Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đạo Gia Tiểu Tổ Tông Chỉ Muốn Cắt Đứt Đào Hoa

Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Các nhân viên y tế tiếp tục tranh thủ từng giây từng phút để thực hiện ca mổ cấp cứu cho sản phụ. Những lá bùa dán ở đầu giường và cuối giường giúp giữ lại nguyên khí cho sản phụ.

Dung Cửu không quan tâm đến các nhân viên y tế trong phòng, cô nhìn vào bụng của sản phụ, thấy hai con tiểu quỷ đang đè nặng lên bụng, chính chúng đã gây ra tình trạng xuất huyết nặng.

"Đạo gia ở đây, các ngươi còn dám hại người, đúng là muốn chết!"

Dung Cửu thò tay ra, mỗi tay túm lấy một con tiểu quỷ, rồi vung tay ném chúng vào tường. Hai con tiểu quỷ kêu la thất thanh, bọn chúng bị ném mạnh đến choáng váng.

Lá bùa dán trên cửa tạo thành một kết giới, khiến tiểu quỷ không thể trốn thoát. Thấy đứa trẻ trong bụng sản phụ sắp chào đời, hai con tiểu quỷ lại lao về phía đó. Lá bùa dán ở đầu và cuối giường lóe lên ánh sáng vàng, hai con tiểu quỷ kia liền bị ánh sáng đó đẩy bật ra.

Hai con tiểu quỷ tức giận, la hét, lao tới chỗ Dung Cửu: "Cái tên đạo sĩ thối tha này ở đâu ra, dám cản trở việc tốt của chúng ta?"

"Đạo gia ta là tổ tông của các ngươi!"

Dung Cửu lấy từ túi ra hai lá bùa, dán lên người bọn chúng. Hai con tiểu quỷ như bị lửa địa ngục thiêu đốt, đau đớn, vùng vẫy và van xin: "Đạo gia tha mạng, đạo gia tha mạng! Chúng tôi chỉ muốn đầu thai, không định hại người!"

Các nhân viên y tế nghe Dung Cửu lẩm bẩm một mình, nhìn thấy hai lá bùa lơ lửng trên không, ai nấy đều toát mồ hôi lạnh, sống lưng rùng mình.

Dung Cửu không để ý đến họ, cô nói với hai con tiểu quỷ: "Hai đứa trẻ đó dù chưa chào đời, nhưng các ngươi cướp cơ hội sống của chúng, đi ngược lại thiên đạo luân hồi, chính là đang gϊếŧ người! Hơn nữa, nếu các ngươi làm vậy, sản phụ cũng không thể sống! Còn dám chối cãi?"

Nói rồi, cô thổi một hơi vào lá bùa, ngọn lửa trên bùa bùng cháy mạnh mẽ.

Hai con tiểu quỷ kêu la thảm thiết, nhanh chóng bị thiêu thành tro bụi. Trong căn phòng có kết giới, linh hồn của tiểu quỷ không thể bay ra ngoài, tất cả đều hóa thành tro.

"Oe Oe---" Hai tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên, đứa trẻ bình an chào đời, sản phụ cũng được cứu sống.

Dung Cửu lại lấy từ túi ra hai lá bùa, dùng chúng để gói gọn tro trên sàn, gấp thành hình tam giác rồi cất vào túi vải của mình.

Các nhân viên y tế tận mắt chứng kiến cảnh này, đầu óc rối loạn, da đầu tê dại.

Đây là bệnh viện, là phòng cấp cứu, trên sàn chắc chắn không có tro, nhưng bây giờ thì...

Bọn họ nhìn Dung Cửu với ánh mắt vừa kính sợ vừa e dè.

Dung Cửu đã quen với những ánh mắt như vậy, cô không bận tâm, gỡ những lá bùa ở đầu giường, cuối giường và cửa ra rồi cất lại vào túi vải để tái sử dụng lần sau.

Khi ra ngoài, Dung Cửu tìm Ngô Ức Đình và nói: "Mẹ con đều bình an, tôi đã cứu họ, anh phải trả phí cho việc này."

Lúc này, một y tá bế đứa trẻ ra thông báo tin mừng cho Ngô Ức Đình: "Chúc mừng anb, là một cặp song sinh, mẹ con đều an toàn!"

Ngô Ức Đình vừa nghe thấy tiếng khóc của đứa trẻ đã vui mừng khôn xiết, nhìn đứa trẻ một cái, muốn bế nhưng lại không biết cách bế.

Tuy nhiên, anh ta không quên Dung Cửu, liền gật đầu liên tục: "Được, được, được, tôi trả, bao nhiêu tiền?"

Dung Cửu dùng hai lá bùa và cho sản phụ uống một viên đan dược bảo vệ tim, cô nói: "Ba nghìn."

Ngô Ức Đình không nói hai lời, lập tức yêu cầu trợ lý vừa mới đến của mình, viết một tấm séc: "Đây là ba mươi triệu, cảm ơn cô đã cứu vợ con tôi! Cảm ơn! Cảm ơn!"

Đúng lúc này, tài xế của Tiêu Tử Dạ tìm đến đây, tận mắt chứng kiến cảnh này.

Tài xế kinh ngạc không hiểu nổi, kẻ lừa đảo này lại giỏi đến vậy sao, chỉ trong chốc lát đã lừa được tận ba mươi triệu?

Bác sĩ vừa ra khỏi phòng cấp cứu cũng vô cùng bất ngờ:

Ban đầu họ nghĩ Ngô tiên sinh quen biết cô gái nhỏ này, à không, vị tiểu đạo gia này, hóa ra là không quen biết sao? Bây giờ đạo sĩ cũng cạnh tranh như vậy sao? Thậm chí còn túc trực ở bệnh viện để làm ăn?

Dung Cửu cầm tấm séc lên xem xét, rồi nhìn Ngô Ức Đình, xác nhận rằng, ừ, anh ta không nói dối, thứ này là thật.

Chỉ có điều, cô không biết sử dụng nó như thế nào.

Nhưng, anh ta vừa nói là ba mươi... triệu?
« Chương TrướcChương Tiếp »