“ Ta tất sát Nhữ, tất sát Nhữ!
Trong một trận tiếng gào thét phẫn nộ, thân hình Lâu Cận Thần dần biến mất trong mây mù cuồn cuộn.
Lâu Cận Thần một kiếm một bước, một kiếm đâm ra, mục tiêu đâm là chỗ xa xa mà pháp niệm cảm nhận được, một kiếm lại hơn trăm bước, kiếm thức liên miên không ngừng, một kiếm tiếp một kiếm, từ dưới nhìn lên, thân thể hắn phá không mà đi, mang theo kiếm minh vô biên.
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua, người kia đã nhìn không thấy, vì vậy hắn hạ xuống một sườn núi, đói bụng đến lợi hại, ở trong núi tìm quả dại ăn, âm mị từ phía sau một gốc cây quấn lên.
Nhưng mà Âm Quỷ trong nháy mắt, đột nhiên không thể động đậy, sau đó không hề có dấu hiệu bắt đầu bốc cháy, Âm Quỷ ở hư không giãy dụa vặn vẹo, giống như là rắn, nhưng dưới hỏa diễm bám vào thiêu đốt, lại chỉ như hỏa diễm ở trong hư không vặn vẹo, cuối cùng lại như mây khói tản đi.
Ở một đầm nước suối, đưa tay múc nước rửa mặt, phát hiện quần áo trên người mình cư nhiên đã bị cháy, chỉ mới tiếp xúc ngắn ngủi, đã mượn lực trùng kích ngự kiếm mà đi, nhưng như thế, trong lòng Lâu Cận Thần vấn còn sợ.
Trước cùng tên tu sĩ Tế Thần phái kia đánh một trận, trong nháy mắt phân sinh tử, trong mắt hắn coi đó là hung hiểm nhất, nhưng tiếp chiến một lần cùng lão giả này, hắn lại có một loại cảm giác không thể ngăn cản.
Pháp niệm của đối phương, cương mãnh vô cùng, nhϊếp cảm tinh hỏa, thái dương rơi đất.
Nếu Kình lực của con người đã có cương nhu, như vậy pháp lực này có phải cũng có cảnh giới cương nhu song túc hay không?
Nếu như trước đó, hắn không nghĩ đến chuyện này thì cũng thôi, nhưng hiện tại đã tiếp xúc với một người pháp niệm cương mãnh, lại để cho hắn buộc lòng phải nghĩ đến phương diện này, càng nghĩ càng cảm thấy đúng là như thế.
Hắn từng có một đoạn thời gian cực độ trầm mê luyện võ, nên tìm được một quyển sách tên là Luận Kình, trong đó miêu tả trạng thái mỗi một tầng kình lực của người tập võ.
Người không tập võ, thân kình lực còn gọi là bản lực, có người trời sinh có lực lớn, nếu không biết điều động toàn thân, thì cũng chỉ là kém cỏi.
Còn sau khi tập luyện phương thức phát lực chính xác, thì khi xuất quyền xuất cước còn có thể điều động kình lực toàn thân, đây chính là chỉnh lực, luyện ra chỉnh thể, lúc động quyền, thân, chân cũng động theo, kình là một lực chỉnh thể.
Mà trên chỉnh kình, còn có minh kình, ám kình, hóa kình, thậm chí còn có thuyết pháp không rõ có nói đan kình.
Minh Kính còn gọi là cương kình, trong đó có câu: “ Lực đạt tứ chi, sức lực thông thạo, tâm hướng một chỗ, như là nhất niệm. ”
Trong lòng hắn lặp lại câu này nhiều lần, đến bây giờ pháp lực sở tu của hắn có tinh tiến, hắn cảm thấy câu nói này như được thông suất.
Pháp lực khởi nguồn từ khí hải đan điền, mà người tập võ dưới chân mọc rễ, lực từ dưới chân sinh ra, nhưng mấu chốt hạch tâm lại nằm ở eo, đó chính là khí hải, eo nối liền các nơi thân thể, cho nên lại có thuyết pháp nói lực nổi lên từ hông, thông trăm đoạn đạt bốn sao.
