“Hắc, Peeves.”
“Hê hê, Nick, đây không phải địa bàn của Gryffindor nha. Sao, định làm trò quấy phá gì đám Slytherin dễ thương đây??”
“Nếu ngươi có hứng, ta vừa đến hỏi thăm Nam Tước Đẫm Máu. Hơn nữa, theo ý kiến cá nhân của ta, cái món đồ chơi trong tay ngươi, tốt nhất là nhanh chóng vứt đi.”
“Gì, chơi chung với đám Gryffindor lâu, giờ cũng học thói chính nghĩa à?”
“Chi Nha!” – Thanh âm mở cửa cắt đứt đoạn đối thoại, hành lang âm u in hình một bóng người. Nhẹ bước chân bước về phía tháp Gryffindor.
Một tiếng huýt sáo vang lên.
“Oa, ta đoán chúng ta vừa chứng kiến một cuộc viếng thăm lúc nửa đêm rồi. Cuộc viếng thăm này còn tư mật hơn của ngươi nữa, Peeves ạ. Nếu xét trên phương diện hai người đó đều còn sống.”
Chương 1Ngày đầu tiên.
Bữa sáng.
Bàn Giáo Sư lèo tèo vài mống với bàn học sinh lúc nhúc người quả thực hình thành hai bức tranh tương phản.
“Mày nghe nói chưa? Có người nói Giáo Sư Potter hôm qua đi từ hầm Slytherin ra.”
“?” Ánh mắt mờ mịt còn chưa tiêu hóa hết thông tin.
“Từ trong phòng của Giáo Sư Snape đi ra.”
“Má ơi??”
“Potter?”
“Cùng với lão dơi già đầu bóng nhờn ấy á??”
Buổi trưa, phòng Sinh Hoạt Chung nhà Gryffindor.
“Nghe gì chưa? Giáo Sư Potter cùng lão dơi già…”
“Được rồi, đây chắc chắn là quỷ kế nhằm nhục nhã Gryffindor của bọn Slytherin thôi.”
“Nhục nhã thế nào, dùng cái mông dơ bẩn của lão dơi già ấy á?”
Nhiệt độ trong phòng đột nhiên giảm tới dưới O, ngay cả lửa trong lò cũng run lẩy bẩy.”
“Thằng ngu! Tao là nói đây rõ ràng là tin đồn!!! Potter muốn ai mà chả được, sao phải hạ mình đi muốn một người tuổi gần gấp đôi thầy ấy chứ??”
“Bỏ qua tuổi tác đi, cái đầu bóng nhờn ấy…”
“Cái mũi khoằm bự nữa…”
“Đám răng vàng ởn, lại còn không đều…”
Buồn nôn – Trong góc phòng một học sinh năm nhất mà tâm hồn còn có một tí hồn nhiên trong sáng, cuối cùng đã nhịn không nổi.
Buổi tối, trong phòng ngủ của một nam sinh nào đó nhà Slytherin.
“Không biết có đứa nào lớn gan dám phao lời đồn kiểu này ta. Có Salazar trên cao, khi nó bị lôi ra, Snape sẽ là người đầu tiên làm thịt nó.”
“Ý của mày là… đây không phải lời đồn?”
“Dùng đầu của mày một tí đi, từ sau khi Dumbledore uống phải Ma Dược Cứng Đơ ở trong cốc trà bạc hà của ổng, sau đó bị liệt gần một tuần, còn có người có can đảm mà khiêu chiến Snape nữa chắc?”
Yên lặng trong chốc lát, một tiếng hít sâu cho thấy đối phương đã nắm được tình hình.
“Potter?”
“Trách không được mẹ tao vẫn nói, hắn là Gryffindor can đảm nhất trong lịch sử. Đương nhiên, can đảm cũng chả thể coi là ưu điểm gì, chỉ là khiến người ta trợn mắt kinh hãi không ngừng thôi.”
“Nhớ kĩ biệt danh của hắn không, Đứa Bé Sống Sót, hắn lúc nào cũng chết không nổi, hay là lần này hắn rốt cục quyết định muốn chết thật rồi?”