- 🏠 Home
- Linh Dị
- Huyền Huyễn
- [Đạo Mộ Bút Ký] Sa Hải
- Quyển 4 - Chương 30: Xương Khô Hồ Ly
[Đạo Mộ Bút Ký] Sa Hải
Quyển 4 - Chương 30: Xương Khô Hồ Ly
Edit: P.NLR
Beta: Thanh Phong Ngân Nguyệt
Nói xong Xa Tổng gọi tôi, cả hai người cùng hướng ra sau núi. Tình trạng nơi này đã bị ăn mòn rất mạnh, thềm đá cũng đều bị mục nát hết cả.
Chúng tôi leo từng bước một lên trên, nếu như cả hai cùng đạp lên một bậc đá thì nó sẽ bị nứt ngay lập tức, cứ như vậy đi lên bảy tám bước, tôi mồ hôi ướt đẫm sau lưng, lòng tự nhủ còn không bằng đi trên bờ ao bùn.
Bất quá bên cạnh đều là những bụi cây đóng đầy những loại nấm hôi thối, nhìn qua thực không giống với cảnh tượng trên trái đất, cũng chẳng thể đặt chân lên.
Sau đó chúng tôi leo đến vị trí được đắp cao lên, có thể thấy một cây cột cốt thép to lớn có xích sắt vắt ngang hai bên, tôi bỗng ý thức được, dường như tôi đã thấy cảnh tượng như vậy ở nơi nào đó.
Nhìn từ dưới, phủ lên khắp cây cột cốt thép này thật hùng vĩ, những mảng gỉ lớn trên thân làm cho tôi nghĩ thứ này đã chứng kiến quá nhiều lịch sử, mặt trên còn kèm theo rất nhiều nấm và không cùng loại với những loại nấm ở dưới. Toàn là màu trắng, nhìn giống như kén sâu.
Không thấy bóng dáng long chất đâu, tôi quay qua nhìn Xa Tổng, hắn lại càng thêm lo lắng.
"Đến cửa ra, càng phải cẩn thận hơn, bởi vì lúc này rất dễ lơi lỏng cảnh giác ." Hắn nói.
Tôi hiểu ý của hắn, thế nhưng thấy nét mặt hắn lo lắng lại cảm thấy có điểm buồn cười.
Đi lên khoảng 30 bậc thang nữa, quanh co phức tạp, vì đường đột nhiên trở nên rất dốc, chúng tôi vòng qua hai chỗ ngoặt, phía trước lại xuất hiện mấy chỗ ngoặt 90 độ theo hình chữ Z. Không thấy được tình hình bên trên chút nào.
Xa Tổng ngừng lại: "Đây là nơi thích hợp nhất để phục kích, chúng ta phải cẩn thận gấp bội."
Tình hình của chúng tôi bây giờ, thực sự không biết thế nào mới là cẩn thận hơn gấp bội, không có áo chống đạn, không có mũ sắt, không có pháo sáng, còn phải dò dẫm từng bước một đi tới. Xa Tổng đột nhiên chuyển hướng, lăn một vòng quay lại, cầm súng kíp trên tay nhìn một chút, rồi ngoắc tay ra hiệu cho tôi.
Cứ như vậy qua ba ngã rẽ, đến khúc rẽ thứ tư, bỗng nhiên Xa Tổng nhướng mày, con chó từ trong túi đã chạy ra, toàn thân lông dựng đứng.
Sắc mặt Xa Tổng trầm xuống, làm một động tác bảo tôi lên trước, hắn sẽ yểm hộ cho tôi hành động.
Tôi mắng thầm con bà nhà anh, ông nội tôi nhờ anh chiếu cố tôi như thế này sao? Thì ra lúc trước cẩn thận từng tí chỉ là diễn cho tôi xem sao?