Cái thuyết pháp này, hắn lại có một loại cảm giác sáng tỏ thông suất.
Vốn là tập võ cũng đã có thể chỉnh kình, hợp lực đạt đến bốn sao, hắn lập tức đứng dậy, tìm một nơi tương đối bằng phẳng diễn luyện kiếm pháp.
Sau khi tu ra pháp lực, hắn luyện kiếm pháp luôn tập trung vào việc áp dụng pháp lực bên ngoài thân, mà xem nhẹ quá trình từ trong ra ngoài.
Lần diễn luyện này, lúc đầu còn có chút khó hiểu, nhưng sau khi luyện những kiếm pháp mình biết một lần, trên kiếm liền có kiếm quang sinh sôi.
Truy Phong Thứ Nguyệt kiếm, Thái Cấp kiếm, Du Thân Bát Quái kiếm, Thái Ất Phân Quang kiếm, Hoàn Bộ Kiếm, Tân Biên cơ sở kiếm thức, đủ loại kiếm pháp chảy xuôi ở trong lòng hắn, rồi theo kiếm trong tay phóng ra.
Cả người hắn cũng không chạy trong rừng, mà là ngay ở dưới chân nơi lớn nhỏ tầm trâu nằm diễn luyện, phập phồng tung nhảy, gọn gàng lưu loát, rồi lại nhanh nhẹn vô cùng, mà chung quanh hắn là phong vân kích động, tâm của hắn vào giờ khắc này vô cùng thông suốt.
Nguyên bản đối với thí nghiệm và luyện tập kiếm pháp, vào giờ khắc này đặt lên cơ sở lý luận, hơn nữa có hiệu quả, điều này làm cho trong lòng hắn vô cùng vui sướиɠ.
Hắn rõ ràng phương hướng luyện pháp của mình, đương nhiên, cũng thật sự cảm giác được chỗ không thông trong thân thể mình.
“ Sau khi Mượn Giả Tu Chân mở khí hải, chính là Khí Hành Trăm Mạch Luyện Thất Khiếu!”
Lâu Cận Thần biết mình mặc dù có thể sử dụng pháp lực thành trạng thái cương kình, là bởi vì mình đã từng có kinh nghiệm như vậy, nhưng theo trạng thái chân chính của thân thể mà nói, ngay cả chỉnh kình cũng không thể làm được, mà chỉnh kình sau khi tu pháp, tương ứng có lẽ chỉ là tinh huyết quanh thân hóa chân khí.
Bởi vì hắn hiểu rõ, mình chỉ là mở ra khí hải, mà những phương khác trong thân thể đối với mình mà nói vẫn là một mảnh hắc ám, huyết nhục cốt tủy, ngũ tạng lục phủ ẩn chứa tinh khí cũng không có hóa thành pháp lực, chính mình cần đem chi luyện hóa đả thông.
“Lấy lĩnh ngộ của ta đối với cảnh giới luyện tinh hóa khí: tầng thứ nhất là Mượn Giả tu chân mở khí hải, tầng thứ hai Khí Hành Trăm Mạch Luyện Thất Khiếu, tầng thứ ba là Luyện Pháp Thành Cương, tuy rằng ta có thể đạt đến hiệu quả tầng thứ ba, nhưng kỳ thật tầng thứ hai ta vẫn chưa tu thành.”
Kiếm xẹt qua một nhánh cây to bằng cánh tay, mũi kiếm lướt qua, còn chưa chạm đến, cành cây đã gãy, trong tay kiếm cương sắc bén, làm cho hắn càng thêm xác định phương hướng của mình là đúng.
Thu kiếm vào vỏ, tìm một dây leo lâu năm buộc vào bên hông, rồi xỏ kiếm vào trong đó, hắn lại đi săn một con thỏ rừng, rửa sạch sẽ, nướng chín, sau đó lại tìm chút quả dại chua xót cùng ăn, cũng có một phen hương vị.
