"Đi, bây giờ chúng ta đi ra ngoài xem thử"
Sắc mặt Dương Thao trông có vẻ hơi khó coi, mở cửa phòng riêng và bước nhanh ra ngoài.
Triệu Lâm Phong đi theo Dương Thao ra ngoài, Dương Thao vẫy tay gọi vài nhân viên bảo vệ.
"Đập nát cặp sư tử đá này”
Mấy nhân viên bảo vệ có hơi kinh ngạc, bình thường ông chủ rất yêu quý cặp sư tử đá này, còn nhiều lần dặn dò bọn họ phải để mắt tới thật cẩn thật không được để bị trộm.
Tuy nhiên, ông chủ đã nói vậy, họ cứ nghe theo là được,
Mấy nhân viên bảo vệ bước tới và dùng máy cắt đá trong cửa hàng để cắt hai con sư tử đá ra thành từng mảnh.
“Đợi một chút"
Dương Thao hét lên, khi con sư tử đá bị đập vỡ một chiếc túi giấy màu đỏ rớt ra ngoài.
Dương Thao cầm chiếc túi giấy màu đỏ kia lên, mở ra, bên trong túi giấy là một sợi tóc đen.
Sắc mặt Dương Thao âm trầm, anh ta đưa túi giấy màu đỏ cho Triệu Lâm Phong, trên túi giấy màu đỏ có viết ngày sinh tháng đẻ bằng bút đen.
“Anh Dương, đây là ngày sinh tháng đẻ của anh phải không?"
Dương Thao gật đầu, đám bảo vệ rụt cổ lại, bọn họ hiểu ra ông chủ đã bị chơi một vố, nhìn sắc mặt của ông chủ xong họ liền nhanh chóng lùi lại
Triệu Lâm Phong phát động linh khí, đem túi giấy màu đỏ trong tay đánh vỡ thành một đống bột phấn!
"Được rồi, nó đã bị phá hủy và vận rủi của anh cũng biến mất rồi”
Triệu Lâm Phong vỗ võ đống bột phấn trên tay.
Dương Thao nhìn thấy chiêu thức của Triệu Lâm Phong thì trợn mắt ngơ ngác, phải rất lâu sau mới lấy lại tỉnh thần, chửi mát.
“Con mẹ nó! Tôi đã sớm nghe nói đám khốn kiếp. nhà họ Lăng đó làm rất nhiều chuyện vô đạo đức, không ngờ bọn họ lại dám có ý đồ với tôi
Dương Thao tức giận và thở hổn hển một cách nặng nề.
Anh Dương, bớt giận. Trong giới kinh doanh, loại chuyện này cũng xảy ra không ít, phải cẩn thận.
Triệu Lâm Phong nhìn Dương Thao bằng ánh mắt thâm thuý, nhà họ Lăng kia đã dùng đến thủ đoạn tàn ác như vậy thì có lẽ sẽ không dễ dàng bỏ qua.
“Được rồi, không nói nữa, chúng ta trở về ăn tiếp đi!."
Dương Thao vừa bước vào trong, vừa lấy điện thoại di động ra, nói cho Chu Văn biết chuyện xảy ra ở đây.
Chu Văn nghe xong cũng rất tức giận, nhanh chóng gọi người đập vỡ con sư tử đá, anh ta cũng tìm được một chiếc túi giấy màu đỏ tương tự.
“Hầy, thế lực nhà họ Lăng quá mạnh, cho dù biết bọn họ muốn hại chúng ta, chúng ta cũng chỉ có thể cần răng chịu đựng.
Trở lại trong phòng riêng, Dương Thao nói một cách chán nản, anh ta ăn uống ngấu nghiến như thể rượu thịt trên bàn có mối thù lớn với anh ta vậy.
