Dịch: My
Nhóm: TTTV
------------------------
- Quả nhiên là có thể phân biệt rõ Linh Dược. Đôi tay này còn có năng lực như vậy?
Sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng, Ngô Hiên đã xác định rõ năng lực này. Nó chỉ có thể phân biệt linh dược, không thể phân biệt rau quả phổ thông. Nếu có thể phân biệt thì từ lúc làm đồ ăn đã xuất hiện thông tin về chúng rồi.
Dĩ nhiên hắn cũng không cần năng lực này có thể phân tích ra các loại rau quả, bởi vì bản thân hắn chính là đầu bếp, rau quả gì chưa từng nhìn thấy? Chỉ có những linh thảo này là hắn hoàn toàn mờ tịt. Bây giờ có năng lực này xem ra vô cùng hữu ích. Nhưng vận dụng nó như thế nào, hắn tạm thời còn chưa nghĩ tới.
Hắn nhớ lại lúc trước Ngô bá nói hai tay mình vốn cũng không như vậy, hiện giờ lại biến thành như này thật là kỳ lạ. Hắn đoán đôi tay này là do quá trình xuyên việt của mình tạo ra. Nếu đổi lại là chủ nhân cũ của thân thể này có lẽ sẽ hiểu rõ về đôi tay này.
Thật đáng tiếc hắn lục tìm trong trí nhớ rất kỹ mà vẫn không hề có manh mối gì, toàn bộ đều là học tập làm đồ ăn, còn có tu luyện thất bại!
- Tại sao Linh thảo này lại đặt ở phòng bếp? Chẳng lẽ dùng làm nguyên liệu nấu ăn?
Ngô Hiên chú ý tới vấn đề khác, lại lục tìm trong trí nhớ nhưng vẫn không có tin tức về phương diện này. Trí nhớ cũ về vấn đề này ít đến đáng thương. Thân là một đệ tử không thể luyện võ ở Ngô gia, đâu tới phiên hắn đi tiếp xúc phương diện này, vì vậy trong trí nhớ dĩ nhiên cũng không có thông tin hữu ích nào.
- Hay là... thử dùng để nấu ăn xem sao!
Ngô Hiên híp mắt lại, Hàn Long thảo này có tác dụng chữa thương, sao không làm thành một món ăn để điều trị thân thể của mình? Nếu như đã đặt ở chỗ này, nói không chừng đây là nguyên liệu phối hợp nấu món ăn cho các trưởng lão cũng nên!
Hắn chỉ lấy từ trong hộp ngọc một cây Hàn Long thảo, không lấy quá nhiều. Căn cứ vào cân nặng, một cây đã đủ cho mình sử dụng. Hắn biết rõ linh thảo này quý giá, cả người như bị sai khiến lập tức nghĩ đến đem nó đi nấu ăn!
Chuyện này thực ra cũng liên quan đến tính cách của hắn. Chỉ cần nhìn thấy nguyên liệu nấu ăn mới, hắn sẽ lập tức dùng để làm đồ ăn! Thậm chí hắn còn điên cuồng đến mức chu du tứ hải, đi tìm những nguyên liệu nấu ăn khác nhau. Trước mắt xuất hiện nguyên liệu nấu ăn đặc biệt như vậy, hắn dĩ nhiên cảm thấy ngứa ngáy tay chân, trong đầu nghĩ đến chế tác món ăn.
- Hàn Long thảo này có mùi thơm đặc biệt, cảm giác rất thích hợp xào với thịt gà. Nhưng mà trước mắt cũng không có thịt gà, đem đi nướng cũng là lựa chọn không tệ!
Thịt có món nướng, dĩ nhiên rau quả cũng có thể đem đi nướng. Chỉ cần kết hợp với gia vị thật tốt, kỹ thuật nướng chuyên nghiệp thì hoàn toàn có thể nướng ra một món ăn còn ngon hơn cả thịt.
