Chương 20: Tiếp Dẫn Cùng Chuẩn Đề

Thông Thiên vừa nghe Nhân Sâm Quả không có, cướp đoạt Nhân Sâm Quả vẫn là hai kẻ tiểu nhân không biết cảm ơn, lập tức nói:

- Tìm bọn họ đi! Không đánh chết bọn họ thì đúng là xin lỗi Thanh Bình Kiếm trong tay ta!

Trấn Nguyên Tử cúi đầu xin lỗi:

- Thông Thiên đạo hữu, Miêu Miểu đạo hữu, thật là ngượng ngùng. Ta cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh loại sự tình này. Nhân Sâm Quả thiếu các ngài chỉ có thể chờ vạn năm sau mới bổ khuyết được.

- Trấn Nguyên Tử đạo hữu không cần khách khí. Trước mắt, chuyện quan trọng là tìm được kẻ cắp, không biết hai người kia tên gọi là gì? Ở nơi nào? Bọn họ cướp đoạt Nhân Sâm Quả hơn một tháng, chỉ sợ đã sớm ăn sạch, luyện hóa nhiều Nhân Sâm Quả như vậy, tu vi cũng nhất định sẽ tăng tiến không ít.

Ở trong lòng của Miêu Miểu cũng đã có một suy đoán, hai kẻ tiểu nhân đầu trọc, đến từ Tây bộ, trừ bỏ hai người kia thật sự là nghĩ không ra người khác.

Quả nhiên, liền nghe Trấn Nguyên Tử nói:

- Một người kêu Tiếp Dẫn, một kẻ kêu Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn là cảnh giới Đại La Kim Tiên trung kỳ, Chuẩn Đề chỉ là Đại La Kim Tiên sơ kỳ... Hiện giờ đã khó mà nói. Hơn nữa Chuẩn Đề có một kiện pháp bảo kêu Thất Bảo Diệu Thụ, uy lực không thể khinh thường. Còn về phần chỗ ở, bọn họ từ trước đến nay không có chỗ ở cố định, thực sự không dễ tìm.

- Yên tâm, chuyện này bao ở trên người ta. Hai người bọn họ đều là đầu trọc, thực dễ tìm.

Hồng Vân lập tức xung phong nhận trách nhiệm, vui sướиɠ khi người gặp họa nói:

- Hai kẻ chết tiệt kia xứng đáng đầu không tóc! Nghe nói là khi linh mạch bị hủy, bọn họ ở khoảng cách quá gần, bị sóng linh lực cường đại cạo hết lông tóc, từ đây rốt cuộc không mọc ra được nữa.

Miêu Miểu:

- ...

Hồng Vân nói làm liền làm, nháy mắt hóa thành nguyên hình, bay lên không trung. Đám mây màu đỏ đột nhiên tản ra, ra mệnh lệnh cho mọi đám mây ở trên trời, muốn chúng nó nhanh chóng tìm ra vị trí của hai kẻ đầu trọc.

Chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủn liền có đám mây báo cáo rằng đã phát hiện bóng dáng của hai người ở dưới chân núi cách Ngũ Trang Quan khoảng vạn dặm.

- Đi, xử lý bọn hắn thôi!

Hồng Vân xoa tay hầm hè, chở ba người bay về vị trí đã thám thính.



Vào lúc này, dưới chân của một ngọn núi không tên, Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề mặc áo bào rách tung toé vừa vặn phân xong một trái Nhân Sâm Quả cuối cùng, hai người được Nhân Sâm Quả tẩm bổ cho nên sắc mặt hồng nhuận, liền tu vi đều tăng lên một tiểu cảnh giới, Chuẩn Đề đều bước vào Đại La Kim Tiên trung kỳ.

- Huynh trưởng, như vậy cũng không phải biện pháp, Trấn Nguyên Tử không tốt trêu chọc, khẳng định sẽ tìm chúng ta tính sổ.

Chuẩn Đề liếʍ liếʍ ngón tay, liền một giọt chất lỏng đều không buông tha.

Tiếp Dẫn nói:

- Kế tiếp chúng ta liền tìm một chỗ để bế quan đi, bế quan mấy ngàn năm hoặc là trên vạn năm, chờ thực lực tăng lên tới Đại La Kim Tiên hậu kỳ thì đi ra. Đến lúc đó, Trấn Nguyên Tử sẽ không còn là đối thủ của chúng ta nữa.

- Huynh trưởng cái chủ ý này tốt. Chỉ là linh khí của Tây bộ hiện tại thiếu thốn, bế quan trên vạn năm cũng chưa chắc có bao nhiêu hiệu quả. Ta nghe nói linh khí của Côn Luân Sơn cực kỳ đầy đủ, không bằng...

Tiếp Dẫn lắc lắc đầu, nói:

- Côn Luân Sơn là chỗ đạo tràng của Tam Thanh, chỉ sợ sẽ không tiếp nhận chúng ta. Ta thật ra có cái ý tưởng, nghe nói gần đây Tam Túc Kim Ô thành lập liên minh Yêu tộc, không chỉ có thiết lập mười đại Yêu Soái, còn chuẩn bị xây dựng Thiên Đình. Lấy thực lực của hai người chúng ta, đi Yêu tộc nhất định có thể vớt được chức vị tốt, đến lúc đó liền không thiếu tài nguyên tu luyện.

