng với cơ hội nhỏ nhoi tránh thoát khỏi tình cảnh thê lương này.
Nhưng ngay cả khi nó cố gắng, thì vẫn vô ích.
Dung nham nguội lại tạo thành một cái quan tài sống cho 400 năm Tử Thần Đường Lang.
"Ngươi làm tốt lắm." Đông Quân Thế Hoa khen Diễm, khống chế được Hồn Kỹ ở mức độ này đã là rất tốt.
"Tà Nguyệt, mau tới xử lý nó!" Diễm mặc dù rất sung sướиɠ khi được vị "huynh đệ" này công nhận, nhưng nhìn bốc khói nghi ngút Tử Thần Đường Lang, hắn sợ Tà Nguyệt không ra tay sớm thì nó sẽ chết mất.
"Cảm tạ." Tà Nguyệt đi tới, khách khí xong lấy ra Nguyệt Nhận, cắt đầu của Tử Thần Đường Lang, kết thúc sự đau khổ của nó.
Một cái trăm năm Hồn Hoàn nổi lên.
Hắn cũng bắt đầu hấp thu Hồn Hoàn.
...
"Bây giờ chỉ còn ngươi a." Thế Hoa nhìn Hồ Liệt Na ánh mắt khát khao nhìn vào hắn, có hơi buồn cười.
"Thế Hoa ca ca, ta cũng muốn Hồn Hoàn, được chứ?" Hồ Liệt Na từ khi phát hiện bản tính của Thế Hoa thì cũng không còn như thế nào ngại ngùng, tự nhận làm nghĩa muội của hắn, ngữ khí nũng nịu nói.
"Các ngươi đã đáp ứng đi theo ta thì ta rất sẵn lòng." Thế Hoa cũng đáp lại, tuy có chút lúng túng với xưng hô của Hồ Liệt Na.
Ngày hôm qua hắn nói hắn muốn chiêu mộ bọn họ vào Vũ Hồn Điện, cũng có thể giúp họ giải quyết Ngưng Chức, coi như đòi lại công đạo, dù sao thì bản chất vấn đề là từ vị này Vũ Hồn Điện nhân viên. Ba người bọn họ cũng đồng ý.
"Hì hì, thật chờ mong đệ nhất Hồn Hoàn đâu." Hồ Liệt Na ngữ khí có chút mong chờ.
Về Hồ Liệt Na Hồn Hoàn hắn cũng đã có dự tính, Yêu Hồ thuộc song hệ Cường Công cùng Tinh Thần hệ Thú Vũ Hồn, trước mắt đệ nhất Hồn kỹ của nàng vẫn là thuộc về cường công, dù sao Tinh Thần hệ Hồn Thú Hồn Hoàn chưa chắc nàng có thể hấp thu được.
Lắc đầu, hắn cũng chỉ có thể xem xem vận khí của Hồ Liệt Na đi tới đâu.
Nhìn trước mặt Hoàng Kim một đời, hắn vẫn rất hài lòng.
...
3 ngày sau,
"Hốnggggggg." Một tiếng hổ khiếu dâng lên.
"Keng...keng...keng..."
Tà Nguyệt cùng Diễm đang chiến đấu với một đầu 420 năm Táng Sinh Thực Ma Hổ.
Sở dĩ gọi nó như vậy bởi vì sự tà ác trong hành vi của loại Hồn Thú này. Khi bọn chúng săn được con mồi, sẽ không gϊếŧ ngay mà dần lột da của con mồi chỉ để lại phần da đầu, sau đó từ từ thôn phệ thân thể của con mồi từ dưới lên trên, khiến con mồi còn sống la hét trong đau đớn, Nhân Diện Ma Chu có gặp Táng Sinh Thực Ma Hổ cũng phải gọi một tiếng gia gia về độ tàn độc.
Bọn hắn phát hiện chỉ này Hồn Thú khi nghe tiếng hét thảm thiết của một đầu Tam Giác Sơn Dương đang bị đầu hổ này lột da. Khi xác nhận tất cả đặc điểm của nó, hắn liền nhận đây là Hồ Liệt Na đệ nhất Hồn Hoàn.
Táng Sinh Thực Ma Hổ, hổ loại Hồn Thú, huyết mạch cao cấp, trên thân được phủ bởi màu lông đen với vằn xám, hai mắt đỏ như máu với đồng tử vàng. Nổi tiếng với nhục thân cực mạnh và thiên tính khát máu cùng biếи ŧɦái.