“Anh Dương, yên tâm đi, hiện tại không thể làm gì: bọn họ được, không có nghĩa là cả đời cũng không thể làm gì được. Không nói đến việc khác, chỉ cần chúng ta có thể sản xuất thuốc lá và rượu thì sao lại không có cơ hội”
Triệu Lâm Phong an úi, hắn có lòng tin vào chính mình, bốn tập đoàn lớn của thành phố Tân Giang còn chưa phải là mục tiêu cuối cùng của hẳn.
"Cậu em họ Triệu nói rất đúng! Việc buôn bán đồ cổ nhỏ nhặt này của tôi, cũng chỉ có bấy nhiêu đó, tuy nhiên, tôi rất coi trọng vẽ việc kinh doanh của cậu. Cậu không biết, tối qua sau khi uống rượu của cậu, tôi và ba tình nhân nhỏ của tôi lăn lộn trên giường gần như cả đêm, vẫn ngủ một giấc ngon lành, khà khà."
Dương Thao nói lớn tiếng, sau khi uống rượu thuốc do Triệu Lâm Phong tự chế, anh ta đã quyết định muốn hợp tác chủ yếu với Triệu Lâm Phong.
Tuy nhiên, Triệu Lâm Phong nhìn thân hình ba trăm cân mỡ của Dương Thao, đột nhiên hỏi: "Sếp
Dương, anh vừa nói anh đã ngủ một giấc ngon lành, có phải là đã lâu rồi anh không có một giấc ngủ ngon đúng không?”
"Đâu còn cách nào khác, lão Dương tôi quá béo, ngáy ngủ thôi cũng có thể đánh thức bản thân, nhưng. uống rượu của cậu xong thì sẽ không sao!" Dương Thao cười khà khà nói nhét thêm một miếng thịt vào miệng, uống một ngụm rượu lớn.
Triệu Lâm Phong lại lắc đầu: "Cửu gia, xin lỗi tí phải nói thẳng, anh cần phải giảm béo, sống bằng rượu thuốc của tôi không phải là giải pháp lâu dài
Dương Thao sửng sốt, lúng túng nói: "Cậu em họ Triệu, cậu không phải là người đầu tiên khuyên tôi giảm béo. Nhưng tôi thực sự không thể giảm được. Trước đây tôi đã cố gắng giảm béo, nhưng sau hai ngày thì không thể chịu không nổi nữa, mà ngược lại còn ăn nhiều hơn”
"Bây giờ anh đã bị huyết áp cao, mỡ trong máu cao và tăng đường huyết, thậm chí còn khiến chức năng thận suy giảm, nếu không giảm béo, e rằng tính mạng của anh có thể gặp nguy hiểm."
Triệu Lâm Phong nói một cách nghiêm túc, nhìn biểu cảm của Triệu Lâm Phong, trong lòng Dương Thao cũng có chút sợ hãi.
"Nhưng, nhưng tôi thực sự không thể giảm nổi."
Mặt mũi Dương Thao đều co rúm lại, nói với giọng chán nán.
Triệu Lâm Phong bất đắc dĩ, suy nghĩ một chút nói: "Thôi, để tôi làm trà giảm béo cho anh, cam đoan trong vòng một tuần sẽ có hiệu quả."
“Tôi đã từng thử dùng mấy thứ như trà giảm béo, tất cả đều là lừa đảo, một sổ trong số đó thậm chí có thể gây hại cho cơ thể”
Dương Thao nói một cách thờ ơ, lại uống thêm một ly rượu lớn.
"Loại rượu kia của tôi có thể coi là "biển hiệu sống” của tôi không?" Triệu Lâm Phong đột nhiên hỏi."
Dương Thao liên tục gật đầu: “Đương nhiên rồi, sau khi uống qua rồi mà uống loại rượu khác thì sẽ thấy như uống cám bã vậy”
“Vậy chẳng lẽ tôi còn có thể đập vỡ biển hiệu của chính mình sao? Đương nhiên tôi sẽ không lừa anh”
Nghe Triệu Lâm Phong nói, vẻ mặt Dương Thao. lập tức lộ rõ sự vui mừng,
'Cậu em họ Triệu, thật sao?"
"Thật mà!"