Chương 48: Diễn đàn

Khoa Lịch sử Học viện Đệ Nhất có truyền thống lâu đời, nổi tiếng cả trong và ngoài nước.

Phần lớn kiến trúc nơi này vẫn giữ được nét cổ kính đặc sắc, lộ ra hơi thở văn nhân nồng đậm. Trong học viện, bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy giáo sư tay kẹp sách vở, hay sinh viên đến trường báo danh trước vài ngày.

Giang Sắt thích cảm giác này. Nghênh đón tân sinh viên là một chàng trai gầy gò mặc áo sơ mi màu xanh da trời, có lẽ là người chọn lịch sử trong Học viện Đệ Nhất vốn không nhiều lắm, nữ sinh lại càng ít, nên nam sinh viên kia vừa thấy Giang Sắt thì đẩy gọng kính trên mặt, ngẩng đầu lên, nhưng vừa ngẩng đầu lên thì không thể dời mắt được.

Hầu hết tân sinh viên đều có diện mạo ngây ngô, phần lớn còn không biết cách ăn mặc, người đẹp như Giang Sắt lại càng ít.

Nam sinh viên kia nhìn đăm đăm, cho đến khi Giang Sắt gọi cậu vài tiếng, thì mới hoàn hồn lại, thoáng cái mặt liền đỏ bừng.

Xung quanh có mấy nam sinh viên khóa trên nhích lại gần, nhiệt tình muốn giúp Giang Sắt báo danh.

Trước kia mặc dù cô cũng từng nhập học, nhưng trước khi Phùng Nam vào trường, thì đương nhiên đã có người của nhà họ Phùng vì cô mà chuẩn bị thoả đáng, căn bản không cần cô tự mình đến.

May mà cô đã chuẩn bị kỹ những đồ dùng cần thiết cơ bản, bản sao hộ tịch và các loại giấy tờ đều để trong túi hồ sơ, nhưng khi nộp tiền Giang Sắt có hơi sững sờ.

Nhà trường yêu cầu cô phải trọ tại trường.

Các nam sinh viên đứng ở một bên chờ nửa ngày, tuy không được Giang Sắt đáp lời nửa chữ nhưng vẫn chậm chạp không chịu rời đi. Lúc này vừa thấy Giang Sắt nhíu mày, thì liền nhỏ giọng bày cách cho cô:

"Nộp chi phí ăn ở là được. Trường kiểm tra phòng cũng không khắt khe, đến lúc đó muốn ở bên ngoài thì cứ ở, sau này trường học cũng sẽ không quản."

Nhưng thời gian đầu có huấn luyện quân sự, cho nên nhất định cần thống nhất quản lý, chạy cũng chạy không thoát.

Giang Sắt lại nhớ tới trước kia mình hình như cũng không trọ tại trường, cũng không có chuyện huấn luyện quân sự, nhưng ngẫm lại lúc đó Phùng Trung Lương ở đế đô còn có vài mối quan hệ, thì liền thấy thoải mái hơn.

Học phí ngược lại ngoài dự liệu của Giang Sắt, chỉ nộp chưa tới bảy ngàn, thu thêm hai ngàn phí ăn ở, trong thẻ của cô còn dư gần một vạn tám.

Sau khi mua sắm một ít vật dụng cần thiết trong sinh hoạt, làm xong thủ tục nhập học, khéo léo cự tuyệt yêu cầu của mấy nam sinh viên tranh nhau muốn đưa cô về ký túc xá, cô tự mình thu dọn đồ đạc, thuận theo chỉ dẫn đi nửa ngày mới trở về ký túc xá.

Phía sau có mấy người còn chưa hết hy vọng, đi theo từ phía xa xa.

Chỉ trong vòng chưa đầy nửa giờ, tin tức có một em gái xinh đẹp mới vào Khoa Lịch sử đã lan truyền trên diễn đàn trường học.

Có người chụp lén một tấm ảnh nghiêng của Giang Sắt, là lúc cô cúi đầu điền giấy tờ.

Trong ảnh cô không phát giác bị người khác chụp, chăm chú điền đơn. Dưới camera của điện thoại di động, da thịt cô trắng bóc hoàn mỹ, mái tóc dài xanh đen được buộc gọn gàng, cũng không làm kiểu tóc gì cầu kỳ.

Ánh mắt cô nhìn giấy tờ trên tay, vẻ mặt chuyên chú, giống như ngăn cách ồn ào náo nhiệt của khuôn viên trường, cho dù độ phân giải của camera điện thoại di động không tốt bằng camera chuyên nghiệp, nhưng vẫn có thể nhìn ra lông mi dày đặc tinh tế của cô.

Đường cong nửa gương mặt của cô trong ảnh rất đẹp, lỗ tai cũng không bấm, cũng không đeo bất kỳ trang sức nào, thậm chí trong ảnh có thể nhìn ra cô không trang điểm, nhưng khi ảnh được người ta đưa lên diễn đàn, thì đã nhanh chóng được đẩy lên vị trí trên cùng.

Tiểu Trương Khoa Lịch sử: Mau đến xem nữ thần này, sinh viên mới vào của Khoa Lịch sử, đẹp đến mức khiến cho trái tim tôi đập thình thịch suýt nhảy cả ra ngoài. Lúc đó tôi là người đón tiếp, bị em ấy nhìn, chân suýt chút nữa nhũn cả ra, khí chất của em ấy cũng rất đỉnh!

Ngay sau khi ảnh chụp của cậu ta được truyền đi, không ít người trong diễn đàn đã bị thu hút.

Thầy Hoàng [1] Kinh tế học: Không thể nào! Làm sao Khoa Lịch sử lại có thể có một đại mỹ nữ như vậy? Nếu như không phải phẫu thuật thẩm mỹ, thì chủ thớt kia quá may mắn!