Thế Hoa không ra tay là bởi hắn muốn Diễm cùng Tà Nguyệt bây giờ phối nhau, dù sao mới thu được Hồn Hoàn, hai người bọn họ cần quen thuộc với Hồn Kỹ của bản thân.
"Diễm, khởi động Hồn Kỹ!"
"Hảo."
"Hoả Diễm Lĩnh Chủ phụ thể"
"Đệ nhất Hồn Kỹ, Địa Ngục Nham Tương Trùng!" 3 đầu mãng xà cấu tạo từ dung nham xuất trồi ra khỏi mặt đất, lấy cường ngạnh khí thế xông tới Táng Sinh Thực Ma Hổ.
Ma Hổ thấy thế thì bỏ Tà Tuyệt, né tránh các đợt tiếp cận của Diễm.
"Đệ nhất Hồn Kỹ, Tử Thần Liệp Ma Trảm!" Tà Nguyệt sử dụng đệ nhất Hồn Hoàn.
Thấy trên Nguyệt Nhận xuất hiện u quang màu tím, chém ra ngoài không trung, tạo thành thập tự hình dáng hướng về đầu của Táng Sinh Thực Ma Hổ.
Táng Sinh Thực Ma Hổ bị rối loạn bởi cả hai đợt công kích của Diễm và Tà Nguyệt, nhịp chiến đấu bị hụt một bước, dẫn đến không né tránh được đòn tấn công nào.
"Xoẹt..."
"Xèooo..."
"Gàoooooo..." Sau tiếng chém đứt vào da thịt cùng tiếng da thịt bị nham thạch đốt là tiếng hét đau đớn của Táng Sinh Thực Ma Hổ.
Cả một đời Táng Sinh Thực Ma Hổ nghe tiếng thét của con mồi, giờ đây lại bởi vì thành con mồi của kẻ khác mà hét lên.
Diễm nhắm lấy thời cơ, vận dụng lượng Hồn Lực cuối cùng đem ba đầu dung nham mãng xà cuộn lại cơ thể của Táng Sinh Thực Ma Hổ, sau đó đông cứng lại để tránh nó trốn đi.
Còn Tà Nguyệt sợ đầu hổ này vẫy vùng mà làm thương muội muội của mình, dùng Nguyệt Nhận cắt đứt gân cùng dây chằng của Táng Sinh Thực Ma Hổ.
Nhìn trước mắt kết quả, Thế Hoa rất hài lòng. Sau đó nhìn về phía đang ngơ ngác Hồ Liệt Na, tay đưa chuỷ thủ nói.
"Tới đi, đây là đệ nhất Hồn Hoàn của ngươi a."
"Được." Hít sau một hơi, Hồ Liệt Na tay cầm chuỷ thủ, đi tới trước tàn tạ đầu hổ.
Sau đó đâm thẳng vào hốc mắt, xuyên thẳng qua não hổ.
Một vòng Hồn Hoàn màu vàng nổi lên, Hồ Liệt Na bắt đầu hấp thu.
Nhìn mọi chuyện đã xong, Thế Hoa bắt đầu thả Tinh Thần Lực canh gác, dù sao bây giờ cũng chỉ có hắn còn sức mạnh đầy đủ.
...
Bên ngoài Tinh Đấu Đại Sâm Lâm,
Bốn cái thân ảnh đi ra từ khu vực ngoại vi.
"Thế Hoa ca ca, ngươi bây giờ đi đâu a." Hồ Liệt Na lúc này hoạt bát hỏi, nàng đã tăng lên được 13 cấp, còn Diễm cùng Tà Nguyệt thì 12 cấp. Đây cũng là do nàng hậu tích bạc phát trong suốt một tháng chờ đợi đi đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Thế Hoa nhìn phía sau 3 người, sau đó nhìn một bên không khí nói.
"Xử lý ung nhọt của Vũ Hồn Điện, đúng không? Kim Ngạc gia gia."
"Tiểu tử ngươi Tinh Thần Lực đúng là kinh khủng a." Một lão giả đột nhiên xuất hiện làm Hồ Liệt Na đám người phía sau hết hồn.
"Thế Hoa, vị này là?" Tà Nguyệt có chút cẩn thận nói, dù sao khí tràng của lão giả này rất mạnh.
"Tà Nguyệt các ngươi không cần phải sợ, chỉ là một vị bình thường không có gì lạ lão gia gia mà thôi." Thế Hoa bình tĩnh nói.