Ngay khi hắn suy nghĩ nơi này là nơi nào, muốn xác định phương hướng, thì lại nhìn thấy một người đứng dưới một thân cây, vẻ mặt âm trầm hung lệ.
Không đợi Lâu Cận Thần nói, liền nghe hắn nói: “ Đúng là trời xanh có mắt, lão phu vốn tưởng rằng ngươi đã thoát thân chạy xa, lại chưa từng nghĩ còn ở trong phiến núi này, quả nhiên là không biết sống chết. ”
Lâu Cận Thần thấy rõ, chính là vị lão giả áo đen vừa mới đuổi gϊếŧ mình, nếu là trước khi chưa nghĩ thông suốt quan khiếu tu hành, hắn nhất định liền đi, nhưng hiện tại lại có một loại ý niệm kích động sinh sôi nảy nở trong đầu, nghe được lời của lão giả, hắn lại khoát tay, làm cái thủ lẽ, nói: “ Không biết tiền bối tên gì. ”
“ Tiểu bối vô lễ, bằng ngươi cũng muốn biết tên lão phu, nhưng ngươi gϊếŧ ba hài nhi của ta, nên ta muốn ngươi làm quỷ minh bạch, lão phu Vương Thân, là tộc lão Song Tập trấn, ba người ngươi gϊếŧ chính là nghĩa tử lão phu, hôm nay ta muốn bắt ngươi trở về, tế hồn bọn họ.” Ánh mắt âm u của Vương Thân, như là lão quỷ trong núi.
“ Ta vốn chỉ là đi ngang qua Song Tập trấn, khát nước uống rượu, tửu bảo kia lại mắng ta, ta thấy nơi đó khổ cực, nhịn hắn một hồi, hắn lại không biết tốt xấu, hét lớn, gọi người đến công gϊếŧ ta. Nghĩa tử ngươi cũng không phân rõ đúng sai, sai người vung đao kiếm với ta, vừa thi pháp là muốn lấy mạng của ta, ta bất quá chỉ là tự vệ mà thôi.”Lâu Gần Thần lạnh lùng nói.
“Người vào Song Tập trấn ta, vô luận là người là quỷ, đều phải bái phục, ngươi cầm kiếm mà đến, khí mạnh nói lớn, ngô nhi ta bắt ngươi, chính là quy củ của Song Tập trấn ta.” Vương Thân đúng là muốn cùng Lâu Cận Thần giảng đạo lý, hắn gia nhập Vũ Hóa phái từ nhỏ, tu chính là Nho pháp, mặc dù tính tình hung lệ, nhưng cũng thích lấy lý phục người.
“ Xem ra, cái chết của nghĩa tử ngươi cũng không phải là do ta, mà là do quy củ của ngươi, nếu không có quy củ của ngươi, bọn họ sao có thể chết oan chết uổng không được chết già như thế, ngươi dung túng bọn họ, gϊếŧ bọn họ, không phải ta, mà là tên nghĩa phụ ngươi .”Lâu Cận Thần đứng ở nơi đó, một tia ánh sáng triều tà xuyên thấu qua lá cây rơi trên người hắn, làm cho cả người hắn không hợp với mảnh rừng u ám này, nhìn qua sáng bóng tươi sáng rõ nét.
Vương Thân trong lòng giận dữ, hung lệ trong mắt như muốn tràn ra, hét lớn một tiếng, nói: “ Tiểu bối, ta nhất định phải lột da, rút gân ngươi, xem đến lúc đó ngươi còn dám miệng lưỡi bén nhọn như bây giờ hay không. ”
Lâu Cận Thần giơ tay lên, hai tay đan xen, giơ lên trước ngực, nói: “ Hỏa Linh Quan, Luyện Khí Sĩ Lâu Cận Thần, thỉnh Vương Thân tiền bối chỉ giáo! ”