Tôi rút cương đao ra, nắm trên tay thành một động tác phòng ngự, sau đó chậm rãi thăm dò khúc ngoặt 90 độ kia, vừa ló đầu ra liền chém ra hai nhát. Sau đó tôi liền sửng sốt, tôi thấy ở phía trước khoảng sáu bảy bậc thang, một người phụ nữ đang ngồi đó.
Người phụ nữ này toàn thân mặc một bộ y phục vô cùng kỳ quái, là một loại áo vải bông cực kỳ cũ kỹ, màu đỏ đều biến thành đen cả, áo choàng bên trên màu xanh da trời đầy những vết bẩn loang lổ, phủ đầy những nấm. Cô ta cúi đầu, không thể thấy rõ khuôn mặt.
Bắp chân tôi run lên, nếu như thấy một bầy hồ ly tôi sẽ không đến mức có cảm giác rợn tóc gáy như vậy — đây là nơi rừng hoang núi vắng, từ đâu xuất hiện một người phụ nữ không nói tiếng nào ngồi ở trên bậc thang? Đây rõ ràng là ma quái hết sức.
Xa Tổng thấy tôi lâu không ra ám hiệu, cũng không có động tĩnh gì, từ từ lần mò sang đây, khi nhìn thấy cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh.
"Cái gì vậy?" Hắn nhẹ giọng hỏi tôi.
Tôi nói nhỏ:" Không phải anh rất lợi hại sao? Thế nào lại hỏi tôi?"
"Tôi chỉ là một người nuôi chó, không phải là dân đổ đấu." Xa Tổng nói, đưa súng kíp cho tôi: " Việc này phần cậu".
Tôi rút ra cái bật lửa, nhằm vào người phụ nữ kia, thế nhưng cũng không dám tùy tiện nổ pháo, tuy rằng tình hình lúc này tám chín phần mười là không bình thường, nhưng cũng không thể nhìn thấy một sinh vật có hình dáng kỳ quái, liền trực tiếp đánh nổ. Nếu là người sống thì chẳng phải gây ra tội lớn hay sao.
Nhìn quần áo của người này không giống như của người hiện đại, rách nát tả tơi, không phải là nữ bánh tông từ ngôi cổ mộ nào đó ra ngoài dạo chơi đó chứ?
Quay lại nhìn con chó của Xa Tổng, lại không thấy đâu nữa, có lẽ lại chui vào trong túi rồi, dường như Xa Tổng không định dùng nó làm quân tiên phong.
Tôi vừa cảm khái cái sự nhờ vả của ông nội vừa kiếm đường lùi, tôi chậm rãi rút vỏ cương đao từ sau hông, trên vỏ đao có một cái dây lưng ngắn, tôi cầm dây lưng quăng vỏ đao đập tới.
Lúc vỏ đao bay ra, tôi lập tức giơ khẩu súng kíp lên, vỏ đao đánh thẳng vào đầu người phụ nữ kia, cốp một tiếng, tóc dài phủ trên mặt vậy mà lại thực sự rơi xuống.
Đây là bậc thang, cái đầu cũng giật giật theo, nhanh chóng lăn xuống đến chân tôi, tôi cúi đầu xuống nhìn, vậy mà lại chỉ là một cái đầu lâu khô.
"Không ổn!" Xa Tổng kêu to, "Lui!"
Chỉ thấy cái đầu lâu khô đầy tóc trong nháy mắt bật lên, một con tiểu hồ ly quái đản chợt hướng về phía yết hầu tôi mà tấn công.
Cự li quá gần, tốc độ quá nhanh, tôi có muốn cũng không thể tránh được, thầm kêu lên một tiếng "Trúng kế!!"
Trong nháy mắt tôi đột nhiên cảm thấy trên lưng đau nhói, một bóng đen vọt ra từ sau lưng tôi, và xô con tiểu hồ ly một cái. Ra là con chó nhỏ của Xa Tổng.
