Chương 18: Cự hùng hai đầu

Hắc Tháp nói xong, lại có mấy người thực lực không tồi muốn cùng một tổ với Tần Thiếu Phong, có điều có điều đại hồ tử lại lớn tiếng quát: “Làm gì thế? Làm gì thế? Các ngươi đều cùng một tổ với phong tửt hì những người khác làm sao? Đi sang đây cho ta, mau xếp đội, dẫn bọn họ đi săn bắn, dính vào làm gì.”

Đại hồ tử đuổi mấy người kia đi như đuổi con gà con, mấy người kia cũng là những người lợi hại nhất sau Tần Thiếu Phong và Hắc Tháp, bọn họ nếu cùng một tổ với Tần Thiếu Phong, như vậy người khác khi săn bắn sẽ không có cách nào bảo đảm được an toàn. Đương nhiên, còn có một điểm quan trọng hơn, đó là bọn họ nếu cùng một tổ với Tần Thiếu Phong thì đại tiểu thư Mặc Lãnh Tuyết không thể nào cùng một tổ với Tần Thiếu Phong nữa.

Cáo già đại hồ tử tất nhiên là đã sớm nhìn ra tâm tư của đại tiểu thư Mặc Lãnh Tuyết, cho nên đuổi những người khác đi, chỉ còn lại có mấy tiểu tử cùng Tần Thiếu Phong, Hắc Tháp và Mặc Lãnh Tuyết hợp thành một tổ, đối với an bài như vậy, Tần Thiếu Phong tất nhiên là không phản đối, lập tức bọn họ tản ra săn bắn.

Bắc cương vô cùng rộng lớn, diện tích thậm chí so với Cổ Hoa hoàng triều còn lớn hơn, cho nên cho dù là địa phương ở bên rìa này cũng cực kỳ rộng lớn, mà địa phương như vậy cũng vừa hay thích hợp để săn bắn, bởi vì nếu đi sâu vào trung tâm Bắc cương thì không chỉ có dã thú hung mãnh hơn, còn có sự tồn tại của người tuyết Bắc cương, gặp bọn họ thì nguy hiểm lắm.

Gió lạnh thấu xương, thổi vào mặt đau như dao cắt, có điều cũng may tất cả mọi người đều là võ giả, thể chất cường hãn, cho nên cũng ảnh hưởng lắm. Bởi vì Tần Thiếu Phong là lần đầu tiên tham gia săn bắn như vậy, cho nên tất cả đều do Hắc Tháp dẫn đi, hắn thì theo ở phía sau, vừa tu luyện vừa đi theo mọi người.

“ Đại ca, ngươi là lần đầu tiên sử dụng cung tên và chiến đao ư? Nào, để ta dạy ngươi bí quyết.” Hắc Tháp vừa đi trước dẫn đường vừa nói với Tần Thiếu Phong ở bên cạnh.

Tần Thiếu Phong nghe thấy vậy thì gật gật đầu, hắn quả thật là lần đầu tiên sử dụng binh khí, bí quyết trong đó cũng không hiểu lắm, chỉ là Hắc Tháp không biết Tần Thiếu Phong tuy rằng chưa từng sử dụng binh khí, nhưng hiện giờ thất tình lục dục ma đầu của thất tình lục dục đã ngưng tụ thành hình, xúc dục ma đầu thi triển ra, như vậy bất kể binh khí gì nằm trong tay Tần Thiếu Phong cũng là có thể như hắn đã tu luyện vài chục năm.

Đương nhiên, hảo của Hắc Tháp vẫn không thể cự tuyệt, cho nên Tần Thiếu Phong kiên nhẫn lắng nghe, mà khi Hắc Tháp giảng xong, kiến dục ma đầu và thính dục ma đầu của Tần Thiếu Phong đồng thời thi triển, lại nghe thấy được ở ngoài trăm mét có một con tuyết hồ, vì thế Tần Thiếu Phong lập tức kéo cung đặt tên, bắn một phát.

Vù một tiếng giống như giống như Tần Thiếu Phong đã tu luyện tiễn kỹ vài chục năm, một mũi tên đó hóa thành một đạo lưu quang, trực tiếp bắn trúng đầu một con tuyết hồ ngoài trăm mét. Đợi tới khi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của tuyết hồ, chín người bao gồm cả Hắc Tháp và Mặc Lãnh Tuyết trợn tròn mắt, tiễn kỹ của Tần Thiếu Phong cũng khá quá đi?

“Ặc, đại ca, tiễn pháp của ngươi sao khá vậy? Ta không phát hiện ngươi từng tu luyện tiễn pháp mà.” Hắc Tháp nhìn thấy Tần Thiếu Phong một phát đã bắn trúng tuyết hồ ngoài trăm mét thì lập tức kinh ngạc nói.

Phải biết rằng tuyết hồ tuyết hồ không dễ dàng bắn trúng được, bởi vì thân thể tuyết hồ nhỏ, da lông trắng như tuyết, dựa vào mặt tuyết thì không dễ phát hiện, hơn nữa tuyết hồ cực kỳ nhát gan, có gió thổi cỏ lay sẽ chạy trốn ngay, hơn nữa tốc độ chạy trốn cực nhanh, rất ít có thể bắn trúng được tuyết hồ nhỏ, mà Tần Thiếu Phong lần đầu tiên bắn tên đã bắn trúng.

