Chương 2: Ông ta muốn cưỡng bức cháu sao?

Người đàn ông mập mạp giơ một tay lên che miệng và nửa khuôn mặt của cô lại, tay kia móc dươиɠ ѵậŧ cứng ngắt đen sì ra, lột bỏ qυầи ɭóŧ của cô, muốn cắm vào cái khe nhỏ chặt chẽ dưới mông.

Thiếu nữ bị ông ta che miệng, bên trong phát ra tiếng rêи ɾỉ, yêu quang trong đáy mắt nhanh chóng xẹt qua, vòng eo mảnh mai của cô nâng lên khó mà nhận ra, tiểu huyệt ướt sũng đã đói khát muốn tiếp cận dươиɠ ѵậŧ của ông ta…

Nhưng sau một khắc: “Bụp…!”

Cơ thể hơn hai trăm cân bị quẳng xuống đất không khác gì cái bao tải nặng trịch!

Tiếng kêu đau đớn dọa chạy mấy đôi nam nữ đang đánh dã chiến ở nơi xa.

Thiếu nữ nhìn qua, trước mặt là một chiếc áo khoác còn mang theo nhiệt độ cơ thể.

Người đàn ông nhanh chân bước tới bay ra một cước đá ngã tên đàn ông bỉ ổi, dùng áo khoác bao chặt cô lại, vỗ vai trấn an: “Không sao rồi bạn học nhỏ, đừng sợ.” Sau đó lặng lẽ nhìn về tên mạp mạp ngã trên mặt đất đang muốn đứng lên chạy trốn, anh bước qua mấy bước, quát nghiêm khắc: “Thành thật một chút!”

Sau đó vặn hay tay ông ta ra sau lưng, ken két hai tiếng lấy còng tay khóa lại.

Tên mập mạp khóc ròng ròng: “Đồng chí cảnh sát, tôi không làm gì cả, tôi còn chưa kịp làm gì hết, đồng chí cảnh sát tha cho tôi đi!”

Trong tai nghe truyền đến tiếng hỏi của cấp dưới, Tần Phong lạnh nhạt nói: “Kế hoạch hủy bỏ, thu đội, ngõ hẻm phía tây bên đây có một tên súc sinh da^ʍ ô thiếu nữ, đến đây dẫn hắn ta về trong cục.” Sau đó gỡ tai nghe ra, đóng lại bộ đàm bên hông, anh trở lại trước mặt thiếu nữ: “Bạn học cháu đừng sợ, tôi là cảnh sát…”

Còn chưa nói xong, Đào Yêu Yêu đã nước mắt lưng tròng nhào vào trong ngực anh, ôm chặt lấy eo của anh: “Hu hu hu, chú cảnh sát, cháu sợ quá!”

Bộ ngực đẫy đà cách áo sơ mi trực tiếp cọ lên cơ bắp bên trên eo anh, khuôn mặt tuấn tú của Tần Phong lộ ra vẻ xấu hổ hiếm thấy, anh muốn đẩy cô ra lại không xuống tay được, chỉ có thể không biết làm sao mà giơ hai tay lên, chật vật lùi lại mấy bước: “Bình tĩnh một chút nào bạn nhỏ, bây giờ cháu an toàn rồi.”

Đào Yêu Yêu nắm lấy anh không buông, khóc hu hu hu, vừa khóc vừa nói: “Ông chú béo kia đè cháu trên tường, còn cởi bỏ qυầи ɭóŧ của cháu, ông ta muốn làm gì, muốn cưỡng bức cháu sao?”

Tần Phong không biết nên giải thích như thế nào, chỉ có thể cứng ngắc giơ tay lên vỗ lưng cô: “Không sao.”

Sau đó đẩy cô ra một chút.