- Hai vị đạo hữu bế quan là việc trọng đại, nhưng lời mời của tại hạ vẫn có hiệu lực lâu dài. Chờ hai vị xuất quan, nếu như cảm thấy hứng thú thì có thể tự mình đi đến Yêu tộc một chuyện. Còn có một chuyện, gần đây, liên minh Yêu tộc đang chuẩn bị thành lập Thiên Đình, dự tính ngàn năm sau sẽ chính thức thành lập, đến lúc đó sẽ tổ chức thịnh hội long trọng, hy vọng hai vị có thể ghé thăm.
Cho dù hai huynh muội này tạm thời không muốn gia nhập, nhưng về sau nói không chừng còn có cơ hội, Thái Nhất cũng không phải là hạng người không gia nhập liền biến đối phương thành địch nhân này.
Nghe thấy lời mời thành khẩn của Thái Nhất, ấn tượng của Nữ Oa cùng Phục Hy đối với hắn cũng càng tốt một ít.
Phục Hy chắp tay cười nói:
- Đến lúc đó chúng ta nhất định sẽ đi.
Nữ Oa gật gật đầu, bỗng nhiên nhớ tới Miêu Miểu. Nàng cảm thấy, đây nói không chừng là một cơ hội để trả lại nhân quả.
Miêu Miểu là một con Hùng Miêu, tuy rằng trước mắt có quan hệ không tồi cùng Tam Thanh, nhưng nàng trước sau vẫn là Yêu tộc. Nói không chừng, nàng sẽ nguyện ý gia nhập liên minh Yêu tộc?
Đừng nhìn tu vi hiện giờ của Miêu Miểu mới chỉ là Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ, nhưng vấn đề là mới mấy năm trước người ta còn là cảnh giới Kim Tiên. Tốc độ tiến bộ này có thể nói là cực kỳ khủng bố, ngay cả chính là Tam Thanh đều không đuổi kịp!
Chờ lần gặp mặt tiếp theo, ai biết được Miêu Miểu liệu đã có thể đột phá tới Đại La Kim Tiên hay không?
- Thái Nhất đạo hữu! Tuy rằng huynh muội chúng ta tạm thời không thể gia nhập liên minh Yêu tộc, nhưng ta có một người thích hợp có thể đề cử cho đạo hữu.
- Vậy sao? Không biết là người phương nào? Cư nhiên có thể được Nữ Oa đạo hữu coi trọng như thế?
Trên khuôn mặt tuấn tú như ánh mặt trời của Thái Nhất hiện lên biểu cảm nghi hoặc.
Hồng Hoang còn có đại năng mà hắn không biết hay sao?
- Muội muội, người muội muốn nói không phải là ...
Trong nháy mắt, Phục Hy đã minh bạch ý tứ của Nữ Oa.
Nữ Oa cười cười:
- Không sai, chính là Miêu Miểu đó.
- Miêu Miểu?
Thái Nhất nói thật đúng là chưa từng nghe qua một nhân vật như vậy.
Là hắn quá chuyên chú đến sự vụ Yêu tộc, vẫn là Hồng Hoang biến hóa quá nhanh đây?
- Là Miêu Miểu, cây giống miêu, xa vời miểu, chính là một con Hùng Miêu hóa hình.
Nữ Oa cười giải thích một câu.
Thái Nhất lại càng thêm buồn bực, Hồng Hoang có chủng tộc Hùng Miêu này sao?
Có lẽ là thời điểm để người dưới thống kê một chút chủng loại sinh linh trong Hồng Hoang rồi.
Nữ Oa thấy hắn xác thật không biết người này, mới yên tâm lớn mật nói:
- Vị Miêu Miểu đạo hữu này hiện giờ ở cùng một chỗ với Tam Thanh, tuy rằng tu vi mới đến Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ, nhưng tốc độ tiến bộ của nàng lại cực kỳ nhanh, tiền đồ không thể hạn lượng. Nàng tựa hồ còn có một loại kỹ năng đặc thù, có thể tìm được các loại bảo vật dễ như trở bàn tay.
Khi nghe được Miêu Miểu đang ở cùng một chỗ với Tam Thanh, Thái Nhất đã cảm thấy cực kỳ bất ngờ rồi.
Ai đều biết Tam Thanh tự cho rằng thân phận của mình là rất cao, căn bản khinh thường tạo quan hệ với người khác, Nguyên Thủy thậm chí còn từng tuyên bố chán ghét Yêu tộc. Đừng nói yêu tinh tầm thường, chính là Tam Túc Kim Ô do mắt trái của Bàn Cổ Đại Thần biến thành như hắn chỉ sợ cũng khó có thể bước vào Tam Thanh Cung.
Nhưng hôm nay, lại có một con tiểu yêu vô danh làm Tam Thanh nhìn với con mắt khác, còn đồng ý cho nàng ở lại Tam Thanh Cung, đây chính là tin tức có thể khiến cho toàn bộ Hồng Hoang phải khϊếp sợ đó.
Mà năng lực tầm bảo thì càng đáng giá chú ý, bảo vật trong Hồng Hoang nhiều không đếm xuể, chỉ tiếc đều giấu ở chỗ tối không biết tên. Nếu như liên minh Yêu tộc có thể mượn sức vị Miêu Miểu đạo hữu này, tìm được thêm một vài bảo vật, thực lực nhất định sẽ được nâng cao một bậc.
Khó trách, Miêu Miểu đạo hữu có thể làm Tam Thanh nhìn với con mắt khác.
Chỉ là nàng đã lưu lại ở Tam Thanh Cung, còn sẽ đi Yêu tộc hay sao? Tam Thanh lại sẽ thả người hay sao?
