Chương 16

Vé tàu bay đến Hela rất đắt, giá vé cho người lớn là mười ngàn, còn trẻ em dưới tám tuổi là năm ngàn.

Số tiền trong tài khoản của Úc Trục Nhan lập tức giảm mạnh. Tuy nhiên, cậu không hối hận vì sớm đã có ý định đưa Úc Tiểu Thiên đến hành tinh này. Chỉ là cậu định chờ thêm một thời gian để tiết kiệm thêm chút tiền, không ngờ lại có chuyện xảy ra đêm nay, khiến kế hoạch của cậu phải đẩy sớm hơn.

Sau khi thu dọn mọi thứ, Úc Trục Nhan đặt một chiếc xe bay không người lái, đưa Úc Tiểu Thiên và hành lý lên xe, rồi quay lại phòng vệ sinh, kéo tên trộm ra ngoài và ném hắn ra khỏi cửa.

Sau khi lên xe, Úc Trục Nhan nhắn tin cho chủ nhà, báo về những gì đã xảy ra trong đêm, đồng thời thông báo ý định trả nhà.

Sau nửa tiếng di chuyển, họ đến phi cảng, nơi các con tàu không gian đậu.

Chưa đầy 20 phút nữa, tàu đến hành tinh Hela sẽ cất cánh.

Úc Trục Nhan dẫn Úc Tiểu Thiên đi ký gửi hành lý rồi qua cổng kiểm tra vé.

Trước khi cửa soát vé đóng, cả hai đã lên tàu an toàn và tìm thấy chỗ ngồi của mình.

Trên đường đi, họ đã quá vội vàng nên mọi thứ diễn ra như một giấc mơ.

Nhưng khi tàu không gian dần bay lên, vượt qua tầng khí quyển và tiến vào không gian, nhìn những khung cảnh tuyệt đẹp ngoài ô cửa sổ, Úc Trục Nhan cảm thấy lòng mình dần bình yên trở lại.

Ký ức cậu bỗng lướt qua khoảnh khắc tên trộm khẳng định khẩu súng của cậu không có hộp năng lượng.

Thực ra, đúng là khẩu súng không có hộp năng lượng thật.

Bên cạnh cậu, Úc Tiểu Thiên chăm chú nhìn ra cửa sổ, không hề chớp mắt.

Một lúc sau, cô bé quay lại nhìn cậu: "Anh à, chúng ta đừng quay về đây nữa, chỗ này không tốt."

Úc Trục Nhan gật đầu: “Ừ, chúng ta sẽ không quay lại nữa.”

Ba giờ sau, tàu đáp xuống phi cảng. Khi tàu dừng hẳn, thang máy từ từ hạ xuống.

Úc Trục Nhan và Úc Tiểu Thiên hòa vào dòng người, tiến đến khu vực lấy hành lý.

Lấy xong đồ, họ tìm một khách sạn gần phi cảng có điều kiện tốt để nghỉ ngơi.

Sau một đêm đầy biến động, cả hai đều nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Úc Trục Nhan ngủ liền bảy tiếng, đến khi tỉnh dậy, đồng hồ đã chỉ bốn giờ chiều.

Trong phòng, rèm cửa vẫn kéo kín, Úc Tiểu Thiên nằm bên cạnh cậu, hơi thở đều đặn.

Úc Trục Nhan nhẹ nhàng rời khỏi giường, mặc đồ, rửa mặt chỉnh tề.

Lúc này, bụng cậu đã bắt đầu thấy đói. Do không tiện nấu nướng trong khách sạn, cậu uống một lọ dịch dinh dưỡng để lót dạ.

Sau khi no bụng, Úc Trục Nhan nhanh chóng đăng nhập vào hệ thống mạng tinh cầu, truy cập vào trung tâm thuê nhà và chỉnh khu vực tìm kiếm về khu thượng thành của Hela.

