Sau khi rời khỏi nơi ở của ba người Hỏa tước tộc, Đạo Tà cùng với Gia Cát Tư Uyển lập tức quay lại tẩm cung.
Tư Uyển dường như nghĩ đến gì đó, trong lòng suốt từ nãy đều tỏ ra nhộn nhạo không ngừng. Ánh mắt nhìn lên Đạo Tà như đang chờ đợi gì đó, nhưng lại nhận được hắn nói: “Ngươi tu luyện theo thủy đạo? Có muốn được một cơ hội nắm bắt cơ duyên hay không?”
Nàng nghe vậy liền ngạc nhiên, cũng có chút mất mát nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
Đạo Tà cười, sau đó lại dẫn nàng đến Đại Thiên Các vừa mới được hoàn thành, bên trong chưa có ai được phép vào trong ngoại trừ Đạo Tà.
Đứng trước Đại Thiên Các, ánh mắt Tư Uyển hiện ra kinh nghi, nàng thấy được bên trong đó truyền ra khí tức hoàn toàn giống như đại đạo vô thượng, huyền bí mờ ảo nhưng đồng thời cũng khiến bản thân cảm giác rung động.
“Đây là Đại Thiên Các, bên trong có đủ các loại truyền thừa Thần cảnh. Càng lên được tầng cao, lĩnh ngộ được truyền thừa bia càng khiến ngươi nhận được truyền thừa to lớn hơn!” Đạo Tà quay sang giải thích thêm một vài quy tắc, sau đó để mặc cho Tư Uyển bước vào bên trong.
Tư Uyền âm thầm run rẩy mà bước đến trước cửa, đang định tiến vào thì lại nghe Đạo Tà nói: “Nữ Tế Nhược Vân Hoa cùng với Đại Diễm công chúa Hồng Bạch Y đều nhận được truyền thừa Thần Chủ a. So với các nàng không biết ngươi đi được đến đâu?”
Nghe vậy, hai tay Tư Uyển bỗng dưng nắm chặt, trong ánh mắt hiện lên kiên cường, một bước không hề ngần ngại tiến vào bên trong.
Mà ở bên ngoài, Đạo Tà thầm cười, dùng cách này thôi thúc các nàng tuy không phải chuyện gì hay ho, thế nhưng cũng chỉ có như vậy mới khiến các nàng đạt được thứ bản thân mong muốn. Cũng coi như là giúp cho Đại Thiên ngày càng mạnh hơn.
“Cũng sắp đến lúc, để xem lần này bọn hắn có tìm tới hay không? Đám người đó vẫn luôn khiến ta có một cảm giác khá đặc biệt, giống như có chút gì đó liên quan đến thiên đạo trên kia a!” Đạo Tà quay bước rời đi, trong đầu lại nghĩ đến những người khác.
Bên trong hoàng cung, tại quảng trường Đại Thiên, đây sẽ là nơi diễn ra đấu võ chiêu tài, lúc này đang được đám người Gia Cát Bắc Lục hăng hái gia công, sắp đặt trận pháp phòng về cùng một số khán đài quan sát xung quanh. Khí thế hừng hực không kém bao nhiêu so với ngày khai quốc lúc trước.
Mà bên trong kinh thành Đại Thiên cũng đã tụ tập lấy vô số thanh niên tài tuấn, bọn hắn đều hướng đến bên trong hoàng cung, ý chí ngày càng sôi sục.
Có thể thấy ba người Diệp Vô Trần, Vân Nhu cùng với mới quen biết Không Sơn đang ngồi tại bên trong khách sạn nói chuyện. Ngoài đường, bốn tên nam tử áo đen, trên người ma khí lẫm liệt đang chậm rãi bước đi, trong đó lại có một tên như thể bị ngu ngốc, gương mặt lúc nào cùng nhìn chăm chăm về phía trước rồi lẩm bẩm gì đó.
Cũng có một tên nam tử bạch bào phiêu dật, trên lưng là một con Tử xà nhỏ nhắn đang nằm ngủ. Trông hoàn toàn như một tên công tử vô hại đứng trên mái nhà, thế nhưng ai đủ bản lĩnh cũng có thể cảm nhận được sự nguy hiểm chết chóc ẩn giấu bên trong người hắn. Mà lúc này, hắn lại đang đánh mắt nhìn về phía Đế Ma Cung, tại nơi đó đang có một trận chiến diễn ra mà không mấy ai biết đến.