Mà 3 người nghe xong đều trong lòng mắng, ngươi nghĩ bọn ta ngu sao? Từ hư không xuất hiện mà lại "bình thường không có gì lạ".
Nhìn đám người khuôn mặt kia, Thế Hoa làm sao không biết là mình "khiêm tốn" quá đâu.
"Đùa các ngươi, Kim Ngạc gia gia là một vị có vị trí rất cao trong Vũ Hồn Điện, tu vi rất thâm sâu khó lường." Thế Hoa giải thích.
"Hắn từ đầu đến cuối đều đi theo chúng ta để đề phòng bất trắc mà chúng ta không xử lý được, nên mọi chuyện bên trong mới thuận lợi như vậy."
"Bây giờ hắn sẽ dẫn chúng ta đi tìm vị kia Chức Ngưng để tìm lại "công đạo" cho các ngươi." Thế Hoa nói.
Tổ ba người cũng biểu hiện phối hợp, không hỏi gì nhiều.
Kim Ngạc cùng Thế Hoa thấy thế cũng không nói cái gì, đi bộ đến chỗ của Chức Ngưng, hay nói đúng hơn là Tinh Đấu Trấn Vũ Hồn Phân Điện.
...
Tinh Đấu Trấn,
Đây là một thị trấn tự phát nơi đặc biệt nơi các Hồn Sư có thể tìm kiếm được các loại vật phẩm, hay thuê đoàn đội để vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm săn gϊếŧ Hồn Hoàn, là một nơi phát tài tốt. Thế nhưng cũng vì thế mà lợi ích xung đột thường xuyên diễn ra, dẫn đến đầu rơi máu chảy, đến khi Vũ Hồn Phân Điện được thành lập hơn 50 năm trước thì mới quy củ hơn.
Vũ Hồn Phân Điện,
Diễm, Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na nhìn trước mặt cơ quan, có thể nói là ngũ vị tạp trần. Bởi người thức tỉnh Vũ Hồn cho các nàng lại muốn các nàng chết đi.
Thấy 3 người không động đậy, Thế Hoa tiến lên phía trước, đi tới chỗ hai vị hộ vệ đang canh cổng. Hắn từ Tử Hà Dung Mặc Lệ lấy ra Trưởng Lão Lệnh của Kim Ngạc đưa cho bọn hắn xem.
"Bái kiến trưởng lão!" Bọn hắn nhìn lệnh bài chứa 6 loại Vũ Hồn Thất Sát Kiếm, Hạo Thiên Chuỳ, Tinh Quan, Quỷ Mị, Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc, cùng Lam Điện Bá Vương Long, thì biết đây là Trưởng Lão Lệnh, liền cung kính hành lễ.
"Ân, ta hôm nay đến là có việc, nhường các ngươi kêu Phân Điện điện chủ ra đây, ta có việc muốn xử lý." Thế Hoa cũng trực tiếp nói.
"Tuân mệnh." Một vị kỵ sĩ nói xong cũng liền đi vào trong Vũ Hồn Thành Phân Điện.
Sau một lúc thì một vị mập mạp mang trên người khang trang y phục, chạy ra nhìn Thế Hoa nói.
"Ngài chắc hẳn là người nắm giữ Trưởng Lão Lệnh a." Điện chủ có chút cẩm thận hỏi.
"Ân." Vì để tránh mất thời gian nghi ngờ xác minh cái gì cẩu huyết tình huống, hắn lại đưa Trưởng Lão Lệnh ra.
"Bái kiến trưởng lão, mời trưởng lão vào trong nói chuyện." Điện chủ vội vàng hành lễ. Thật giả thì hắn chắc chắn là thật, không ai điên mà giả Vũ Hoàng Điện Trưởng Lão Lệnh đâu, Vũ Hồn Điện uy nghiêm không thể nhục.
"Được." Thế Hoa nói xong ra hiệu 3 người, còn Kim Ngạc đã biến mất từ lúc nào.
...
Bên trong phòng khách của Vũ Hồn Phân Điện,
Điện chủ đang cung kính rót trà cho Thế Hoa.
Thế Hoa thì ngồi trên ghế sofa điềm nhiên uống trà, tổ ba người thì đứng phía sau ánh mắt láo liên như kiếm vật gì.
Uống xong tách trà, Thế Hoa mở miệng.