“ Hắc hắc, đại ca của ngươi là thiên tài, thiên tài.” Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Hắc Tháp thì cười bảo, khi cùng một chỗ với bọn Hắc Tháp, Tần Thiếu Phong cũng cười đùa một chút.

Có điều Hắc Tháp nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì rất nghiêm túc gật đầu, nói với Tần Thiếu Phong: “Ừ, đại ca, ngươi thật sự là thiên tài. Không ngờ ngươi trên tu luyện lợi hại, trên binh khí cũng lợi hại như vậy.”

Đối với lời khen của Hắc Tháp, Tần Thiếu Phong chỉ cười cười, nếu không phải hắn tu luyện Thất tình lục dục đại pháp, Tần Thiếu Phong tất nhiên là sẽ không như vậy năng lực như vậy, có điều chuyện như vậy hắn đương nhiên sẽ không nói với người khá. Mà tiễn pháp của Tần Thiếu Phong Tần Thiếu Phong thần thái của Tần Thiếu Phong lọt vào mắt Mặc Lãnh Tuyết lại khiến Mặc Lãnh Tuyết cảm thấy Tần Thiếu Phong càng thêm thần bí, càng thêm hấp dẫn nàng ta.

Nhặt lấy con tuyết hồ đó, mười người bọn họ tiếp tục đi về phía trước. Mục đích Bbọn họ tới nơi này săn bắn chủ yếu là để rèn luyện kinh nghiệm thực chiến, có điều con mồi cũng cực kỳ trọng yếu, bởi vì bọn họ sống trên đảo nhỏ có hơn một ngàn người, cần lượng thức ăn khổng lồ, cho nên hàng năm đều phải bổ sung một lần.

Trong những ngày tiếp theo, Tần Thiếu Phong rõ ràng đã trở thành chủ lực của tiểu đội này, bởi vì không chỉ tiễn pháp lợi hại, cảm giác người khác lại càng khó có thể với tới được, luôn có thể ngay lập tức phát hiện con mồi, hơn nữa xuất thủ bắn chết con mồi, trong khoảng thời gian này, con mồi mà bọn họ kiếm được trên cơ bản đều là Tần Thiếu Phong xuất thủ.

Một đường đi về phía trước, sau khi bắn chết được ước chừng mười mấy con tuyết hồ, cuối cùng cũng gặp một đại gia hỏa, đây là một con tuyết hổ dài hơn hai thước, sau khi thấy tuyết hổ này xuất hiện, Hắc Tháp cười ha ha một tiếng, cầm chiến đao vọt lên, với thực lực của Hắc Tháp, rất nhanh đã trảm sát tuyết hổ, mà máu tươi của tuyết hổ rải đất đất, mùi máu tươi không ngừng tán phát ra.

Thu thập tuyết hổ xong, bọn Tần Thiếu Phong tiếp tục đi tới, chỉ có điều đi chưa được mấy bước thì Tần Thiếu Phong biến sắc, nói với mọi người: “Dừng, phía trước có nguy hiểm.”

Lập tức thi triển kiến dục ma đầu và thính dục ma đầu, lại thấy phía trước một con tuyết hùng hai đầu khoảng trượng rưỡi đang đang nhanh chóng tiếp cận bọn họ. Chỉ có điều bởi vì cách còn rất xa, hơn nữa con tuyết hùng này cũng không có phát tiếng động gì, da lông trắng phau che giấu thân hình, tiềm hành trên mặt tuyết rất nhanh, tiếp cận về phía bọn Tần Thiếu Phong. Tần Thiếu Phong nhớ tới mùi máu tươi mà tuyết hổ lúc trước tỏa ra, biết là vì vậy đã chọc con tuyết hùng này tới.

Nếu là một con tuyết hùng trưởng thành, như vậy Tần Thiếu Phong cũng sẽ né tránh, có điều con tuyết hùng này rõ ràng vẫn chưa trưởng thành, Tần Thiếu Phong áng chừng lực lượng bên mình, cảm thấy nếu muốn trảm sát con tuyết hùng này thì không có vấn đề, cho nên nói ra tình huống mà mình nhìn thấy với bọn Mặc Lãnh Tuyết và Hắc Tháp

.

Mặc Lãnh Tuyết và Hắc Tháp nghe thấy vậy đều cực kỳ hưng phấn, bởi vì nếu gϊếŧ được một con tuyết hùng như vậy, một tổ của bọn họ sẽ chắc chắn chiến thắng, cho nên bọn họ cũng đồng ý trảm sát con tuyết hùng này, vì thế mười người tản ra, đợi tuyết hùng đến.

Không lâu sau, con tuyết hùng khổng lồ xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người, chỉ thấy con tuyết hùng đó thân hình khổng lồ, da lông toàn thân trắng như tuyết, trên vai có hai cái đầu gấu cực lớn, quỳ rạp trên mặt đất mà ngửi ngửi, rồi lập tức đứng lên gầm gừ.

Thấy tuyết hùng xuất hiện, Hắc Tháp cười lớn một tiếng, cầm chiến đao liền xông ra ngoài.