Cậu cẩn thận lọc những lựa chọn phù hợp hơn. Khác với khi mới xuyên không đến thế giới này, lần này, Úc Trục Nhan đã tự tin hơn về con đường sự nghiệp sắp tới, vì vậy cậu ưu tiên chọn một nơi vừa an toàn vừa thoải mái.

Trên mạng, 80% các căn hộ đều có chức năng trải nghiệm thử, một phần của công nghệ mô phỏng toàn cảnh. Chủ nhà sẽ nhập mọi thông tin về căn hộ lên hệ thống, cho phép khách thuê cảm nhận trực tiếp. Nếu còn lo lắng, khách thuê có thể sử dụng hệ thống đánh giá thông minh.

Hệ thống này sẽ tự động chỉ ra các rủi ro về an ninh hoặc mức độ hao mòn của vật dụng trong nhà. Nếu khách thuê phát hiện thông tin thực tế khác với mô tả trên mạng, họ có thể yêu cầu đền bù, và khoản này sẽ do chủ nhà chi trả.

Điều này chắc chắn đáng tin hơn việc tìm thuê nhà qua môi giới trên Địa Cầu.

Úc Trục Nhan thử trải nghiệm bảy, tám căn nhà liền, tất cả đều rất tốt, với giá thuê dao động từ ba đến bốn nghìn tinh tệ mỗi tháng – khá hợp lý. Tuy nhiên, điểm trừ duy nhất là các căn này nằm gần khu thương mại, nhiều phương tiện qua lại, nên khá ồn ào.

Vì sức khỏe của Úc Tiểu Thiên không tốt, sống lâu dài trong môi trường như vậy sẽ không tốt cho cô bé. Với tư cách là anh trai, Úc Trục Nhan luôn đặt sức khỏe của em gái lên hàng đầu.

Sau khi nhận ra những căn nhà này không phù hợp, cậu quyết định chuyển sang khu vực khác để tìm kiếm.

Khu thượng thành của Haila có thể chia thành hai khu vực chính là vành đai A và vành đai B. Vành đai A rộng lớn, nhiều công trình hiện đại, phát triển về kinh tế, trung tâm của nó chính là thành phố chính của Haila.

Trong khi đó, vành đai B nằm ngoài khu A, cũng thuộc thượng thành nhưng ít dân cư hơn do xung quanh chủ yếu là đồi núi, hồ và sa mạc. Nơi này dần trở thành khu vực dành cho người già và trẻ em.

Dù vậy, Úc Trục Nhan thấy khu B khá hợp ý. Một căn hộ trong khu dân cư lâu đời tên là Hạnh Phúc đặc biệt khiến cậu yêu thích. Khu này đã tồn tại gần 80 năm, các căn nhà đều là nhà đơn lập với sân vườn riêng, và mỗi căn hộ cách xa nhau, đảm bảo không gian riêng tư cho chủ nhà. Nội thất đầy đủ, tuy nhiên phong cách trang trí hơi cổ, phù hợp với người lớn tuổi hơn là giới trẻ hiện đại.

Úc Trục Nhan không bận tâm điều này, cậu trực tiếp liên hệ với chủ nhà.

Chủ nhà là một thanh niên tầm ngoài hai mươi tuổi. Anh ta cho biết căn nhà vốn là của bà nội mình, nhưng bà đã qua đời mùa hè năm ngoái, từ đó căn nhà bị bỏ trống. Mùa xuân năm nay, anh quyết định cho thuê nhưng dù đã treo biển mấy tháng, vẫn chưa ai thuê. Thường chỉ có người hỏi thăm rồi không quay lại.

Úc Trục Nhan là người đầu tiên có ý định thuê rõ ràng, vì thế chủ nhà rất nhiệt tình. Sau khi bàn bạc xong các điều khoản, họ hẹn gặp mặt để Úc Trục Nhan đến xem nhà vào sáng hôm sau. Chủ nhà vui vẻ đồng ý.