Bên trong đại sảnh Đế Ma Cung, lúc trước vốn là nơi khảo nghiệm các học đồ tiến nhập. Thế nhưng hiện tại do đã xây nên bốn học phủ ở bốn phía xung quanh dẫn đến nơi này trở nên yên tĩnh khó tả.
Bên trong đang xảy ra một trận chiến, một bên là một trong Ngũ ma tướng- Đao Ma, thân hình to lớn, tay cầm đại đao huyết khí sát phạt lao đến phía trước. Đối đầu với hắn là Tà Đao Diêm Huyền, ánh mắt thâm sâu rét lạnh, đạo trên tay là hắc đao, được một nọn lửa tịch diệt bao bọc lấy, đốt cháy hết mọi lực lượng tiếp xúc với nó mà không phát ra chút dao động nào.
Bên cạnh cũng có mấy người quan sát, trong đó một góc nhỏ đang đứng chính là Hỏa Du, dáng người đoan trang, khí tức bừng bừng, gương mặt lại lạnh lùng trái ngược.
Một phía khác là Lãnh Ma cùng với ma tử Lãnh Thu Sương cũng đang quan sát, phía sau còn có Thanh Nhi đang ngồi tại, thảnh thơi mà nhâm nhi chén trà. Sau đó khẽ đặt xuống, mở miệng đánh giá: “Tên Diêm Huyền này không phải dạng vừa a, thanh đao trên tay hắn cùng với ngọn lửa đó, cảm giác thật quen thuộc!”
Bên cạnh, Lãnh Ma liền quay sang, gương mặt trung niên lạnh lẽo như băng nói: “Đại nhân, liệu có nên cho hắn gia nhập hay không? Ta cảm thấy mục đích của hắn chỉ là lợi dụng tài nguyên của Đế Ma Cung, không hề có ý thành tâm gia nhập!”
“Không quan trọng, hắn lấy đi bao nhiêu thì cũng sẽ phải hoàn trả bấy nhiêu cho điện hạ mà thôi! Hiện tại Ma Đế điện hạ đang trong lúc bế quan, chúng ta thu nhận hắn coi như là một món quà nhỏ sau khi ngài xuất quan là được!” Thanh Nhi khẽ cười. Mặc dù bản thân nàng thấy được một sự nguy hiểm khó nói trên người kẻ này, nhưng nếu để so sánh với hình tượng Ma Đế trong đầu, không khỏi quá miễn cưỡng một chút.
Diêm Huyền đích thực là có suy nghĩ như vậy, hắn cũng đoán được đám người này nhận ra nhưng thế thì đã sao? Chỉ cần bản thân thể hiện ra thực lực khiến bọn hắn không cách nào phản bác, từ đó cũng nhất định phải cho hắn gia nhập.
“Sau khi đột phá Thiên Quân, ngưng tụ được ra Tịch Diệt Chân Đan Đế phẩm, một tay diệt đi bọn hắn cũng không đáng ngại.” Ánh mắt Diêm Huyền lóe lên, sát ý trong chốc lát bộc phát, hắc đao nhắm tới phía Đao Ma, tịch diệt chân ý như thể đốt ngang hư không lao đến.
Đao Ma giật mình, huyết sắc chân ý thao thiên, bao bọc quanh người muốn cản lại nhưng không thể. Tịch diệt chân ý có thể hủy diệt mọi thứ, so với huyết chân ý của Đao Ma chỉ như làm bốc hơi chút nước bình thường.
Xèo! Xèo! Xèo!
Thoáng cái, đao trên tay Diêm Huyền đã cắt đứt hết thảy huyết chân ý , lập tức kề lên cổ Đao Ma khiến cho rỉ ra một tia máu tươi. Hắn cười lạnh, sau đó lại nhìn về phía Thanh Nhi nói: “Còn muốn lên nữa? Hiện tại cũng không có lý do nào để từ chối ta đúng chứ?”
