Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đạo Quán Dưỡng Thành Hệ Thống

Chương 26: Đạo Quan

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Đi hơn một tiếng đồng hồ, ta mệt chết đi được."

"Ông chủ, có phải là chúng ta đi nhầm chỗ hay không ?"

"Toà đạo quan này, mới đến mức không thể mới hơn được nữa, chỗ nào cần phải sửa chữa nữa đây ?"

Đám người này có hơn ba mươi người, mặc đồ bảo hộ lao động, trong tay xách đủ loại công cụ.

"Gọi điện thoại cho ông chủ, báo cáo tình hình ở đây cho hắn."

Một công nhân ngồi dưới cây ngân hạnh, lấy điện thoại di động ra gọi.

" Này, Lưu lão, chúng ta đến nơi rồi, đạo quan này nhìn rất mới a, đâu có thấy chỗ nào cần phải sửa chữa đâu?"

"Để ta chụp hình cho ngươi xem, ngươi bàn bạc với cấp trên một chút phải sửa chữa như thế nào, có phải đập đi xây lại hay không ?."

Tắt điện thoại, công nhân chụp mấy bức hình rồi gửi đi.

Sau khi Lưu lão nhìn thấy mấy tầm hình, trong lòng cũng nghi hoặc, đạo quan này nhìn rất đẹp a.

Tuy trong lòng có nghi hoặc, nhưng công trình này là Trương Đổng giao cho hắn, ngay cả giá tiền cũng không bàn, cứ dựa theo yêu cầu của vị đạo trưởng kia mà làm, tốn bao nhiêu tiền thì hắn trả bấy nhiêu.

Lưu lão không thể làm gì khác hơn là gọi điện thoại cho Trương Quân.

"Trương Đổng, đạo quan. . ."

Nói ước chừng vài chục phút, Lưu lão mới tắt điện thoại, vội vàng đem hình gửi đi.

Trước khi nhìn thấy mấy tấm hình, căn bản Trương Quân cũng không tin tưởng gì.

Đạo quan rách nát đến mức chỉ cần gió thổi thôi cũng có thể sập rồi, bây giờ lại còn nói đạo quan rất đẹp, điều này là không thể nào a?

Hắn mở wechat ra, mở mấy tấm hình mà Lưu lão gửi đến.

"Con mẹ nó gặp quỷ a!"

Trương Quân há hốc mồm, biểu tình ở trên khuôn mặt như gặp quỷ.

Mới trải qua có mấy ngày a ?

Được ba bốn ngày không ? Ngược lại, hẳn là chưa qua một tuần lễ.

Tốc độ cũng nhanh quá đi ?

"Kém chất lượng, nhất định là công trình kém chất lượng !"

Trương Quân vội vàng gọi lại cho Lưu lão, nói: "Đưa số điện thoại của công nhân đang ở đó cho ta, để ta nói với bọn họ."

Lúc điện thoại kết nối với công nhân, Trương Quân nói: "Giám sát, các ngươi đi kiểm tra giúp ta một chút, đạo quan kia xây dựng có ổn không, có phải là loại công trình kém chất lượng hay không, nhất định kiểm tra cẩn thận giúp ta, khi nào quay trở về ta sẽ nói lão Lưu thêm tiền thưởng cho các ngươi."

Vừa nghe có thể nhận thêm tiền thưởng, vị giám sát đem điện thoại bỏ vào túi, nói với mọi người: "Tất cả mọi người cùng vào quan sát, kiểm tra thật kỹ đạo quan này, đem mọi nơi như tường vây, gạch ngói xem xét cẩn thận rồi báo lại cho ta."

Trần Dương vừa đẩy cửa ra, đã nhìn thấy một đám công nhân đang hùng hổ đi tới.

"Tình huống gì đây ?"

"Tiểu đạo sĩ, làm phiền ngươi đem cửa mở rộng ra một chút, để cho chúng ta vào quan sát một chút" Vị giám sát dẫn đầu nói.



