Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Quỳnh
-----------------------
Đi vào Tàng Thư Các, hắn ở một tầng bắt đầu chọn lựa vũ kỹ cùng tâm pháp phù hợp với mình, bởi vì chỉ có thể chọn hai quyển, hắn phải chọn cẩn thận mới được.
Căn cứ thể chất đặc thù của hắn, tại Tàng Thư Các này không có bao nhiêu vũ kỹ cùng tâm pháp phù hợp, chỉ có các loại thể chất thông dụng, mới có thể tu luyện. Nhưng những thứ này bởi vì quá toàn diện hóa, thể hiện bình thường, không có tính mũi nhọn, chỉ có thể nói là quá phổ thông.
Nhưng việc này cũng không có cách nào khác, toàn bộ Ngô gia đều là thuộc tính Hỏa cùng thuộc tính kim, duy chỉ có chỉ có hắn là thuộc tính Thủy, còn gọi là thuộc tính Thủy thuộc tính đã biến dị - thuộc tính Băng!
Muốn tìm được một quyển võ kỹ cùng tâm pháp phù hợp thể chất chính mình, thật sự là chuyện hoang đường viển vông, chắc chắn ở chỗ này sẽ không có, chỉ có thể đi Đấu Giá Hành mua, hoặc đi tông môn cùng gia tộc khác tìm, nếu không căn bản không có loại võ kỹ cùng tâm pháp này.
Vì thế tâm tình đang kích động tràn ngập, trong chớp mắt liền hạ xuống. Vốn nghĩ chọn lựa kĩ một phen, hiện tại ngược lại căn bản không thể chọn, may mà có tâm pháp cao cấp hơn—— Đoán Thể quyết, thuộc loại tâm pháp trung phẩm, đại đa số võ giả tu vi thấp hơn Luyện Linh kỳ, đều lựa chọn thứ này bắt đầu tu luyện
Đương nhiên, nếu có tâm pháp phù hợp thể chất, vậy tiến bộ sẽ nhanh hơn. Rất tiếc Ngô gia cũng không có, có cũng chỉ là thuộc tính Hỏa cùng thuộc tính kim, căn bản không tới phiên hắn.
Tuy nhiên có bản Đoán Thể quyết này, tốt hơn Hóa Thể Quyết, một cái là hạ Phẩm Tâm pháp, một cái là trung Phẩm Tâm pháp, liền biết cái nào tốt hơn.
Chọn lựa xong tâm pháp, hắn còn chọn lấy một bản võ kỹ, tên là Lạc Diệp Chưởng, xem như không tệ. Đương nhiên cũng là loại hình võ kỹ thông thường, võ kỹ có thuộc tính loại hình cũng không có phần của hắn
Bởi vì độ phù hợp quá ít, hắn ở tầng một không được thời gian một chum trà, liền đi ra. Trực tiếp trở về, bắt đầu tiến hành tu luyện.
Ném đi Hóa Thể Quyết, đổi thành Đoán Thể quyết. Quả thật tốc độ tu luyện nhanh không ít, điểm này rất khả quan, nhưng đối với hắn mà nói, vẫn còn quá chậm.
------------------------------
Ngô Hiên gật đầu một cái, con mắt lóe sáng xuất hiện một đạo lợi mang, nhắm ngay một cây cọc gỗ nặng nề vỗ xuống một chưởng
"Lạc Diệp Chưởng!"
Tiếng vang nặng nề của chưởng pháp vỗ trúng cọc gỗ truyền ra, cọc gỗ dưới một chưởng này rung lên.
Ngô Hiên thu hồi chưởng thế, chậm rãi thở ra một hơi, ở bên ngoài cọc gỗ trước mắt để lại một dấu bàn tay.
- Kết hợp tâm pháp Đoán Thể quyết, uy lực càng lớn! Tuy hai quyển đều chỉ là bậc trung, nhưng đối với người mới như ta mà nói, là tương đối phù hợp.
Ngô Hiên cau mày, hôm nay đã là ngày thứ ba tu luyện, tu luyện tâm Tâm pháp coi như cũng được, trên phương diện võ kĩ lại tiến triển chậm, căn bản chính là tiến bộ khó khăn, đến nay mới phát huy không được batầng uy lực.
Từ khi ngày đạt được võ kỹ cùng tâm pháp, hắn liền bắt đầu điên cuồng tu luyện, hận không thể một lúc đem tất cả võ kỹ cùng tâm phápluyện hết, đây chính là tính cách hắn rèn được từ nhỏ.
Chỉ tiếc là không thể như hắn mong muốn. Mới học ba ngày, muốn mạnh lên nhanh chóng cũng khó, chỉ là hắn cảm giác chính mình cùng võ kỹ có độ phù hợp không đủ, giống như là hắn muốn tăng lên, lại bị ngăn lại
Thân thể Ngô Hiên hiện tại đã trở nên tốt hơn, không có bộ dáng yếu đuối như trước kia nữa.
Hắn chỉ là hơi nghĩ một lát, liền lắc đầu, cảm thấy có chút khó hiểu. Có thể tưởng tượng, nhưng cũng không biết đi tìm ai tới mà hỏi.
- Tiểu Hiên, tiểu Hiên... Rốt cục tìm thấy ngươi, hóa ra ngươi ở nơi này tu luyện, khó trách vài ngày cũng không thấy mặt mũi đâu cả.
Ngô bá từ đằng xa vội vàng chạy tới.