"Điện chủ đại nhân, ta cần ngươi kiếm một kẻ tên Chức Ngưng, Tinh Đấu Trấn Vũ Hồn Phân Điện nhân viên."
"Là, thưa trưởng lão." Điện chủ nghe xong yêu cầu liền kêu người gọi Chức Ngưng, hắn tuy muốn biết lý do nhưng hắn không có cái quyền đó.
Sau nửa nén nhang thì Chức Ngưng được thông báo xuất hiện, hắn là một tên ốm yếu so với Đại Hồn Sư tu vi của hắn.
Hắn cũng không hiểu vì sao đang nghỉ trưa thì bị điện chủ kêu lại.
Mà đến được đây, Chức Ngưng thấy được Hồ Liệt Na đám người thì như gặp quỷ, biết chuyện không lành liền chạy trốn.
"Bắt hắn lại a, điện chủ." Thế Hoa nhìn đang mưu toan đào tẩu Chức Ngưng, nói với đang không hiểu chuyện gì xảy ra điện chủ.
"Hảo." Nói xong thì điện chủ vận dụng Hồn Tông tu vi ngay lập tức bắt được Chức Ngưng, phong ấn Hồn Lực của hắn rồi bắt hắn quỳ xuống trước mặt Thế Hoa.
"Thả ta ra, ta không làm gì sai cả!"
"Các người đừng có ức hϊếp người quá đáng!"
Chức Ngưng vô năng cuồng nộ hò hét.
"Ngậm miệng!" Thế Hoa cũng không để ý con ruồi nhặng này, nhưng điện chủ thì mồ hôi chảy ròng rồi, tay một bóp làm bả vai của Chức Ngưng vỡ vụn.
"Aaaaaaaa..."Chức Ngưng đau chảy cả nước mắt.
"Tà Nguyệt, ngươi nói với vị điện chủ trước mặt vì sao chúng ta lại đến đây?" Thế Hoa mỉm cười nhìn về Tà Nguyệt nói.
"Chuyện là..." Tà Nguyệt thấy được ra hiệu thì tường tận giảng giải mọi chuyện.
Khi biết chuyện thì điện chủ mặt trầm xuống, ba vị thiên tài, trong đó 2 vị tiên thiên 9 cấp cùng một vị Tiên Thiên Mãn Hồn Lực. Xuất hiện trong vùng đất hắn cai quản mà hắn không biết, hơn nữa còn bị thuộc hạ dưới trướng hại, nếu không có vị này trợ giúp thì đúng là uổng phí a, dù sao ba vị trước mặt trưởng thành thì chắc chắn sẽ trở thành Phong Hào Đấu La.
"Chức!...Ngưng!..." Điện chủ phẫn nộ cắn răng từng chữ nói, chuyện này nếu mà lên đến tai của tổng bộ thì cái chức nhỏ này của hắn sẽ biến mất.
"Điện chủ, đại nhân, ta cũng không làm gì sai a. Chẳng lẽ muốn ta ở lại chết chung sao!" Chức Ngưng như không phát giác được căn nguyên vấn đề là từ hắn mà thảm thiết nói, mong Tinh Đấu Trấn điện chủ cùng Thế Hoa tha cho hắn.
"Điện chủ đại nhân, ngươi là người thông minh, hẳn cũng là biết căn nguyên vấn đề a?" Thế Hoa từ tốn nói với điện chủ.
"Trưởng lão đại nhân cũng không cần mỉa mai ta, dù sao nhận người tham lam quá độ như hắn vào cũng là trách nhiệm của ta." Điện chủ như già đi mấy tuổi, cung kính mà vô lực nói.
"Không cần quá tự trách. "Hoạ hổ hoạ bì nan hoạ cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm" cái thành ngữ này không phải là không đúng, hơn nữa đây là lần đầu tiên ngươi phạm sai lầm, cũng không thể vì hắn mà bỏ qua công sức của ngươi suốt bao năm." Thế Hoa như thế thân vào người hiểu chuyện nói, làm điện chủ cảm động không thôi.
"Ngươi cần làm gì với hắn không cần ta phải nhiều lời a?" Thế Hoa mỉm cười nói.
"Đại nhân, ta sẽ cho 3 vị đây một cái công đạo rõ ràng." Nói xong liền phế Vũ Hồn của Chức Ngưng.
"Aaaaaaaa..." Sau đó là một tiếng kêu thảm khắp Vũ Hồn Phân Điện.