Trần Dương hỏi: "Các vị thí chủ, các ngươi muốn làm gì?"

Vị giám sát nói: "Trương Đổng gọi chúng ta tới đây để sửa chữa đạo quan, nhưng mà hình như là đạo quan mới được sửa chữa xong phải không ?."

"Đúng vậy, đạo quan mới sửa chữa xong chưa được mấy ngày." Trần Dương gật đầu nói.

"Cho nên Trương Đổng nói để cho chúng ta kiểm tra một chút, hắn lo lắng đội thi công ăn bớt nguyên vật liệu."

Trần Dương có chút câm nín, thiên binh thiên tướng xây dựng, chất lượng tốt đến mức không thể tốt hơn nữa rồi.

Bất quá, đây là lòng tốt của Trương Quân, hắn cũng không tiện ngăn cản.

"Mời các vị thí chủ vào, bần đạo đi rót nước cho các vị thí chủ."

"Cám ơn tiểu đạo sĩ."

Các công nhân đi vào đạo quan, nhìn kĩ từng chút một.

Bọn họ cũng làm hết sức trách nhiệm, đến cả mấy chỗ góc xó xỉnh cũng không buông tha.

Dù sao ở đây cũng quá xa xôi, hơn nữa muốn đến nơi còn phải leo núi.

Phải quan sát cho thật kỹ, trăm ngàn lần không thể bỏ qua bất kỳ chỗ nào, tránh cho trường hợp phải quay trở lại đây một chuyến.

"Gạch nơi này thật không tệ a, đoán chừng một viên gạch cũng phải mấy đồng đi, chậc chậc, đúng là có tiền a."

"Các ngươi nhìn vách tường cùng nóc nhà của đại điện, tại sao ta cảm giác đây là dùng khuôn in ra? Quá chỉnh tề rồi, ta không nhìn ra một khe hở nào."

"Trâu bò, cũng không biết là công ty nào thi công, ta vừa mới dùng máy đo độ dày thử tường viện một chút, bền chắc đến mức dọa người, thật con mẹ nó chịu bỏ tiền a."

"Lão Lý, ngươi dùng máy đo độ đàn hồi thử kiểm tra xà nhà."

"Kiểm tra rồi, vượt chỉ tiêu hơn 100 lần, đoán chừng là do máy hư rồi a."

Trên mặt mọi người biểu hiện không biết nói gì, đạt tiêu chuẩn thì đã rất tốt rồi, lại còn con mẹ nó vượt tiêu chuẩn, hơn nữa còn hơn 100 lần.

Ngươi đây là đạo quan, hay là pháo đài quân sự?

Mọi người uống nước xong, liền vội vã đi ra ngoài.

Trên đường trở về hắn lập tức gọi điện thoại cho Trương Quân.

"Trương Đổng, đạo quan rất chắc chắn, không cần phải sửa chữa."

Trương Quân hỏi: "Chắc chắn đến mức độ nào ?"

Giám sát nói đùa: "Để ta nói cho ngươi biết, dựa theo tiêu chuẩn kiểm tra của chúng ta, đem đạo quan này đưa đến Syria, quân Mỹ trừ phi tìm ra được một cao thủ phá khóa, bằng không thì dù có dùng đạn đạo bắn thì cũng không phá được."

Trương Quân: ". . ."

Thực sự cũng không phải là chuyện đùa, so với độ chắc chắn của đạo quan, hầm trú ẩn và pháo đài quân sự căn bản không phải là cùng một cấp bậc.

Không so được.

Trương Quân nhìn hình ảnh đạo quan mới tinh trong điện thoại, cùng đạo quan rách nát trong trí nhớ kia, dù thế nào cũng không thể liên hệ được.



"Tại sao lại như vậy chứ? Quá kỳ quái."

Hắn tìm tới bọn lão Chu cùng Dương Đông Phú, đem hình cho bọn hắn xem, nói: "Các ngươi nhìn xem, đạo quan cũng đã xây xong, lúc này mới được mấy ngày a ? Cũng quá nhanh đi!"

