Một ngày, Tuyết Liên đi
đưa văn kiện cho chết điểu xử lý, vừa lúc gặp gỡ công chúa Tuệ Hòa cũng ở đó.
“Tuệ Hòa lần đầu tiên xuống bếp, điện hạ chẳng lẽ liền không nghĩ nếm thử?”
Chỉ thấy chết điểu chuyên kém ăn cầm lấy một khối bỏ vào miệng.
“Như thế nào?”
“Ăn ngon.”
Tuyết Liên một bên đi ra ngoài một bên tưởng, tên này như thế nào không
giống bình thường kém ăn đâu? Chẳng lẽ tình nhân trong mắt là Tây Thi?
Buổi tối Tuyết Liên đem chuyện công chúa Tuệ Hòa kể cho Cẩm Mịch nghe, Cẩm Mịch lập tức tán thưởng Tuệ Hòa nào là nói nàng ra tay rộng rãi đến không ít đan dược chứa linh lực.
Đối với việc Cẩm Mịch đem Tuệ Hòa thổi phồng lên, Tuyết Liên không khỏi nhắc nhở Cẩm Mịch không thể hướng về công chúa Tuệ Hòa để lộ ra tin tức quan trọng chẳng hạn như việc cả hai là người của Hoa giới, đây chính là tối kỵ.
Cẩm Mịch vội vàng tỏ vẻ sẽ không để chuyện như vậy phát sinh, chỉ là thay mặt Tuệ Hòa hướng Hồ ly tiên nhân lãnh giáo chuyện tình cảm mà thôi.
Hướng hồ ly tiên nhân lãnh giáo vấn đề này, Tuyết Liên cảm thấy không đáng tin cậy song cũng không nói ra vì Tuệ Hòa và nàng là người xa, nếu là Cẩm Mịch có lẽ nàng sẽ căn nhắc giúp một phen dù nàng chưa từng yêu đương nhiên kiếp trước nhìn thấy không ít bạn bè bên cạnh nói chuyện yêu đương so với Hồ ly tiên đáng tin cậy hơn nhiều.
Khiến một góc thoáng mát ở trong Tàng thư các, Tuyết Liền cầm bản thoại đọc mùi ngon thì Cẩm Mịch chạy đến cao hứng nói cho nàng biết trong buổi trưng binh ban ngày, bởi vì nàng giúp Phượng hoàng làm thông dịch đến khen ngợi, thập phần đắc ý. Cũng nói cho Tuyết Liên biết qua mấy ngày nữa, Thiên giới sẽ cử hành Tết Đoan Ngọ, có phát bánh chưng
có linh lực cho mọi người, nàng đối bánh chưng Đại vương thập phần mong muốn vì nếu ăn nó sẽ có được 500 linh lực.
“ Vậy thì cố lên!” Tuyết Liên thuận miệng cỗ vũ nàng.
“Giờ dần, mặt trời và mặt bắt đầu đổi chỗ, lúc này trăm huyệt đả thông, thích hợp tu luyện.” Tuyết Liên nhắm tĩnh tâm bắt đầu tu luyện.
“ Cẩm Mịch, Cẩm Mịch, tiên nga của Cửu Diệu cung làm ta đem viết phong thư giao cho ngươi.”
Tuyết Liên mở mắt nhìn bóng dáng hai người đứng bên ngoài cửa sau lại nhắm mắt tu luyện, đại khái lại là đào hoa của chết điểu đi, bởi vì từ khi nhận chức thư đồng cho chết điểu chỉ cần hắn xử lý công văn tại Tẩy Trần Điện, sẽ luôn có tiên cô, tiên nga hoặc là nữ yêu đắc đạo nhân lúc nàng và Cẩm Mịch ra ngoài Tẩy Trần Điện nghỉ ngơi và hít thở không khí trong lành, sẽ dâng lên những bức thư tẩm hương thơm phức cậy cục ta chuyển vào thay bọn họ.
Ban đầu Tuyết Liên có chút tò mò thư tình viết cho chết điểu bèn mở ra đọc thử, các
bức thư tình quả nhiên vô cùng phong phú đa dạng đúng như người ta đồn, hành văn tinh tế, có thể nói là được sáng tác đạt đến trình độ đỉnh cao kết hợp hoàn mỹ giữa các án thơ cổ có thể uyển chuyển bày tỏ nỗi lòng nhưng không làm cho người đọc thấy phiền phức, thật khiến cho nàng mở rộng tầm mắt.
Thật ra, làm thư đồng của chết điểu cũng không phải là một nhiệm vụ hoàn toàn chán ngắt, lúc nào cũng luôn có người đến cửa giúp nàng giải tỏa buồn chán.