Nghĩ như vậy, hắn không còn do dự, lập tức cầm lấy một cây Hàn Long thảo. Bỏ chảo sắt xào rau sang một bên, phía dưới lộ ra củi lửa đang thiêu đốt đỏ bừng. Ngọn lửa này vừa vặn phù hợp, nếu cháy to hơn sẽ làm Hàn Long thảo bị cháy.
Hắn lấy dầu muối ra, sau đó lại lấy ra cây chổi lông dính chút dầu quét lên thân Hàn Long thảo. Cùng lúc đó, hai tay hắn chợt tỏa ra ánh sáng trắng nhàn nhạt. Ngô Hiên cũng chú ý tới điều này, ngạc nhiên nói:
- Tại sao trên tay ta lại có ánh sáng trắng?
Lần này cũng không xuất hiện tin tức khi chạm vào linh dược mà chỉ đơn thuần là ánh sáng trắng. Hắn dừng lại, bạch quang cũng biến mất theo.
Lúc hắn tiếp tục bôi dầu lên Hàn Long thảo, ánh sáng trắng lại lần nữa phát ra, làm hắn cảm thấy hết sức kinh ngạc. Khi vung muối, bạch quang trên hai tay lại lóe lên lần nữa. Thử nghiệm không có kết quả, hắn đành tiếp tục chế biến món ăn.
Sau khi sơ chế hoàn tất, hắn bắt đầu đặt Hàn Long thảo vào lò lửa để nướng. Dưới sức nóng của củi lửa, Hàn Long thảo bị nướng bay ra một chút mùi thơm. Hương thơm này tràn vào lỗ mũi hắn như một dòng nước ấm áp tràn vào cơ thể, lưu chuyển trong thể nội làm cho toàn thân hắn đều nóng lên.
Ánh sáng trắng trên hai tay hắn không biến mất trong suốt quá trình hắn nướng Hàn Long này thảo. Lúc hắn dừng lại, hai tay mới không phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
Một lát sau, Ngô Hiên lấy lại Hàn Long thảo. Lúc này, bên ngoài Hàn Long thảo đã bị nướng thành một lớp khô vàng, mùi thơm kỳ lạ lan tỏa khắp phòng.
- Lần này nướng không tệ, mùi thơm đặc biệt, chỉ là không biết hương vị như thế nào...
Bất ngờ, Ngô Hiên cảm thấy đầu óc choáng váng, lảo đảo dịch chuyển vài bước,
Sau một lúc hắn mới miễn cưỡng ổn định lại thân thể, trên trán đổ không ít mồ hôi.
- Đây là có chuyện gì, cảm giác như thể lực lượng trong người đều bị rút cạn!
Ngô Hiên hít sâu một hơi. Hắn vừa nướng xong Hàn Long này thảo, lập tức cảm giác thân thể như bị kiệt sức, toàn thân không còn chút sức lực nào như là năng lượng bị tiêu hao quá mức. Hiện tượng kỳ lạ này giống y như lúc nãy nấu ăn. Lúc nấu không cảm thấy gì, nhưng sau khi nấu xong lập tức cảm thấy tất cả lực lượng đều biến mất.
Hắn dùng sức lắc đầu một cái, trạng thái tốt hơn một chút nhưng vẻ mệt mỏi trong mắt lại nói rõ tình trạng của hắn vẫn không khá lên chút nào.
- Hay là nếm thử hương vị a, để xem ta nấu thế nào.
Ngô Hiên chuyển lực chú ý đến Hàn Long thảo, mở miệng chậm rãi thưởng thức. Miếng thứ nhất vừa nuốt xuống, một luồng khí nóng từ trong cổ họng tràn vào cơ thể. Quả thật cảm giác giống như vừa rồi ngửi thấy hương thơm nhưng mạnh mẽ hơn, không, còn có càng nhiều hiệu quả!