Nghe xong, hai mắt của Chuẩn Đề sáng ngời, nhưng hắn nhanh chóng lại do dự:

- Nhưng hai người chúng ta đều không phải là hạng người cam tâm ở dưới ngời khác, mặc dù là Tam Túc Kim Ô cũng không được.

Tiếp Dẫn cười nói:

- Ai nói chính là ở dưới người khác? Chỉ là tạm thời mà thôi. Chờ tu vi của hai người chúng ta đạt tới Đại La Kim Tiên viên mãn, ai có thể bắt chúng ta làm gì? Đến lúc đó lại rời đi Yêu tộc, bọn họ cũng không ngăn cản được.

- Huynh trưởng, đó quả nhiên là kế sách tốt!

Chuẩn Đề bị thuyết phục, đứng đứng dậy vỗ vỗ mông tính toán đi qua chỗ Yêu tộc. Nhưng đúng lúc này, ba vệt sáng đột nhiên từ trên trời giáng xuống, đánh về phía hắn cùng Tiếp Dẫn!

Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề phản ứng cũng rất mau, Tiếp Dẫn bỗng dưng đánh ra một chưởng, muốn ngăn trở tia sáng màu đỏ đánh úp về phía hắn. Chuẩn Đề lập tức lấy Thất Bảo Diệu Thụ ra thi triển, chặn đứng một tia sáng màu xanh.

Còn thừa một tia sáng màu vàng cũng là cái có uy lực mạnh nhất thì bọn họ không đỡ được. Mà vào lúc này, Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề đều kinh hãi, biến sắc, bọn họ nhận ra tới, đây là khí tức của Trấn Nguyên Tử!

- Ầm ầm ầm!

Dưới chân núi phát ra một tiếng vang lớn, Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề tức khắc bị tia sáng màu vàng kia đánh bay, đồng thời hét thảm một tiếng.



Trên bầu trời, bốn bóng người nhanh chóng hiện ra, đúng là Miêu Miểu, Thông Thiên, Trấn Nguyên Tử cùng Hồng Vân.

Hồng Vân thấy hai người quỳ rạp trên mặt đất, chật vật bất kham, bay lên trước chính là tay đấm chân đá một trận, Thông Thiên xem đến đỏ mắt, cũng đi theo, tiến lên đánh người.

Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề muốn phản kháng lại không phản kháng được, nhanh chóng đã bị đánh đến mặt mũi bầm dập, không ngừng kêu lên thảm thiết.

- Hai con lừa trọc đáng chết! Ai cho các ngươi trộm Nhân Sâm Quả! Ai cho các ngươi trộm Nhân Sâm Quả! Xem ông nội nhà ngươi đập ngươi có chết hay không!

Hồng Vân hung hăng phỉ nhổ, hận không thể đập chết hai người Tiếp Dẫn.

Thông Thiên lòng đầy căm phẫn nói:

- Ta chưa bao giờ gặp qua người mặt dày vô sỉ như thế. Người khác tặng các ngươi trái cây ăn là nhân nghĩa, các người không chỉ có không cảm kích, còn làm ra loại chuyện này, thật là làm cho người ta phải cảm thấy khinh thường!

Càng quan trọng là hắn cùng Miêu Miểu lại phải chờ thêm 9000 năm mới có thể ăn Nhân Sâm Quả!

- Ai da... Ai da đừng đánh, chúng ta biết sai rồi... Ai da... Ai da...

Tiếp Dẫn Chuẩn Đề khóc lóc thảm thiết, bọn họ còn tưởng rằng ăn được Nhân Sâm Quả thì bản thân sẽ trở nên rất lợi hại, kết quả đảo mắt đã bị hiện thực dạy cách làm người, nhân sinh sao lại gian nan như vậy chứ?

Trấn Nguyên Tử thấy hai người đánh đến không sai biệt lắm mới lên tiếng ngăn cản:

- Hồng Vân, Thông Thiên đạo hữu, có thể dừng tay.

Hồng Vân cùng Thông Thiên bĩu môi, bọn họ còn không có đánh đủ đâu, nhưng mà Trấn Nguyên Tử đã lên tiếng, bọn họ cũng chỉ có thể tạm thời dừng lại, lui trở về.

Ai ngờ hai người vừa dừng tay, xoay lưng thì trong mắt của Chuẩn Đề có ánh sáng lạnh lẽo chợt lóe, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một vật màu xanh đậm, đánh về phía hai người.

Tác giả có lời muốn nói:

Miêu Miểu: Đầu trọc đáng chết, lại dám đoạt Nhân Sâm Quả của ta? Vốn dĩ chỉ cần ăn Nhân Sâm Quả là ta có thể bước vào Đại La Kim Tiên, kết quả bị các ngươi cướp đi. Các ngươi nói đi, muốn chết như thế nào?!

Tiếp Dẫn Chuẩn Đề ôm đầu khóc rống: Hùng Miêu tiên tử tha mạng! Sư nương tha mạng!