Lãnh Ma bên cạnh tỏ ra không thích, ý định lên dạy dỗ cho tên ngông cuồng này một bài học. Nhưng Thanh Nhi ở cạnh khẽ phất tay, liền tỏ ra hài lòng nói: “Yên tâm, Đế Ma Cung cần một người như ngươi! Hoan nghênh gia nhập! Thế nhưng có một điều cần biết, ngươi phải tuân theo mọi mệnh lệnh của cấp trên, nếu cãi lời, sẽ bị đuổi ngay lập tức!”
Diêm Huyền trầm xuống, nếu nói như vậy tức là đang dặn dò hắn, một khi bước vào Đế Ma Cung, dù cho thực lực mạnh đến đâu, không có địa vị cao thì vẫn sẽ phải nghe lời người khác.
“Vậy làm cách nào để ta tăng lên địa vị?” Hắn lại hỏi. Lúc này Hỏa Du cũng đã bước đến bên cạnh hắn, sắc mặt không hề thay đổi.
“Tăng địa vị sao? Bên trong Đế Ma Cung, người duy nhất có quyền tăng địa vị của ngươi ngang bằng với chúng ta thì chỉ có Ma Đế điện hạ. Nhưng lúc này ngài đang bế quan, chờ đợi thêm một khoảng thời gian nữa đi!” Thanh Nhi híp mắt cười, thoáng chút đánh mắt sang nhìn một lượt Hỏa Du, thầm nghĩ nữ tử này cũng không tầm thường, trong đầu như thể đang nghĩ đến chuyện gì đó.
Lát sau khi Diêm Huyền cùng Hỏa Du được người khác mang đi sắp xếp chỗ ở. Còn lại Đao Ma cùng những người kia bắt đầu nói chuyện. Vết thương trên cổ hắn đang bị tịch diệt chân ý làm xói mòn, nhưng chỉ thấy hắn khẽ nhích, một luồng huyết chân ý xen kẽ với mộc chân ý xuất hiện khiến cho hoàn toàn khôi phục.
“Đao Ma, ngươi thấy thực lực của hắn thế nào?” Lãnh Ma lúc này quay trở lại vẻ mặt lạnh lùng như thường, nhìn Đao Ma hỏi.
Đao Ma hiện lên mỉm cười, không hề có chút gì gọi là buồn bã khó chịu khi thua, ngược lại thoải mái nói: “Thực lực của hắn tuy là mạnh thật, nhưng so với Bát Ma Tử cũng chỉ thuộc dạng yếu nhất. Nhưng đó là trường hợp chính hắn cũng đang che giấu đi thực lực của mình!”
Đao Ma nói vậy, tức là hắn lúc này cũng chỉ đang thử Diêm Huyền mà thôi. Nếu như là lúc trước, có lẽ sẽ bị Diêm Huyền một chiêu đánh bại, thậm chí là gϊếŧ chết. Thế nhưng lúc này sau khi tu luyện Thiên Ma Chủng, kéo theo lực lượng của hàng ngàn đại quân dưới trướng cung cấp, lại còn rất nhiều linh đan diệu dược cung cấp cho tu luyện, tu vi tuy là Địa Quân đỉnh phong nhưng chiến lực đã tiếp cận Thiên Quân hậu kỳ. Mà hắn cũng chưa phải người mạnh nhất bên trong Ngũ ma Tướng.
Đúng lúc đó, Lãnh Thu Sương mở miệng, nàng là nử tử, cũng là con gái của Lãnh Ma, khí chất trên người ngoài lạnh lẽo giống cha thì còn thêm loại sát khí âm u do tu luyện Cực Sát Mạch, sinh ra Băng Sát chi lực.
Nàng nói: “Kẻ đó bên trong có chứa tà tính không rõ ràng, thêm cả linh hồn có chút hỗn tạp, chắc chắn có bí mật nào đó!”
Còn một chuyện nữa, chính là thiên phú m Nhãn của nàng, có thể soi xét đến một số loại lực lượng mà mắt thường không thấy, loại thiên phú này cũng từng được Vũ Hạo cho biết là thuộc hàng trung phẩm, nên đồng thời ban cho Băng Hồn Quyết tu luyện, giúp phát huy khả năng tận cùng nhất.