"Loại công ty vô lương tâm nào nhận thầu ở đây?"

"Con mẹ nó, đạo trưởng ở đó chỉ có một mình, lỡ đâu có một ngày đạo quan sập xuống, đập chết hắn thì biết làm sao?"

Trương Quân cười khổ nói: "Thật đúng là không phải là loại công trình kém chất lượng, ta đã cho người đi kiểm tra, đạo quan chất lượng rất tốt."

Hai người trợn mắt nhìn nhau, yên lặng không nói.

Qua một lúc lâu, lão Chu trầm giọng nói: "Bản lĩnh của đạo trưởng không phải ngươi hay ta có thể biết được, chuyện này chớ để ý, cũng đừng hỏi nhiều."

Hai người gật đầu một cái, bọn họ từ trên người Trần Dương nhìn thấy quá nhiều chuyện phá vỡ nhận thức của họ.

Bây giờ chỉ là một cái đạo quan, . . suy nghĩ đến một ít chuyện trước kia, tựa hồ cũng không đến mức kinh hãi như vậy.

"Hiện tại ta cũng không có chuyện gì, lát nữa mang vợ con đi đạo quan dâng hương, các ngươi có đi không?" Trương Quân hỏi.

Hắn từ lâu đã muốn đi dâng hương, nhưng lúc đó đạo quan đang chuẩn bị sửa chữa, quyên tiền đều không thể dâng hương.

Bây giờ đạo quan vừa xây xong, tính tình của Trương Quân nhanh nhẹn linh hoạt, muốn ngay lập tức phải đi.

"Ta phải đợi thêm mấy ngày, vợ của ta hai ngày nữa mới có thể xuất viện."

"Ta bên này cũng vậy."

"Vậy ta không đợi các ngươi, ta đi trước."

Trương Quân phất tay một cái, lập tức đi ra cửa.

"Lão Trương quá nôn nóng a, chờ thêm hai ngày thì có làm sao?" Dương Đông Phú cười mắng: "Hắn trước kia không tin những thứ này, nhưng bây giờ hắn so với những người khác đều tin tưởng hơn."

Điều này cũng không thể nào trách Trương Quân, nếu không gặp loại chuyện như vậy, liệu ai có thể tin đây?

Lúc này, hai chiếc xe đang hướng Lăng Sơn đi đến.

Xe phía trước, là một chiếc Lincoln SUV màu đen.

Lái xe là một nữ nhân, Trần Dương mà nhìn thấy, nhất định sẽ nhận ra được, nàng là Thư Nhã.

Thư Nhã sắc mặt khó coi, nói: "Thư Tử Ninh, ai cho ngươi đem hành trình của ta nói cho Quách Húc?"

Ngồi ở bên cạnh là một nam tử trẻ tuổi tên là Thư Tử Ninh, đệ đệ của Thư Nhã.

Thư Tử Ninh cười ha hả nói: " Tỷ, ta không có nói cho hắn a, ta chỉ nhắn tin ở trên vòng bạn bè của ta, nói phải đi đạo quan dâng hương, hắn ngay lập tức hỏi ta, ta không cẩn thận lỡ miệng nói ra."

"Hừ!" Thư Nhã hừ một tiếng bất mãn, có quỷ mới tin hắn.

Ở phía sau xe Thư Nhã có một chiếc Audi theo sát, tên của hắn là Quách Húc, một tên con ông cháu cha, bấy lâu nay vẫn theo đuổi nàng.

Thư Nhã không có ý tưởng gì với hắn, làm bạn thì có thể, làm người yêu là không thể nào.

Nàng đã từ chối hắn rất nhiều lần, nhưng Quách Húc không chỉ không buông tha, mà ngược lại còn quyết tâm theo đuổi đến cùng.

Nên càng như thế, Thư Nhã đối với hắn càng cảm thấy không thích.
« Chương TrướcChương Tiếp »