Không chỉ dừng lại ở việc viết thư tình, một số tiên nữ lớn gan nhìn thấy chết điểu ra khỏi Tẩy Trần Điện bước lên mây bay trên thiên nhai, thì nhất định chưa bay được ba bốn bước, liền xuất hiện một hoặc hai mỹ nhân yểu điệu yếu ớt đứng không vững trên một đυ.n mây nghiêng nghiêng ngả ngả như sắp rớt xuống vậy.
Húc Phượng đương nhiên sẽ không dùng ngữ điệu khắc khe, bắt bẻ nàng và Cẩm Mịch mà dùng lễ nghĩa chu toàn sẽ đỡ cho mỹ nhân khỏi ngã, tiện thể mỉm cười phong lưu, thái độ quan tâm săn sóc nói: “Hôm nay gió lớn, mỹ nhân cần phải cẩn thận dưới chân, chớ để đυ.n mây bị gió cuốn bay đi.”
Các tiên tử nhất định sẽ dùng khăn gấm che miệng cười khúc khích, nũng nịu đáp lại một câu: “Làm phiền Nhị điện hạ, gió lớn quá, Nhị điện hạ sao lại ăn mặc đơn bạc như vậy, tiểu tiên có dệt một chiếc cẩm bào, hay là ngày mai sẽ đưa đến Tê Ngô cung cho ngài nhé?”
Cách một cánh cửa nghe đoạn đối thoại của bọn họ, Tuyết Liên đưa mắt nhìn mặt trời chói chang trên đầu rùng mình một cái, ồ, gió quả nhiên có hơi lớn một chút.
Chết điểu chắc chắn sẽ lại nở một nụ cười tươi rói, “Làm phiền tiên tử rồi.”
Cho nên hắn chỉ ở trước mặt bọn họ lộ bản tính thật sự của mình, đúng không? Nếu đám tiên nữ biết bộ mặt thật của hắn không biết mộng đẹp có vỡ nát không nhỉ? Tuyết Liên xấu xa nghĩ, nhất định sẽ rất thú vị chẳng qua không biết tương lai nàng có diễm phúc chứng khiến không?
“Cho ngươi.”
“Ngươi nhìn xem.” Bên tai vang lên tiếng của chết điểu. Tuyết Liên bực bội mở mắt nhìn chết điểu cầm một phong thơ đưa cho Cẩm Mịch.
“Như thế nào?”
“Hành văn lưu sướиɠ, lời nói khẩn thiết, duy nhất không được chính là nội dung quá mức dài dòng.”
Hôm nay như thế nào có hứng thú thảo luận thư tình.
“ Ngươi đọc cho ta nghe!” Húc Phượng thấy Tuyết Liên từ bỏ tu luyện bèn đưa một bức thư cho nàng xem.
“ Không cần, này là thư tình đưa cho Cẩm Mịch!” Nhìn dòng đầu tiên, Tuyết Liên lập tức đưa cho Cẩm Mịch.
Trong lúc Cẩm Mịch hứng thú đọc thư tình gửi cho bản thân, Phượng hoàng cười cợt nói: “Ánh mắt của đám tiên nga hiện giờ càng ngày càng vô dụng!”
Tuyết Liên cảm thấy trong lòng hắn nhất định là đang cười vị tiên nữ viết bức thư tình nếu biết thân phận nữ nhi của Cẩm Mịch nhất định xấu hổ không dám ra ngoài.
Liễu Thính tiến vào chấp tay chào chết điểu: “ Bên ngoài có người tìm bán tiên Cẩm Mịch.”
“Ngươi thật là so Hỏa thần ta còn muốn vội a.” Húc Phượng trêu chọc Cẩm Mịch nói, “Đi thôi.”
Tuyết Liên xem dáng vẻ vui vẻ của hắn thình lình phán một câu: “ Nhị điện hạ cũng vui tính thật!”
Húc Phượng thu liễm ý cười, ho nhẹ một cái bày vẻ nghiêm túc đối với nàng nói: “Ngươi không đi xem sao?”
“ Không hứng thú, Cẩm Mịch có thể tự xử lý!” Tuyết Liên nhúng vai nói.
“ Dù sao hôm nay không có chuyện gì làm, điện hạ không bằng cùng ta thư giản gân cốt một chút chứ?”
“ Đi, đi luyện võ đài!” Húc Phượng nhìn Tuyết Liên bằng ánh mắt thâm thúy khiến nàng nổi cả da gà, cũng không đợi nàng mở miệng liền nói.