Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Đạo Quỷ Dị

Chương 1544: Phiên Ngoại Gia Cát Uyên 14

« Chương TrướcChương Tiếp »
Phía sau tủ sách tầng tầng lớp lớp, có tám người ngồi khoanh chân dưới đất ở chỗ đất trống hình tròn được tủ sách vây quanh.

Họ mặc áo dài phẳng phiu màu đen lau sàn nhà, đầu đội khăn mũ màu trắng, khăn mũ rất rộng, không những che cả cái đầu, còn che kín cả đôi mắt,

Tuy ăn mặc giống người đọc sách, nhưng dáng vẻ của họ lại không giống người đọc sách chút nào, chỉ thấy hai tay những người này cầm sách áp chặt len người mình, một cánh tay thò ra từ bụng của họ, mau chóng ghi chép gì đó trên trúc giản trải dưới đất.

Hơn nữa quỷ dị hơn là, thỉnh thoảng, một vài tay chân và cả đầu thò ra thò vào trong áo bào đen, giống như người tạo chữ trên cột trụ.

Thấy cảnh này trong môi trường tối tăm, khiến Gia Cát Uyên tê dại đa đầu.

Nếu chỉ mọc thêm tay chân hay cái đầu, Gia Cát Uyên sẽ không sợ, nhưng nó rất hiển nhiên không phải là chân tay được mọc ra tự nhiên, chúng đung đưa rất quái dị, hơn nữa còn thoắt ẩn thoắt hiện.

Gia Cát Uyên mở mắt, nhìn sang Lý Cẩm Thư bên cạnh, kết quả phát hiện đối phương lại không hề hoảng sợ chút nào.

Hắn thò ra hai ngón tay đi mấy cái trên mu bàn tay của mình, ra ý bảo Gia Cát Uyên mau chuồn đi thì tốt hơn.

Nhìn những người quái dị dùng sách che mặt một cái, Gia Cát Uyên tỏ vẻ mặt phức tạp chậm rãi đi về phía trước.

Cùng với họ rời đi, tầng tầng lớp lớp sách che phủ bóng người áo đen đó, dần che phủ ánh nến, cuối cùng tiếng đọc sạch cũng nhỏ dần.

Cuối cùng cùng với tiếng rắc rắc khe khẽ, một cánh cửa được mở ra, cảnh sắc xanh bích bên ngoài và tiếng côn trùng đã cách biệt mọi thứ trong phòng.

“Ha ha, chúng ta đến được rồi.”

Lý Cẩm Thư đấm một cái lên vai Gia Cát Uyên, vẻ mặt rất vui mừng.

“Đến Giới Tử Trai này, tiếp theo đơn giản rồi, chúng ta đi thôi.”

Lý Cẩm Thư vừa đi hai bước, lại quỷ dị phát hiện phía sau không có tiếng động, hắn quay đầu nhìn, thiếu niên họ Gia Cát lúc này đang đứng ở trước cửa không nhúc nhích với vẻ mặt nghiêm trọng.

“Đi thôi, Gia Cát tiểu đệ, ngây ra đó làm gì?”

Nghe thấy lời của Lý Cẩm Thư, Gia Cát Uyên mím môi, lên tiếng nói:

“Lý tiền bối, ngươi có thể trả lời ta vài vấn đề không?”

Nói xong hắn nghi hoặc liếc về cửa gỗ một cái.

“Không sao không sao, ngươi hỏi đi.”

“Vừa nãy họ đang làm gì thế? Tại sao kỳ quái như vậy? Nếu không hỏi rõ, ta thực sự không biết có nên vào Minh Luân Đường không.”

Tuy nói chỗ mà phu tử đến là đúng, nhưng có rất nhiều chuyện mà phu tử không ngờ đến, cũng không ngờ đến bạn tốt của hắn sớm đã chết hơn trăm năm rồi.

Trong thời gian dài như vậy, có trời biết rốt cuộc Minh Luân Đường đã thay đổi thế nào.

Đối diện với câu hỏi của Gia Cát Uyên, Lý Cẩm Thư cười nói:

“Không phải ta không nói với ngươi, nhưng có những chuyện buộc phải vào Minh Luân Đường mới có tư cách được biết, đây là quy tắc của Minh Luân Đường.”

Đối vời lời này, rất hiển nhiên Gia Cát Uyên không tán đồng.

“Lý tiền bối, ngươi không thể nói như vậy, chúng ta lén lút đến nơi này đã tuân thủ quy tắc của Minh Luân Đường chưa?”

Lý Cẩm Thư ngẩn người, sau đó cười:

“Ha ha ha, tên nhóc nhà ngươi, có điều ngươi nói cũng đúng, chúng ta đã ở đây rồi, cũng không cần tuân thủ quy tắc của Minh Luân Đường, huống hồ ngươi sắp phải vào Minh Luân Đường, biết sớm biết muộn cũng giống nhau.”

Nghe thấy lời đối phương, Gia Cát Uyên vối tiến lên một bước.

“Lý tiền bối, vừa nãy những người này đang làm gì? Tay chân của họ làm sao thế?”

“Thực ra cũng không có gì, người bên trong Giới Tử Trai chỉ là đang hỏi ghi chép lịch sử thôi, còn về tay chân và đầu của họ, đó không phải của họ, mà là nghịch tiên thuận nhân.”

“Hả?”

Gia Cát Uyên nghe mà mơ hồ.

“Ngươi đừng vội, từ từ nghe ta nói.”

“Gia Cát tiểu đệ, ngươi biết ngũ phương phật môn không?”

“Biết đôi chút, tư từng xem trên sách, phật gia cho rằng thế giới là ngũ phương, phật tổ quản lý thế giới ngũ phương.”

“Đó là trước đây, bây giờ thế giới ngũ phương không thuộc về phật tổ quản nữa.”

Gia Cát Uyên nghe mà đồng tử co lại.

“Nói như vậy, những lời trên sách đều là thật.”

“Đương nhiên là thật, hay là ngươi cho rằng nghịch tiên thuận nhân ở đâu ra? Nghịch tiên thuận nhân chính là chúng ta ở thế giới ngũ phương khác mà thôi.”

“Thì ra thế giới có năm bên? Hơn nữa bên trong năm thế giới còn có chúng ta khác?”

Gia Cát Uyên lập tức cảm thấy đầu óc hỗn loạn, nhận thức trước đây và nhận thức mới xung đột mạnh liệt.

Lúc này, Lý Cẩm Thư còn đang nói tiếp:

“Thực ra thế giới trước đây không phải là ngũ hương, mà hoàn toàn hỗn loạn, thế đạo thiên hạ và súc sinh đều ở chung với nhau, không có quy tắc gì, chuyện gì cũng không có trước có sau, thứ gì cũng không thay đổi.”

“Vốn dĩ trước đây luôn sống lẫn lộn như vậy, nhưng có người bắt đầu cảm thấy như vậy không đúng, trước nay như vậy là đúng sao? Người như vậy chính là tiên sư vạn đại.”

Nghe đến đây, nội dụng trên những cột trụ ở trong Giới Tử Trai nhanh chóng hiện lên trong đầu Gia Cát Uyên, lập tức liên kết những thứ đó lại.
« Chương TrướcChương Tiếp »