Chương 28: Kiến trúc 3000 năm trước

Trương Hải Diêm tiếp tục giả chết, hắn biết mình có thể tỉnh dậy, Warner đã xóa bỏ nghi ngờ hắn không phải Steven. Nhưng nếu tỉnh dậy ngay, vẫn sẽ có vẻ không tự nhiên.

“Bây giờ nên xử lý thế nào?” Hudson nói, “Người phụ nữ đó vẫn hy vọng có thể đạt thành giao dịch lớn hơn với chúng ta, ông Warner, tại sao ông không đồng ý với cô ta? Nghe nói cô ta đã đồng ý đưa chúng ta đi xem kiến trúc cổ dưới lòng đất 3000 năm trước kia. Đây không phải mục đích của chúng ta sao?”

“Cô ta chỉ đồng ý đưa chúng ta vào, chúng ta không được mang thứ gì ra, thì có ý nghĩa gì?”

Warner hút xì gà: “Giai đoạn hiện giờ, chúng ta không thể dễ dàng đồng ý với cô ta bất cứ chuyện gì, chúng ta cần đợi cô ta dùng hết kiên nhẫn, mới đưa ra thành ý của chúng ta, sẽ dễ dàng lấy được điều kiện phong phú hơn. Chúng ta không phải nghĩ xem cô ta có thể cho gì, mà là chúng ta muốn gì, đời người mới có thể tiến tới thuận lợi, trước khi cô ta có thể đáp ứng yêu cầu lớn hơn của chúng ta, chúng ta chỉ phụ trách đưa cô ta sống sót về Hạ Môn, tuyệt đối không làm thêm bước nào.”

Hudson gật đầu.

“Tìm bác sĩ đến lay tỉnh Steven. Hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.” Warner ngẫm nghĩ, đưa báo và giấy, tốc ký cho Hudson: “Anh đưa đồ cho cô ta, xem cô ta nhận rồi sẽ làm gì.”

Hudson lại gật đầu: “Ông Warner, ông đã nói, người phụ nữ này là yêu quái, tôi cứ cảm thấy cô ta nhất định sẽ làm ra chuyện gì đó.”

Warner sờ sờ súng của mình: “Giờ không còn là thời đại của yêu quái nữa.”

Hudson viết tờ giấy cho người đi tìm bác sĩ tàu.

Vậy thì có chuyện rồi, bác sĩ tàu đã chết hết, kẻ đến có thể là một sát thủ ngụy trang.

Khí khẩu ngôn ngữ vừa mới ổn, Trương Hải Diêm lập tức rêи ɾỉ một tiếng, ra vẻ mình đã tỉnh. Lẩm bẩm: “Là kẻ đó, cái tên nhảy xuống biển, hắn đang ở trên tàu.” nói rồi ho khan dữ dội.

Hudson lập tức rót nước cho Trương Hải Diêm súc miệng, Warner liền hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì.”

Trương Hải Diêm khó khăn nói: “Kẻ nói trên tàu có cướp, cho tôi nuốt gói đồ, nói nếu tôi không làm theo lời hắn, hắn sẽ thi pháp, sẽ có thể làm rách gói đồ ấy ra, mảnh dao trong đó sẽ khiến tôi đau bụng thường xuyên, đây là phép thuật. Bảo tôi đến đưa tờ giấy này.”

Hudson và Warner nhìn nhau một cái, Hudson hỏi: “Xem bộ người này quả thực có chút vấn đề, chúng ta có cần tra thêm không.”

“Tuyệt đối đừng, tránh trúng kế của người phụ nữ đó. Chúng ta cứ đưa tin cho người phụ nữ đó, dù là thật hay giả, cho cô ta áp lực lớn hơn. Ép cô ta tới đây bàn điều kiện với chúng ta.” Warner dựa vào ghế, nhìn đại dương bên ngoài.

“Tôi có thể tự đi tìm bác sĩ tàu rồi chứ.” mong muốn cầu sinh của Trương Hải Diêm lần này rất may mắn, Warner thả hắn đi.