Luồng khí nóng này đi đến tứ chi, dần dần khôi phục mỏi mệt lúc trước. Tinh thần cũng không bệ rạc như trước. Chủ yếu nhất là vết thương trên đầu hắn cũng không còn đau nhức. Những biến hóa này làm cho hắn không kiềm chế được ăn thêm vài miếng. Một cây Hàn Long thảo cứ như vậy được ăn hơn nửa.
Hơn nửa cây Hàn Long thảo vào miệng, thân thể như là như kỳ tích khôi phục không ít. Hắn cảm giác toàn thân ấm áp như tắm ánh mặt trời. Đổi lại kiếp trước, ngoại trừ một ít thuốc cầm máu, không có loại nào có hiệu quả lập tức như vậy. Hắn mới chỉ ăn một chút, thân thể lại khôi phục được nhiều như vậy, thật sự là không dám tưởng tượng.
Đương nhiên, cũng có một thứ lập tức nhìn thấy hiệu quả, đó là độc dược.
- Hô, thứ này thật sự là đồ tốt a! Không nghĩ tới hiệu quả chữa thương tốt như vậy. Vết thương trên đầu nhanh chóng khỏi hẳn, thân thể cũng khỏe hơn.
Căn bản là vì vết thương trên đầu hắn cũng không nặng lắm, chỉ là vết thương ngoài da, vì vậy có thể nhanh chóng khỏi hẳn. Nếu là bị mất ít thịt, gãy mấy cái xương, e rằng sẽ không thể lành nhanh như vậy.
Không đợi hắn tiếp tục tinh tế thưởng thức hương vị món ăn, ngoài cửa truyền đến tiếng la mừng rỡ của Ngô bá:
- Tiểu Hiên a, trưởng lão muốn gặp ngươi! Món ăn ngươi làm được tất cả trưởng lão khen ngợi, ăn như quỷ chết đói... Khụ khụ, bọn họ tranh nhau rất kịch liệt, món Thủy Tinh Long ngũ vị ngươi làm đều bị ăn hết sạch rồi! Xem ra cách làm của ngươi là rất đúng a!
Từ rất xa, Ngô bá đã hô to lên, đủ để thấy trong lòng hắn vui mường cỡ nào.
Ngô Hiên chỉ nở nụ cười. Ở bất kỳ thế giới nào, chỉ cần còn có vị giác, chỉ cần còn có thể ăn cơm, gặp được đồ ăn mỹ vị người nào chẳng thích! Thức ăn của Ngô bá cũng không tệ lắm, chỉ là không hợp khẩu vị, đồ ăn cũng quá cũ kỹ. Mặc dù ngon nhưng ăn nhiều cũng sẽ ngấy.
Ngay sau đó, Ngô bá bước vào phòng bếp, nghi ngờ nói:
- Đây là hương vị gì, mùi hương thoang thoảng kỳ lạ, lại có chút quen thuộc. Ngươi lại chế biến món gì sao?
Ngô Hiên xoay người lại, còn chưa há mồm giải thích, Ngô bá đã thấy rõ vật trên tay hắn. Hai mắt lão lập tức lồi ra, run rẩy nói:
- Đây, đây là Hàn Long thảo? Ngươi, ngươi đem Hàn Long thảo đi nướng?
Ngô Hiên thấy vẻ mặt này của Ngô bá, lập tức cảm giác không đúng lắm. Chẳng lẽ Hàn Long thảo này không thể dùng làm rau? Hắn gật đầu đáp:
- Đúng vậy, đây là Hàn Long thảo, ta đúng là dùng nó để nướng, có vấn đề gì sao? Hiệu quả rất không tệ, hương vị cũng không tệ...
- Hồ… hồ đồ! Linh thảo làm sao có thể dùng để làm đồ ăn, phá sản a!
Ngô bá kêu rên một tiếng vang vọng toàn bộ phòng bếp, phảng phất như gặp phải một chuyện cực kỳ bi thảm.