Nữ Oa nói việc này cho hắn biết, thật sự chỉ là đơn thuần đề cử ư?
- Xem ra là ta kiến thức hạn hẹp, lại là không biết Hồng Hoang còn có nhân vật như vậy. Nếu Nữ Oa đạo hữu hảo tâm thông báo cho, ta chắc chắn đi bái phỏng.
Sau khi chia tay Nữ Oa cùng Phục Hy, Thái Nhất nhìn về phía Đông Côn Luân ở xa xa, chỉ thấy trên đỉnh núi có mây trắng vờn quanh, ráng màu bốc lên, thụy khí bao phủ, quả nhiên là động thiên phúc địa nổi danh nhất Hồng Hoang.
Trên khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười tươi, Thái Nhất không chút nào che dấu tu vi, đi về phía Tam Thanh Cung.
Hắn vừa đi vào Đông Côn Luân, Tam Thanh đang bế quan lập tức cảm ứng được, Thông Thiên từ trước đến nay xem náo nhiệt không chê sự việc lớn nhỏ, bọn họ cùng Yêu tộc nước sông không phạm nước giếng, cũng không có liên hệ gì. Giờ phút này, Tam Túc Kim Ô bước vào Côn Luân Sơn là muốn làm cái gì?
Hắn hưng phấn hóa ra một sợi thần thức, chạy ra Bích Du Cung, kết quả mới vừa chạy đến bên ngoài Tam Thanh Cung, đã bị hai luồng sức mạnh nhanh chóng túm trở về.
- Không chịu bế quan tu luyện, cả ngày chỉ biết xem náo nhiệt. Thông Thiên, ngươi chừng nào thì mới có thể sửa tính tình hấp tấp này đây?
Nguyên Thủy lạnh mặt, bất mãn răn dạy:
- Đệ cứ lười như vậy, tu vi của con Hùng Miêu kia đều sẽ vượt qua đệ, đến lúc đó xem đệ giấu mặt vào đâu?
Thông Thiên xòe bàn tay ra, không phục mà nói:
- Ta không phải phát hiện có một con Tam Túc Kim Ô xâm nhập Đông Côn Luân chúng ta hay sao? Nhị ca, kia chính là Tam Túc Kim Ô, chẳng lẽ ngươi cũng không muốn biết ý đồ của hắn khi đến đây ư? Nói nữa, Miểu Miểu còn không có đột phá đến Đại La Kim Tiên, sao có thể vượt qua ta được?
- Hừ, Tam Túc Kim Ô lại như thế nào? Chỉ có điều là một con yêu tinh lông dài mà thôi. Dám xông vào địa bàn của chúng ta, cũng đừng nghĩ có trái cây tốt để ăn.
Nguyên Thủy khinh thường nói rồi hắn nhìn về phía Lão Tử:
- Đại ca, Yêu tộc càng ngày càng càn rỡ, cư nhiên dám xông loạn vào Côn Luân Sơn của chúng ta.
Lão Tử vuốt vuốt chòm râu, ánh mắt thâm thúy nhìn phía dãy núi, nói:
- Cứ chờ xem hắn có việc gì đã! Dù sao đối phương cũng không che giấu tung tích, chúng ta cần gì phải ngại?
Đột nhiên, giống như là nghĩ đến chuyện gì đó, sắc mặt của Nguyên Thủy khẽ biến đổi, hắn trầm giọng nói:
- Chẳng lẽ là tới tìm con Hùng Miêu kia hay sao? Ta đã sớm nói qua, kẻ phụ lòng vứt bỏ nàng chính là một trong hai con Tam Túc Kim Ô kia!
- Nhị ca, huynh vừa nói, ta cũng cảm thấy có phần đúng. Nếu không đối phương như thế nào sớm không tới muộn không tới, cố tình lúc này tới? Nhất định là nghe được Miểu Miểu ở chỗ chúng ta, nghĩ đến làm lành. Không được, chúng ta nhất định phải thay Miểu Miểu giáo huấn kẻ phụ lòng kia!
Nghe được suy đoán của Nguyên Thủy, Thông Thiên vén tay áo, tỏ ra căm phẫn nói.
Vừa dứt lời, Tam Thanh đã nghe giọng nói của một nam tử vang lên ở ngoài cửa cung:
- Tại hạ là Yêu tộc Thái Nhất, cố ý tiến đến bái phỏng Tam Thanh, không biết có thể gặp mặt hay không?
- Là Thái Nhất, Tam Túc Kim Ô thứ hai, nghe nói tu vi của hắn đã đạt đến Đại La Kim Tiên đại viên mãn, không kém gì đại ca. Đại ca, lần này giáo huấn kẻ phụ lòng chỉ có thể dựa huynh thôi.
Thông Thiên đã rút Thanh Bình Kiếm ra, chỉ chờ Thái Nhất vào cửa là sẽ động thủ.
Nguyên Thủy tuy rằng không có xúc động như vậy, nhưng một khuôn mặt đã lạnh tới cực điểm, cả người đều phóng xuất ra chiến ý.
Lão Tử đè đè tay của Thông Thiên, mới cất cao giọng nói:
- Thái Nhất đạo hữu đến thăm, không biết có chuyện gì quan trọng?
Thái Nhất đáp:
- Ta tới là tìm một người, nghe nói nơi này có một vị đạo hữu tên là Miêu Miểu.
Tác giả có lời muốn nói:
Đau lòng Thái Nhất: Ha ha ha ha ~ ai bảo hắn tới khéo như vậy?
Tam Thanh: Ngươi chính là kẻ phụ lòng kia?
Thái cõng nồi hiệp. Nhất: Ta không phải! Ta không có! Ta không biết!