Cọc gỗ vốn không có ở đây, là hắn từ nơi khácbê tới, cũng không có đi nơi đệ tử Ngô gia tu luyện. Hoàn cảnh nơi đó tuy không tồi, nhưng hắn lại không muốn bị soi mói. Ở chỗ này tu luyện còn tốt hơn.
- Có chuyện gì vậy Ngô bá?
Ngô Hiên thấy được Ngô bá gấp gáp chạy đến, không biết tìm mình có chuyện gì, hay là trưởng lão muốn tìm mình đây?
Ngô bá đi đến trước mặt hắn, thấy được chưởng ấn trên cọc gỗ, kinh ngạc nói:
- Tu vi của ngươi đột phá?
Ngô Hiên cười gật đầu nói:
- Đúng vậy, đã Luyện Thể Kỳ tầng bốn.
- Luyện Thể Kỳ tầng bốn sao?
Ngô bá sửng sốt, một hồi lâu mới hồi phục tinh thần, nói:
- Tốc độ này không khỏi cũng quá nhanh? Một tuần trước còn vừa mới đột phá a... Nếu không ta nói với trưởng lão, khẩn cầu bọn họ cho ngươi đến nơi tu luyện tốt hơn?
Ngô Hiên biết Ngô bá tại quan tâm mình, nhưng vẫn khoát tay một cái nói:
- Đa tạ Ngô bá, ta ở nơi nào cũng như nhau, tạm thời vẫn ở lại nơi này đi. Hơn nữa tu vi ta thấp như vậy, Ngô bá ngài đi nói, ngược lại sẽ khiến cho các trưởng lão không vui...
Ngô bá thấy Ngô Hiên cố ý không muốn rời đi này, cũng không nói gì nhiều, chợt hắn nhớ tới mục đích đến đây, vội vàng nói:
- Tiểu Hiên, ngươi chẳng lẽ đã quên hôm nay là ngày gì sao? Tháng trước chúng ta đã nói rồi đấy!
- Hôm nay là ngày gì? Tháng trước đã nói rồi?
Ngô Hiên tìm tòi trong ký ức, có vẻ như không có gì đặc biệt, hay hôm nay là sinh nhật của mình sao?
Nghĩ một lát, hắn lắc đầu, nói:
- Ta không nhớ, không biết Ngô bá nói là chuyện gì?
Ngô bá vỗ chân, sốt ruột nói:
- Xem mắt a! Chẳng lẽ ngươi quên hôm nay muốn đi xem mắt sao! Lần trước đã nói với ngươi, ngươi tuổi không nhỏ, cũng nên thành gia lập nghiệp, tìm cho ngươi cô nương tốt để kết hôn...
Ngô bá giọng điệu cứng rắn, Ngô Hiên nghe được mà trợn mắt há mồm, hắn còn tưởng rằng việc gì, nguyên lai là đi xem mắt!
Chuyện này Ngô bá đã nhắc tới, hắn đã từ trong trí nhớ tìm ra. Thân thể này tuổi không nhỏ, cũng là nên thành gia lập nghiệp. Đối với người bình thường không thể tu luyện mà nói, mười bảy tuổi thành gia lập nghiệp rất bình thường, nếu là võ giả, đoán chừng không kết hôn sớm như vậy, đại đa số đều điên cuồng tu luyện, đâu quan tâm hôn nhân đại sự.
Rốt cuộc sinh mệnh của võ giả đều tương đối dài, việc cần phải làm tương đối nhiều, hôn nhân có thể trì hoãn. Đương nhiên, các gia tộc thông gia cũng rất nhiều, tuy nhiên Ngô Hiên cũ vốn không thể tu luyện, sớm nên thành gia lập nghiệp. Cơ bản cũng đã xác định đời này chỉ trôi qua như vậy.
Từ trong trí nhớ trở lại, Ngô Hiên cười khổ nói:
- Ngô bá, người xem ta hiện tại thích hợp thành gia lập nghiệp sao, hay là giúp ta kéo dài, tạm thời đem chuyện này để xuống a!
Đời trước hắn cũng không yêu đương, đời này vừa tới không bao lâu đã trực tiếp đi xem mắt, nếu thuận lợi, có thể kết hôn được luôn. Có vẻ như đôi bên cũng đã xác định muốn kết hôn.
Ngô bá thở dài nói:
- Trước kia nghĩ đến ngươi không thể tu luyện, mới cho ngươi thành gia lập nghiệp nhanh như vậy, tuy nhiên cho dù hiện tại có thể tu luyện, cũng có thể thành gia lập nghiệp trước a! Bất kể như thế nào, tiểu Hiên ngươi cũng phải đi với ta, người ta cũng đã ở bên ngoài, nếu muốn cự tuyệt, thì ra ngoài rồi tính!
Ngô Hiên liên tục cười khổ, người cũng đã đến ngoài cửa, muốn cự tuyệt thì cũng phải gặp một lần đã. Nếu không thấy đã cự tuyệt, vậy cũng quá thất lễ rồi.
- Được rồi, ta đi gặp.
Ngô Hiên đành phải đã đáp ứng.
- Vậy ngươi còn không mau đi thay quần áo! Ăn mặc như vậy mà đi gặp người ta sao? Thuận tiện mang một ít quà cáp, cho dù cự tuyệt cũng phải chuẩn bị, không thể để cho người ta đi tay không về!
Nghe Ngô bá nhắc nhở như vậy, Ngô Hiên cũng cảm giác hiện tại không thể ra gặp ai được, người đầy mồ hôi như thế này, nếu đi ra còn không thất lễ chết?
- Ai, đi gặp cũng tốt... Ngô Hiên vội vàng vào gian phòng, thay quần áo.