“Linh hồn hỗn tạp? Là do chấn thương hay do nguyên nhân gì khác? Chuyện này nếu biết rõ, khả năng chính là quân bài hắn giấu kỹ nhất a!” Thanh Nhi suy nghĩ, sau đó cho tất cả lui đi.
Tiếp sau, nàng lại gọi đến Bát Ma Tử một trong, Đông Tà, người này có thực lực thuộc gần dạng cao nhất bên trong tám người, tâm tính dùng để trêu người rất thích hợp.
Đông Tà bước đến, một thân ma lực thâm hậu, đôi mắt tà dị hướng đến Thanh Nhi cung kính: “Đại nhân có gì cần dặn dò?”
“Đông Tà, giao cho ngươi một nhiệm vụ. Có một tên Diêm Huyền vừa mới gia nhập, đến đó khiến hắn cảm thấy khó xử cho ta. Đoạt được nữ nhân bên cạnh hắn lại càng tốt, để ta xem hắn có giới hạn đến đâu.” Thanh Nhi vừa dặn dò, trên mặt lại hiện ra cảm giác thích thú nghĩ đến cảnh đó. Nhưng vì để cẩn thận, nàng lại nói thêm: “Nhớ là đừng trực tiếp gây sự, nhỡ may hắn giấu tài, bất thình lình khiến ngươi vong mạng cũng không khó đâu.!”
Đông Tà cười lạnh nói: “Đại nhân an tâm! Ta vốn dĩ cẩn thận a!” Nói xong, hắn liền cáo lui ra bên ngoài, vừa bước đi vừa chà xát hai lòng bàn tay với nhau, ánh mắt dần dần lóe lên lục mang đáng sợ.
Sau khi Đông Tà rời đi, Thanh Nhi liền tìm tới trước phòng Vũ Hạo bế quan, cảm nhận được khí tức vô biên từ bên trong phát ra ngoài, toàn thân nàng không khỏi run rẩy. Nhưng sau một lát lại mỉm cười: “Thiên Ma Ngọc Nữ Kinh đã luyện đến tầng bốn, Kết Huyền Đan. Đến lúc đó, hẳn là ta sẽ đủ điều kiện cùng điện hạ song tu a!”
Gương mặt Thanh Nhi nghĩ đến đây lại bỗng dưng đỏ bừng, không kìm được mà thở ra hơi nóng. Chốc lát, nàng vội lấy lại bình tĩnh, ánh mắt thêm vào sâu xa: “Tà Thiên Đế cùng Ma Đế là huynh đệ song sinh, vậy chắc hẳn là hai người bọn họ đang mưu tính đến chuyện gì đó đi. Khả năng cao là xưng bá đại lục, thậm chí vươn tới bên ngoài kia.”
Càng nghĩ, trong đầu Thanh Nhi càng hiện lên hình ảnh bản thân đứng cạnh Ma Đế, đồng thời nhìn xuống phía dưới là vô vàn sinh linh quỳ bái, không nhịn được mà vui thích.
“Nhưng muốn đạt được điều đó, ta nhất định phải khiến điện hạ cảm thấy thật hài lòng mới được. Chiếm lấy bí mật của tên Diêm Huyền đó, sau lại thay ngài thu phục hết tất cả thế lực ma đạo trên đại lục, chỉ cần đợi đến khi điện hạ xuất quan, cùng với ta…” Thanh Nhi càng nghĩ lại càng phấn khích, sau đó nhanh chân bước đi làm việc.
Thực lực hiện tại của nàng vẫn là Địa Quân đỉnh phong, tất cả là so tu luyện Thiên Ma Ngọc Nữ Kinh cần lĩnh ngộ ra Huyền m chi lực, càng có nhiều, sau khi kết thành Huyền m Chân đan lại càng khủng bố. Theo như ghi chép bên trong công pháp, Huyền m Chân đan ngưng ra cao nhất có thể vượt qua Đế phẩm, tới trạng thái của Thần đan, lúc đó cũng có nghĩa nàng ở dưới một người nhưng trên vạn người.