Con chó này nằm trên lưng của tôi từ bao giờ, tôi không hề hay biết, chỉ thấy con chó nhỏ này sủa điên cuồng vài tiếng, đã cắn vào yết hầu con hồ ly, con tiểu hồ ly vẫn không ngừng thở, liên tục lăn qua lăn lại, hai con men theo đất sườn dốc lăn xuống dưới.
Cùng lúc đó thân thể người phụ nữ chia năm xẻ bảy, từ bên dưới ống tay áo choàng của cô ta lao ra hơn mười viên hình tròn đầy lông gì đó, bộ y phục kia trong nháy mắt đã xẹp lép trên mặt đất, xương cốt rơi đầy nền đất.
Những nhúm lông kỳ lạ đó tản ra các hướng biến thành 5 đống, tôi bắn ra một quả pháo, một cây này hình như được nhét vào nhiều thuốc nổ lắm, đầu súng nổ thành cái kèn đồng, tôi bị bắn về phía sau sáu bảy bước. Bởi vì đây là tán đạn nên hình thành hiệu ứng bề mặt, trong nháy mắt một con đã bị tôi bắn lên trên cao nổ tung như pháo lông. Một con khác cũng bị xung lực đánh bay xuống thềm đá, thế nhưng lại lập tức nhảy dựng lên.
Tôi tay trái cầm khẩu súng nổ như nở hoa, tay phải vẫn cầm cương đao, hét lớn một tiếng xông tới, vừa bắn vừa chém ra. Tay phải huy động cương đao, loạn chiến với bóng đen ở bốn phía.
Mấy thứ này tốc độ quá nhanh, ban đầu còn có thể nhìn ra được có 4 con, về sau căn bản không thể phán đoán, dường như nơi đây đều là mấy thứ này.
Xa Tổng thân thủ cũng không tệ lắm, liên tục tránh thoát mấy lần tấn công, chỉ có ở trên mặt bị rách một chỗ, tôi thì xui xẻo, hai tay khua loạn vũ khí, không những không đập được nhiều, mông, bắp đùi và tai đều bị cắn, hàm răng của thứ này giống như những cây kim vậy, cắn không đau, nhưng khi rút ra thì máu lại chảy ra không ngừng.
Bóng đen cứ như được huấn luyện, trong nháy mắt co rút lại, tấn công thuận lợi lại nhanh chóng rút lui, qua mấy lần tấn công, tôi và Xa Tổng dã bị dồn đến sát cạnh sườn núi, bóng đen trong nháy mắt tụ tập lại, dường như muốn ép chúng tôi rơi xuống dưới.
Những việc này xảy ra cực kỳ nhanh chóng, phản xạ có điều kiện tôi bước sang bên tránh né, bóng đen đột nhiên chia ra làm hai hướng, lao thẳng đến trước mặt tôi, chỉ cần mặt bị đυ.ng phải, tôi sẽ lập tức bị mất thăng bằng mà rơi xuống phía dưới.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chợt nghe có tiếng chó sủa, con chó nhỏ của Xa Tổng từ phía sau tôi lao xuống, dồn sức đυ.ng một cái, cuộn vào hai bóng đen kia. Tôi xoay người bám vào sườn núi bên cạnh. Cắm cương đao sâu xuống đất mới không ngã lăn xuống.
Bên cạnh Xa Tổng kêu lớn rồi lăn xuống dưới. Tôi đứng lên liền thấy trên lưng con chó bị một con hồ ly hung hăng ngoạm lấy, mà nó lại đang cắn lên mặt một con khác, tôi đi tới chém một đao đuổi con trên lưng nó đi.
Con chó được giải phóng lại nhanh chóng chạy khỏi chiến trường.
Lông nó run lên, đã có một chút đứng không vững, chợt nghe tiếng còi của Xa Tổng dưới sườn núi, nó lảo đảo một chút, đi đến bên sườn núi điên cuồng lao xuống.
- 🏠 Home
- Linh Dị
- Huyền Huyễn
- [Đạo Mộ Bút Ký] Sa Hải
- Quyển 4 - Chương 30: Xương Khô Hồ Ly