[1] "Thầy" ở đây là "tiên sinh" cách xưng hô kính trọng. Chứ không phải là làm nghề giáo.

Cổ Nguyệt Hồ Tâm lý học: Aaa--, chỉ nhìn sườn mặt thôi cũng đã đủ đánh bẹp Chu Oánh của Học viện Nghệ thuật rồi.

Tân sinh viên Khoa Lịch sử: Thật ghen tị tờ đơn được cô ấy chăm chú điền vào, ước gì tôi là tờ giấy kia...

Lão cán bộ Khoa Triết học: Ghen tị +1 ...

Cổ Nguyệt Hồ Tâm lý học: Ghen tị +2.

Bảo bối Khoa Lịch sự: Ghen tị +3.

......

Thầy Mã Khảo cổ học: Chủ thớt còn ảnh chụp nào khác không? Đã thu thập đủ tư liệu về nhân vật mới này chưa?

Lão cán bộ Khoa Triết học: Thầy Mã quả nhiên trầm ổn.

......

Tiểu Trương Khoa Lịch sử: Nữ thần có khí chất cực đỉnh, nhan sắc xuất sắc, Chu Oánh của Học viện Nghệ thuật không có cửa để so sánh. Lúc phân ký túc xá tôi muốn giúp đỡ, nhưng đáng tiếc lại bị cự tuyệt...

......

Giang Sắt cũng không biết website của trường học lúc này đã nổ tung. Cô đến trường báo danh tương đối sớm, nên lúc trở về ký túc xá, những người khác trong ký túc xá còn chưa tới.

Điều kiện ký túc xá của Học viện Đệ Nhất Đế Đô cũng không tính là kém, sinh viên năm nhất là bốn người ở một phòng, có phòng tắm riêng, nhưng không có bình nóng lạnh và điều hòa.

Cô lau chùi đồ dùng mình tạm thời mua, rồi bày lên giường tầng một ở bên trái, các bạn cùng phòng cũng lục tục bước vào.

Mấy người bạn cùng phòng đều là sinh viên năm nhất. Một người nhà ở Đế Đô giống như Giang Sắt, tên là Vu Tiểu Chu, còn hai người còn lại đều đến từ phía nam, một người tên là Trần Vũ Vi, một người tên là Tào Sương.

Lúc đầu mấy người không quen lắm, đều nhìn chằm chằm Giang Sắt.

Trong mấy cô gái, Giang Sắt có khí chất ưu nhã, thực sự rất khó khiến người ta dám dễ dàng thân cận, nhưng cô quả thực rất xinh đẹp, nên vẫn hấp dẫn mấy cô gái trong ký túc xá.

Sau khi giới thiệu tên cho nhau, bầu không khí ngột ngạt liền tốt hơn rất nhiều.

Ngoại trừ Giang Sắt ra, ba cô gái khác trong ký túc xá đều mười tám tuổi, chính là lúc hoạt bạt đáng yêu. Sau khi thu dọn xong đồ của mình, Vu Tiểu Chu đề nghị:

"Tương lai chúng ta còn phải ở bên nhau một thời gian rất dài, không bằng như vậy, buổi tối chúng ta đi ra ngoài cùng nhau ăn một bữa, thế nào?”

Đề nghị của cô được hai người khác nhất trí đồng ý, Giang Sắt cũng không có chuyện gì quan trọng, nên cũng khẽ gật đầu.

Trường học vẫn chưa chính thức khai giảng, nhưng căng tin đã mở, nhưng Vu Tiểu Chu lại nháy mắt nói:

"Bên ngoài trường học có rất nhiều cửa hàng, chúng ta sau khi ăn ở bên ngoài, còn có thể thuận đường đi dạo."

Tào Sương và Trần Vũ Vi dĩ nhiên đều phấn khích đồng ý. Hai người vừa lên đại học, hôm nay lại vừa mới tới báo danh, lúc này đối với đại học mọi thứ đều cảm thấy mới mẻ.

Bên ngoài trường học có không ít cửa hàng, cửa hàng quần áo, cửa hàng trang sức mà sinh viên có thể mua được, rất đa dạng, vì vậy mấy cô gái vừa vào liền không ra được.

Giang Sắt cũng không có quá nhiều hứng thú đối với những thứ này. Mấy hàng hóa này giá thấp, đương nhiên chế tác không được tốt lắm, ngược lại mấy cô gái lại mua không dừng được, lúc ra khỏi cửa hàng trên tay đều là túi lớn túi nhỏ.

"Đúng rồi, có phải ngày 23 sẽ bắt đầu huấn luyện quân sự không?"

Vu Tiểu Chu đột nhiên nhớ tới một chuyện, vừa xách túi xách vừa hỏi.

Mấy cô gái lúc còn học cấp ba hiển nhiên cũng đã trải qua huấn luyện quân sự, nhớ tới nỗi khổ khi huấn luyện quân sự, nhất thời sắc mặt liền thay đổi.

"Mình đã tra qua trên mạng, hàng năm Học viện Đệ Nhất tổ chức tập huấn, đều phải đi căn cứ huấn luyện quân sự gần đó. Những huấn luyện viên được mời tới đều là các sĩ quan trong quân đội đóng tại phía Tây Đế Đô." Vu Tiểu Chu thấy một câu của mình đã hù dọa hai thiếu nữ trong ký túc xá, thì có chút dương dương đắc ý chia sẻ tin tức mình tra được trên mạng:

"Nghe nói trong đó có rất nhiều sĩ quan có lai lịch, mới có thể trở thành bộ đội đóng quân ở Thủ đô."